Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 3215 - Chương 3285: Vén Phù! (2)

Chương 3285: Vén phù! (2) Chương 3285: Vén phù! (2)Chương 3285: Vén phù! (2)

Dương Diệp nhẹ gật đầu, hắn tự nhiên biết Dương Tiêu nói không sai. Nhưng hắn có biện pháp? Có lựa chọn sao?

Không có!

Những người trước mặt hắn này, cảnh giới đều cao hơn hẳn, không chỉ cảnh giới cao hơn hắn, người còn nhiều hơn hắn. Hắn không dựa vào ngoại vật, dựa vào cái gì? Mặc dù hắn chém giết cường giả Chân cảnh, nhưng hắn vẫn rất rõ ràng, đây không phải thực lực chân chính của hắn.

Như Dương Tiêu nói, hắn có kiếm gỗ trong tay, mới có thể chém giết cường giả Chân cảnh. Đơn giản mà nói, tâm tình của hắn một mực trưng bày rất tốt.

Đúng lúc này, Dương Tiêu đột nhiên bước ra một bước, sau đó nói:

- Ân oán trước kia, hôm nay dùng cái chết của ngươi đến kết thúc.

Nói xong, hắn chỉ vê phía Dương Diệp.

Vạch.

OanhI

Một cỗ lực lượng cường đại như gió bão bao phủ về phía Dương Diệp, những nơi đi qua, không gian bóp méo, không chỉ như thế, ở dưới cỗ lực lượng này lôi kéo, phương viên mấy vạn trượng bị kéo thành hình dạng quỷ dị.

Nơi xa, hai mắt Dương Diệp nhíu lại, trong mắt lóe lên lệ khí, sau một khắc, kiếm ý trong thân thể điên cuồng tuôn ra, kiếm ý mới vừa xuất hiện, toàn bộ bị kiếm gỗ trong tay hắn hấp thu. Sau khi kiếm ý tràn vào, kiếm gỗ trong tay hắn bắt đầu rung động kịch liệt.

Thời điểm lực lượng kia đi vào trước mặt hắn không sai biệt lắm ba trượng, kiếm gỗ đột nhiên cắm vào Cổ Sao, sau một khắc, tay phải hắn bỗng nhiên rút kiếm chém một phát.

Ông!

Một tiếng kiếm minh vang lên, thoáng qua...

Oanhl

Hai cỗ lực lượng ở trước mặt Dương Diệp nổ tung, trong chốc lát, mấy vạn trượng không gian xung quanh Dương Diệp sụp đổ. Mà thời điểm không gian sụp đổ, xa xa lông mày Dương Tiêu đột nhiên nhíu lại, sau đó tay phải hắn nắm chắc thành quyên, oanh một cái.

Oanhl

Vùng không gian kia đột nhiên run lên kịch liệt, ngay sau đó, không gian hắc động trước mặt hắn nổ tung, hắn thì lùi lại gần trăm trượng, đúng lúc này, một đạo kiếm quang đột nhiên xuất hiện ở phía sau hắn.

Hai mắt Dương Tiêu nhíu lại, nắm đấm hắn đột nhiên mở ra, thời điểm nắm đấm mở ra, một cỗ khí thế cường đại từ sau lưng hắn chấn động ra.

OanhI

Kiếm quang tiêu tán, một bóng người bay ra ngoài.

Dương Tiêu cũng không có truy kích, tay phải hắn nhẹ nhàng võ, trong chốc lát, không gian sụp đổ trong nháy mắt khôi phục bình thường. Sau khi không gian khôi phục bình thường, hắn quay người nhìn vê phía Dương Diệp cách đó không xa.

- Ám chi pháp tắc, xác thực rất không tệ, nhưng đáng tiếc, với ta mà nói, còn xa xa không đủ.

Nơi xa, Dương Diệp lau tiên huyết ở khóe miệng, sau một khắc, linh hồn hắn từ trong cơ thể vọt ra, ở trong tay linh hồn thể là thanh kiếm gỗ. Kiếm gỗ đang rung động, vô số kiếm ý điên cuồng tràn vào trong đó, từng tiếng kiếm minh không ngừng vang lên.

Sau một khắc.

Linh hồn Dương Diệp cùng kiếm trong tay tiêu thất ngay tại chỗ.

Nhất Kiếm Luân Hồi bản linh hồn!

Thời điểm Dương Diệp tiêu thất, lông mày Dương Tiêu hơi nhíu lại, sau đó hắn lui vê sau một bước, vừa lui một bước, một thanh kiếm liên xuất hiện ở cách mi tâm hắn ba tấc, bất quá chuôi kiếm này lại không cách nào tiến thêm nửa tấc, bởi vì có hai ngón tay kẹp lấy thân kiếm.

Đúng lúc này, hai tay Dương Diệp nắm kiếm gỗ bỗng nhiên xoay tròn.

OanhI

Theo một tiếng kiếm minh vang lên, Dương Tiêu bị đẩy lui mấy chục trượng.

Mà lúc này, linh hồn Dương Diệp đã trở lại nhục thân của mình. Hắn tự nhiên không dám để cho linh hồn ở bên ngoài quá lâu, phải biết bên cạnh còn có đám người Dương Cố, nếu như đối phương đột nhiên đánh lén nhục thân hắn, vậy liên xong đời!

Nơi xa, Dương Tiêu nhìn bàn tay của mình, ở lòng bàn tay có một kiếm động, tiên huyết không ngừng từ trong đó tràn ra, bởi vậy giờ phút này bàn tay của hắn đã là huyết sắc. Trâm mặc một cái chớp mắt, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp.

- Chiêu này không tệ, đáng tiếc, còn chưa đủ.

Nói xong, tay phải hắn vung lên, trong chốc lát, không gian trước mặt hắn như thủy triều xốc về phía Dương Diệp.

Nhìn thấy một màn này, Dương Diệp biến sắc, hai tay nắm kiếm gỗ bổ một phát.

OanhI

Một kiếm ra, không gian trước mặt hắn bị xé rách, nhưng trong những không gian kia ẩn chứa lực lượng cường đại chấn hắn đến hơn mấy ngàn trượng, vừa mới dừng lại, trong miệng hắn phun mấy ngụm tinh huyết.

Lúc này, Dương Tiêu chậm rãi đi về phía Dương Diệp.

- Ngươi không phải muốn kiến thức cường giả đứng đầu nhất của thế giới này một thoáng sao? Hiện tại thấy được. Có cảm tưởng gì?

Nơi xa, Dương Diệp lau tiên huyết ở khóe miệng, sau đó nhìn về phía Dương Tiêu.

- Cũng bất quá như thết

Dương Tiêu dừng bước lại, hắn nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nói:

- Ngươi bây giờ, ngũ tạng đều nứt, huyền khí còn thừa không có mấy, nhục thân băng liệt, đừng nói ta, tùy tiện một người cũng có thể tuỳ tiện tru sát ngươi.

- Thử một chút?

Dương Diệp nói. Dương Tiêu nhẹ gật đầu, sau đó nhìn vê phía đám người Dương Cố, trong đám người, một lão giả đột nhiên vọt ra, không nói nhảm, lão giả vọt tới Dương Diệp.

Nhìn thấy một màn này, An Nam Tĩnh cùng Cùng Kỳ muốn ra tay, nhưng lúc này, Cùng Kỳ đột nhiên ngăn trở An Nam Tĩnh, An Nam Tĩnh không hiểu, nhìn về phía Cùng Kỳ, Cùng Kỳ khẽ lắc đầu.

- Nha đầu, lui lại!

An Nam Tĩnh nhíu mày, nàng nhìn về phía Dương Diệp, nơi xa, tay trái Dương Diệp đột nhiên xốc lên ống tay áo tay phải, ở cổ tay phải, có một tấm phù lục màu vàng. Tay trái hắn nắm một góc phù lục, rất nhanh, tấm phù lục màu vàng kia chậm rãi bị hắn nhấc lên.

Thời điểm phù lục màu vàng bị xốc lên, sắc mặt Dương Diệp bóp méo, cùng lúc đó, tay phải hắn đột nhiên rung động kịch liệt.

Mà lúc này, lão giả Chân cảnh kia đã đi tới trước mặt Dương Diệp.

- AI

Đúng lúc này, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Giữa sân, sắc mặt mọi người cũng thay đổi.

Ở trong tay phải Dương Diệp, mang theo một cái đầu người trợn tròn mắt, cái đầu người này, chính là cường giả Chân cảnh vừa rồi kia.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0