Chương 3278: Dương gia vì hắn chôn cùng? (1)
Chương 3278: Dương gia vì hắn chôn cùng? (1)Chương 3278: Dương gia vì hắn chôn cùng? (1)
Lục Đinh Thần Hỏal
Lục Đinh Thần Hỏa lan tràn tốc độ cực nhanh, khi cường giả Dương gia kịp phản ứng, Lục Đinh Thân Hỏa đã lan tràn đến toàn bộ Thiên Cơ thành, trong chốc lát, toàn bộ Thiên Cơ thành biến thành biển lửa, mà đây chỉ là một cái chớp mắt, bởi vì qua trong giây lát, toàn bộ Thiên Cơ thành đã bị đốt cháy thành tro.
Bảy mươi hai chiến tướng cùng mười tên hắc y nhân vây quanh Dương Diệp, bị đốt cháy thành hư vô, về phần hai cường giả Chân cảnh, đối phương chạy nhanh, thời điểm Lục Đinh Thần Hỏa khuếch tán, đối phương đã thối lui, đồng thời liên thủ ngăn cản hỏa diễm, bởi vậy hai người còn sống.
Mà đại hỏa còn đang thiêu đốt!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thiên Cơ thành tàn lụi.
Đúng lúc này, một cỗ khí tức kinh khủng đột nhiên từ phía chân trời rơi xuống, Lục Đinh Thần Hỏa bị ép rơi xuống mặt đất, nhưng những ngọn lửa này vừa mới tiếp xúc mặt đất, toàn bộ mặt đất trong nháy mắt bị đốt cháy sạch sẽ.
Bất quá rất nhanh, toàn bộ Lục Đinh Thần Hỏa biến mất.
Dương Diệp đương nhiên muốn tiếp tục để Lục Đinh Thần Hỏa đốt cháy hết thảy, nhưng không được. Tiếp tục thiêu xuống, thân thể của hắn sẽ không chịu nổi.
Hiện tại mặc dù nhục thân của hắn đã đạt đến Chí cảnh, nhưng vẫn không thể tiếp nhận Lục Đinh Thần Hỏa quá lâu. Dù sao lực lượng của Lục Đinh Thần Hỏa viễn siêu hắn quá nhiều.
Giữa sân, An Nam Tĩnh cùng Cùng Kỳ trở lại bên người Dương Diệp, An Nam Tĩnh câm thương đi tới hỏi.
- Không có sao chứ?
- Tiểu tử, đừng nói với ta ngươi muốn treo!
Cùng Kỳ cũng nói.
Mặc kệ là Cùng Kỳ hay An Nam Tĩnh, giờ phút này trong mắt bọn họ đều là vẻ lo lắng. Dương Diệp sử dụng lực lượng vượt qua thân thể của mình phụ tải, đây nhất định có đại vấn đề.
Trâm mặc mấy tức, Dương Diệp chậm rãi mở mắt ra, trong mắt hắn huyết hồng, không chỉ như thế, sắc mặt của hắn tái nhợt có chút kinh khủng.
Hắn khẽ lắc đầu, sau đó lấy ra hai quả cầu năng lượng, đang muốn nuốt vào, đột nhiên hắn ngừng lại.
Quả cầu năng lượng!
Hiện tại hắn chỉ còn lại có hai viên này Trâm mặc một cái chớp mắt, hắn lấy ra một viên đưa cho An Nam Tĩnh, An Nam Tĩnh trải qua đại chiến, huyên khí trong thân thể tiêu hao bảy tám phần, cũng cần quả cầu năng lượng, bằng không thì nàng căn bản không có biện pháp tiếp tục chiến đấu.
An Nam Tĩnh nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó lắc đầu.
- Ngươi cần hơn.
Dương Diệp đang muốn nói chuyện, lúc này Tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn và An Nam Tĩnh, sau đó tiểu trảo của Tiểu Bạch quơ quơ, một hạt châu xuất hiện ở trong móng vuốt.
Linh châu!
Hạt châu trong tay Tiểu Bạch chính là linh châu lúc trước từ Linh tộc lấy được.
Dương Diệp không hiểu ý tứ của Tiểu Bạch, đang muốn hỏi, đúng lúc này, hai tiểu trảo của Tiểu Bạch bắt đầu xoa xoa linh châu, theo móng vuốt nàng không ngừng xoa động, vô số linh khí từ trong đó tràn ra, mà lúc này, Tiểu Bạch há mồm khẽ hấp, lập tức những linh khí kia toàn bộ chui vào trong miệng nàng.
Sau đó ở trong ánh mắt của Dương Diệp và An Nam Tĩnh, tiểu trảo của Tiểu Bạch nhẹ nhàng vỗ vỗ bụng nhỏ, sau một khắc, nàng há miệng ra, hai hạt châu từ trong miệng nàng bay ra. Quả cầu năng lượng!
Dương Diệp tràn đầy kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Tiểu Bạch còn biết tạo ra quả câu năng lượng!
Lúc này Tiểu Bạch đột nhiên nắm lên một hạt châu đưa tới trước mặt An Nam Tĩnh, An Nam Tĩnh nhìn thoáng qua Tiểu Bạch, sau đó tiếp nhận hạt châu, nàng do dự một chút nói:
- Cảm ơn!
Tiểu Bạch nhếch miệng cười một tiếng, tiểu trảo lắc lắc, biểu thị không cần cám ơn.
An Nam Tĩnh khẽ gật đầu, sau đó không nói chuyện.
Lúc này, Dương Diệp cầm lên một quả cầu năng lượng khác, vừa câm lấy hạt châu, trong mắt Dương Diệp hiện lên vẻ kinh ngạc, bởi vì năng lượng trong hạt châu này so với quả cầu năng lượng của hắn thì tinh khiết hơn nhiều!
Không do dự, hắn trực tiếp nuốt quả cầu năng lượng vào, trong chốc lát, vô số linh khí xuất hiện ở trong cơ thể hắn, rất nhanh, những linh khí này bị Hông Mông Tháp hấp thu, vô số tử khí từ trong nhỏ vòng xoáy tràn ra, tản vào tứ chi bách hải, chữa trị nhục thể của hắn.
Ở dưới Hồng Mông Tử Khí chữa trị, nhục thể của hắn lập tức lấy tốc độ cực nhanh khôi phục. Dương Diệp vuốt đầu Tiểu Bạch, sau đó nói:
- Giúp ta tạo nhiều cái này, được không?
Tiểu Bạch mở tròn mắt, sau đó gật đầu nhỏ, thân hình nàng lóe lên, trở lại trong Hông Mông Tháp.
Tiểu Bạch trở lại Hồng Mông Tháp, Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về nơi xa, ở cách đó không xa, lại xuất hiện một lão giả, lão giả mặc trường bào màu đen, trường bào thật dài, phân đuôi hoàn toàn nằm ở trên mặt đất, ở trong tay là một quải trượng đầu rồng vàng óng, quanh thân quải trượng có từng khối lân phiến thật nhỏ, trên đỉnh thì có một hạt châu sáng chói.
Nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện, đó cũng không phải hạt châu gì, mà là một con mắt!
Lão giả này, chính là Dương gia Giới Luật điện Phó điện chủ Dương Cố, ở Dương gia thuộc về nhân vật số ba.
Dương Cố nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nói:
- Nguyên bản, chúng ta cảm thấy, bảy mươi hai chiến tướng, tăng thêm Ảnh Sát vệ, còn có ba tên Chân cảnh, hoàn toàn có thể đánh chết ngươi. Nhưng không nghĩ tới, không chỉ Ảnh Sát Vệ cùng bảy mươi hai chiến tướng toàn quân bị diệt, Thiên Cơ thành cũng bị ngươi hủy, thật không nghĩ tới!
Giờ phút này, mặc kệ là Dương Cố hay bọn người Dương Thận, sắc mặt đều cực kỳ khó coi.
Bảy mươi hai chiến tướng cùng mười tên Ảnh Sát vệ toàn quân bị diệt!
Chuyện này đối với Dương gia là tổn thất cực kỳ to lớn, chí ít trong khoảng thời gian ngắn, bảy mươi hai chiến tướng đã không cách nào gây dựng lại.
Mặc dù không thể nói nguyên khí đại thương, nhưng đối với Dương gia mà nói, lần tổn thất này, đã coi như thương gân động cốt.
Dương Diệp nhìn thoáng qua đám người Dương Cố, trâm mặc.
Sáu tên cường giả Chân cảnh!
Lúc này Dương Cố lại nói:
- Nếu như sớm biết ngươi có thực lực như thế, có lẽ chúng ta sẽ đổi một loại phương thức đến đối đãi ngươi. Chuẩn xác mà nói, những người trung lập kia sẽ không để cho chúng ta giết ngươi.
- Vậy bây giờ thì sao?
Dương Diệp hỏi.
Dương Cố nhìn Dương Diệp.
- Hiện tại ngươi phải chết, coi như chúng ta không giết ngươi, những người trung lập kia cũng sẽ để ngươi chết. Bởi vì gia tộc sẽ không bỏ mặc một người có địch ý với gia tộc trưởng thành, đặc biệt là ngươi. Nếu ngươi triệt để trưởng thành, tất nhiên sẽ uy hiếp Dương gia ta.
Dương Diệp trầm mặc nửa ngày, sau đó nói:
- Nguyên bản, ta đối với Dương gia mặc dù không có lòng cảm mấn, nhưng cũng không có địch ý. Càng không muốn tới tranh thế tử vị gì, nhưng các ngươi lại bức ta trở về, sau khi bức ta trở vê, lại muốn bức ta chất.
Nói đến đây, hắn nhìn lướt qua đám người Dương Cố, sau đó lại nói: