Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 3245 - Chương 3315: Ngày Buông Kiếm! (2)

Chương 3315: Ngày buông kiếm! (2) Chương 3315: Ngày buông kiếm! (2)Chương 3315: Ngày buông kiếm! (2)

- Ngấp nghé vật này, còn có Nhân tộc, đúng không?

Lục Đinh Thần Hỏa trâm mặc.

Cùng Kỳ trầm mặc hồi lâu, sau đó nói:

- Ngươi lo lắng những thứ này, còn không bằng để tiểu tử này mau chóng trưởng thành, chờ hắn có thực lực, đương nhiên sẽ không sợ người khác tới đoạt.

Lục Đinh Thần Hỏa nói:

- Ngươi thì sao? Ta không tin ngươi đi theo hắn, là vì ước định lúc trước, hơn nữa ba năm sớm đã qua. Không phải sao?

Cùng Kỳ không nói gì.

Lục Đinh Thần Hỏa nói:

- Tự giải quyết cho tốt đii

Nói xong, Lục Đinh Thần Hỏa tiêu thất ngay tại chỗ.

Cùng Kỳ trâm mặc hồi lâu, sau đó hai mắt chậm rãi đóng lại, dường như đã chìm vào giấc ngủiI

Trong tầng thứ ba, Dương Diệp còn tu luyện.

Thời gian từng chút từng chút đi qua, đảo mắt đã ba tháng. Buổi sáng ngày nào đó, Dương Diệp xếp bằng ngồi dưới đất đột nhiên mở mắt, khi hắn mở mắt, một cỗ khí thế đột nhiên từ trong thân thể hắn tràn ra, bất quá rất nh HôI

Dương Diệp phun ra một ngụm trọc khí, sau đó đứng lên. anh, cỗ khí thế này lại trở vê trong cơ thểi

Hồi

Dương Diệp phun ra một ngụm trọc khí, sau đó đứng lên.

Chí cảnh!

Mấy tháng khổ tu, rốt cục để hắn đi vào Chí cảnh! Hiện tại huyền khí của hắn, đủ để hắn thi triển hai lần Sát Na Nhất Kiếm!

Kỳ thật, coi như hắn trùng kích Chân cảnh cũng có thể, bởi vì hắn đã minh bạch cái gì gọi là Chân. Nhưng hắn không có lập tức đi trùng kích Chân cảnh, cảnh giới vẫn là ổn một chút mới tốt, nếu như hiện tại hắn trùng kích Chân cảnh, coi như thành công, khẳng định cũng bất ổn.

Dù sao hiện tại hắn vừa mới đến Chí cảnh, Chí cảnh còn không quen thuộc, liên đi trùng kích Chân cảnh, quá gấp, sẽ lưu lại tại họa rất lớn.

Cảnh giới, không thể một mực cầu nhanh, làm đâu chắc đấy mới là vương đạo!

Dường như nghĩ tới điều gì, tay Dương Diệp khẽ động, một quyển trục xuất hiện ở trong tay hắn.

Đây là quyển trục lúc trước Lý Thái Bạch cho hắn, trong đó có truyền thừa của Lý Thái Bạch.

Nhìn quyển trục hồi lâu, Dương Diệp thu vào.

Hắn không cần truyền thừa của Lý Thái Bạch!

Hắn biết, ở trong đó khẳng định có kiếm kỹ cường đại, còn có lý niệm kiếm đạo của Lý Thái Bạch. Nếu như hắn mở ra nhìn, nhất định có thể thu hoạch không nhỏ. Nhưng hắn không có mở ra nhìn, cũng không cân nhìn.

Bởi vì hiện tại hắn có lý niệm kiếm đạo của mình, đối với kiếm đạo, hắn có cách nhìn thuộc về mình.

Hắn không muốn đi con đường của Lý Thái Bạch, cũng sẽ không đi con đường của Tiêu Diêu Tử, hắn chỉ đi con đường của mình!

Sau khi thu quyển trục lại, Dương Diệp nhìn vê phía Hiểu Vũ Tịch, Hiểu Vũ Tịch còn đang tu luyện, phải nói, Hiểu Vũ Tịch một mực tu luyện.

Nhìn nữ tử trước mắt, trong lòng Dương Diệp ôn nhu, những năm gần đây, mặc kệ là Hiểu Vũ Tịch hay đám người Tô Thanh Thi, khẳng định đều rất lo lắng đề phòng.

Áy náy! Đối với đám người Hiểu Vũ Tịch, trong lòng hắn một mực có áy náy!

Tiêu Diêu Tử đi là vô tình kiếm đạo, trong lòng chỉ kiếm, cho nên kiếm đạo của Tiêu Diêu Tử rất mạnh, bởi vì kiếm của Tiêu Diêu Tử thuần túy nhất, chân chính thuần túy. Mà Dương Diệp hắn không muốn đi loại kiếm đạo này, trong lòng hắn, đám người Hiểu Vũ Tịch trọng yếu hơn kiếm đạo rất nhiều.

Hắn muốn trở nên mạnh mẽ, là bởi vì muốn bảo hộ người mình quan tâm, có thể nói, đám người Hiểu Vũ Tịch là động lực hắn muốn trở nên mạnh mẽ.

Nếu như nói Tiêu Diêu Tử đi vô tình kiếm đạo, vậy hắn là đi hữu tình kiếm đạo.

Trong lòng vô tình, tự nhiên không ước thúc, không ràng buộc, kiếm đạo như vậy, thuần túy đến cực hạn, cũng sẽ mạnh đến cực hạn.

Trong lòng có tình, liền đại biểu kiếm bị tơ tình trói buộc, mặc dù Dương Diệp coi tình là động lực trở nên mạnh mẽ, nhưng chung quy là bị trói buộc. Giống như hắn có khi xuất kiếm, cũng sẽ cân nhắc đám người Hiểu Vũ Tịch, lo lắng đám người Hiểu Vũ Tịch...

Lòng có trói buộc, kiếm sẽ có trói buộc, kiếm có trói buộc, là không thể nào làm đến thuần túy. Nhưng muốn Dương Diệp hắn chặt đứt tơ tình, vứt bỏ đám người Hiểu Vũ Tịch, hắn tuyệt đối làm không được.

Nếu không có người mình thương yêu nhất, cái thế vô địch, lại có ý nghĩa gì?

Chí ít với hắn mà nói, không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Hắn có thể vì đám người Hiểu Vũ Tịch từ bỏ kiếm đạo, nhưng hắn tuyệt sẽ không vì kiếm đạo từ bỏ đám người Hiểu Vũ Tịch.

Tại chỗ, Dương Diệp trâm mặc một cái chớp mắt, sau đó đi tới trước mặt Hiểu Vũ Tịch, hắn nhẹ nhàng hôn Hiểu Vũ Tịch một cái, sau đó thấp giọng nói:

- Chờ ta, chờ ngày ta buông kiếm!

Nói xong, thân hình Dương Diệp run lên, tiêu thất tại nguyên chỗ.

Dương Diệp vừa biến mất, Hiểu Vũ Tịch đột nhiên mở mắt, nàng nhìn về phía trước hồi lâu, sau đó nói khẽ:

- Được...

Dương Diệp cũng không có trực tiếp rời Hồng Mông Tháp, bởi vì Tiểu Bạch yêu cầu hắn theo nàng chơi. Yêu cầu này, Dương Diệp tự nhiên sẽ không cự tuyệt.

Nhiều tháng như vậy, hắn mỗi ngày đều tu luyện, đối với cái này, Tiểu Bạch ý kiến rất lớn! Bồi Tiểu Bạch đùa giỡn hai ngày, sau khi Tiểu Bạch hài lòng, Dương Diệp rời Hồng Mông Tháp.

Khi hắn trở lại trong hiện thực lúc, hắn lập tức ngây ngẩn cả người.

Giữa sân, thật nhiều ánh mắt đang không hề chớp mắt nhìn chăm chằm hắn!
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0