Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 3205 - Chương 3275: Chưa Từng Sợ Qua? (2)

Chương 3275: Chưa từng sợ qua? (2) Chương 3275: Chưa từng sợ qua? (2)Chương 3275: Chưa từng sợ qua? (2)

Dương Lâm nói:

- Bởi vì gia tộc sẽ không để cho một người có địch ý với gia tộc sống, đặc biệt là người này có được thiên phú cùng tiềm lực cường đại. Dù sao, hiện tại nếu nói ngươi không có hận ý với gia tộc, đó là không có khả năng, đúng không?

Dương Diệp mỉm cười.

- Minh bạch. Kỳ thật, nguyên bản ta đối với Dương gia là không có hận ý, đương nhiên, ta đối với gia tộc cũng không có lòng cảm mến gì. Nhưng các ngươi muốn ta trở về, ta không trở lại, các ngươi bức ta trở vê. Sau khi ta trở vê, những thiếu gia của các ngươi lại muốn ta chết, ta không thể không phản kháng nha. Ta vừa phản kháng, bày ra thực lực cùng tiềm lực, cao tâng các ngươi lại muốn ta chết, các ngươi đây là khi dễ người!

Nói đến đây, hắn nhìn lướt qua chân trời, sau đó nói:

- Dương Diệp ta, làm người ân oán rõ ràng, người không phạm ta, ta không phạm người, Dương gia đối đãi với ta như thế, ta thề, nếu Dương Diệp ta không chết, một ngày kia, ta muốn Dương gia hoàn trả gấp trăm lần!

- Như vậy ngươi càng phải chết! Lúc này, Dương Lâm đột nhiên nói.

Dương Diệp cười cười.

- Ta nói hay không nói, các ngươi đều sẽ để cho ta chết, không phải sao? Chẳng lẽ hiện tại ta quỳ xuống cầu xin tha thứ, Dương gia sẽ thả ta một con đường sống?

Dương Lâm trầm mặc, sau đó lắc đầu.

- Sẽ không, hiện tại ngươi không có đường lui, gia tộc càng không có đường lui, bởi vì gia tộc không muốn tương lai trong gia tộc xuất hiện một thiên tài có ác ý với gia tộc. Cho nên, hôm nay ngươi phải chết!

Dương Diệp nhìn vê phía An Nam Tĩnh.

- Sợ không?

An Nam Tĩnh nhìn vê phía Dương Diệp.

- Chưa từng sợ qua?

Dương Diệp cười ha ha, cười một lát, hắn nhìn về phía chân trời, sau đó nói:

- Nói rất đúng, nói rất đúng, chúng ta chưa từng sợ qua? Dương gia, tới đi, để cho ta nhìn xem, Dương gia một trong bát đại thế gia Hệ Ngân Hà có thể để cho Dương Diệp ta chết ở chỗ này hay không! Nói xong, cả người hắn hóa thành một đạo kiếm quang tiêu thất ngay tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trước mặt Dương Lâm, sau đó hắn rút kiếm chém một phát.

Sắc mặt Dương Lâm không thay đổi, tay có chút xoay tròn, trước mặt hắn trôi nổi long ấn lập tức hóa thành một vệt kim quang đụng tới kiếm của Dương Diệp.

Trên Long ấn, kim quang như thủy triều tâng tâng lớp lớp tuôn ra, qua trong giây lát liên bao phủ cả người Dương Diệp lại.

OanhI

Âm thanh nổ vang vang lên, những kim quang kia ầm vang vỡ vụn, trong đó tuôn ra lực lượng cường đại, trực tiếp chấn Dương Diệp trở lại chỗ cũ.

Nơi xa, Dương Lâm nhìn thoáng qua long ấn, trên đó xuất hiện một vết kiếm. Hắn có chút trầm ngâm, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp nói:

- Nghe nói kiếm này ở trạng thái bị phong ấn, khó có thể tưởng tượng, nếu nó triệt để giải trừ phong ấn, khôi phục bộ dáng nguyên bản, uy lực của nó, chỉ sợ đủ để hủy thiên diệt địa.

Phong ấn?

Dương Diệp cúi đầu nhìn kiếm gỗ trong tay mình, hắn không nghĩ tới thanh kiếm gỗ lại còn ở trạng thái phong ấn! Phong ấn đã mạnh mẽ như thất

Trâm mặc một cái chớp mắt, Dương Diệp nhìn kiếm gỗ nói:

- Sẽ không, hiện tại ngươi không có đường lui, gia tộc càng không có đường lui, bởi vì gia tộc không muốn tương lai trong gia tộc xuất hiện một thiên tài có ác ý với gia tộc. Cho nên, hôm nay ngươi phải chết!

Dương Diệp nhìn về phía An Nam Tĩnh.

- Sợ không?

An Nam Tĩnh nhìn về phía Dương Diệp.

- Chưa từng sợ qua?

Dương Diệp cười ha ha, cười một lát, hắn nhìn vê phía chân trời, sau đó nói:

- Nói rất đúng, nói rất đúng, chúng ta chưa từng sợ qua? Dương gia, tới đi, để cho ta nhìn xem, Dương gia một trong bát đại thế gia Hệ Ngân Hà có thể để cho Dương Diệp ta chết ở chỗ này hay không!

Nói xong, cả người hắn hóa thành một đạo kiếm quang tiêu thất ngay tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trước mặt Dương Lâm, sau đó hắn rút kiếm chém một phát.

Sắc mặt Dương Lâm không thay đổi, tay có chút xoay tròn, trước mặt hắn trôi nổi long ấn lập tức hóa thành một vệt kim quang đụng tới kiếm của Dương Diệp.

Trên Long ấn, kim quang như thủy triều tâng tâng lớp lớp tuôn ra, qua trong giây lát liền bao phủ cả người Dương Diệp lại.

OanhI

Âm thanh nổ vang vang lên, những kim quang kia ầm vang vỡ vụn, trong đó tuôn ra lực lượng cường đại, trực tiếp chấn Dương Diệp trở lại chỗ cũ.

Nơi xa, Dương Lâm nhìn thoáng qua long ấn, trên đó xuất hiện một vết kiếm. Hắn có chút trầm ngâm, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp nói:

- Nghe nói kiếm này ở trạng thái bị phong ấn, khó có thể tưởng tượng, nếu nó triệt để giải trừ phong ấn, khôi phục bộ dáng nguyên bản, uy lực của nó, chỉ sợ đủ để hủy thiên diệt địa.

Phong ấn?

Dương Diệp cúi đầu nhìn kiếm gỗ trong tay mình, hắn không nghĩ tới thanh kiếm gỗ lại còn ở trạng thái phong ấn!

Phong ấn đã mạnh mẽ như thết

Trâm mặc một cái chớp mắt, Dương Diệp nhìn kiếm gỗ nói:

- Lão huynh, ta cảm thấy, ngươi không thể lại điệu thấp, là thời điểm mở ra phong ấn a. Kiếm gỗ khẽ run lên, từng tiếng kiếm minh từ trong đó truyền ra, rất nhanh, Dương Diệp cảm nhận được một cỗ cảm xúc!

Không cam lòng, phẫn nộ, còn có một tia kiêng kị!

Hắn Kiếm Tâm Thông Minh, lại là kiếm ý Chí cảnh, bởi vậy có khả năng rõ ràng cảm nhận được hết thảy cảm xúc của kiếm trong tay mình.

Giờ phút này, chuôi kiếm trước mắt này cảm xúc là không cam lòng, còn có phẫn nộ cùng kiêng kị!

Hiển nhiên, đây không phải nó tự phong ấn, mà là người khác phong ấn nó!

Ai phong ấn nó?

Dương Diệp lắc đầu, thu hồi suy nghĩ, hiện tại hắn nên lo lắng không phải cái này. Sau khi trấn an kiếm gỗ, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Dương Lâm, sau đó nói:

- Đến, tiếp tục!

Thanh âm rơi xuống, cả người hắn tiêu thất ngay tại chỗ. Lúc xuất hiện lân nữa, đã ở trước mặt Dương Lâm, sau đó hắn lần nữa rút kiếm chém một phát.

Kiếm gỗ rơi xuống, không gian chung quanh lập tức băng liệt.

Trong mắt Dương Lâm lóe lên vẻ ngưng trọng, không dám khinh thường, bấm tay điểm vào long ấn trước mặt. Ông!

Một tiếng long ngâm đột nhiên từ trong đó truyền ra, ngay sau đó, một cỗ long uy kinh khủng chấn động, sau khi tiếng long ngâm xuất hiện, mấy vạn dặm không gian lập tức run lên kịch liệt, ngay sau đó rạn nứt.

Mà lúc này, kiếm của Dương Diệp đã tới!

OanhI

Kiếm cùng long ấn vừa mới tiếp xúc, không gian trong nháy mắt sụp đổ, nhưng qua trong giây lát, vùng không gian kia khôi phục bình thường, mà lúc này, Dương Diệp đã bị chấn đến hơn ngàn trượng, Dương Lâm cũng bị đẩy lui mấy trăm trượng!

Dương Diệp vừa dừng lại, tiên huyết từ khóe miệng hắn tràn ra, hắn ngẩng đầu nhìn về phía long ấn trước mặt Dương Lâm, long ấn này không phải phàm vật, ít nhất là Chân cảnh. Nếu như không có kiếm gỗ, chỉ sợ hắn ngay cả một chiêu của Dương Lâm cũng không tiếp nổi!

Nơi xa, Dương Lâm trâm mặc một cái chớp mắt, sau đó nói:

- Xem ra, một mình ta là không giết được ngươi.

Nói xong, tay phải hắn vung lên, trong chốc lát, hơn mười đạo khí tức cường đại đột nhiên từ bốn phương tám hướng phóng lên trời, sau đó lướt về phía Dương Diệp! Dương Diệp trâm mặc một cái chớp mắt, sau đó nhìn về phía An Nam Tĩnh, An Nam Tĩnh nhìn hắn.

- Ngươi ta đồng tâm, đừng nói Dương gia, coi như bát đại thế gia tê tụ lại có sợ gì?
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0