Chương 330: Muốn lĩnh giáo một chút 1
Chương 330: Muốn lĩnh giáo một chút 1Chương 330: Muốn lĩnh giáo một chút 1
- Tân Du Nhiên, chỉ còn một chiêu thôi!
Đúng lúc này, Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa Cung lên tiếng nói:
- Nếu ngươi không thể giết được Dương Diệp trong chiêu cuối cùng này, Sơn Hà Đồ của ngươi sẽ là của ta, ngươi sẽ không thất hứa đâu nhỉ! Hay là... do ngươi không đủ thực lực để đánh chết Dương Diệp?
Tần Du Nhiên cũng không thèm để ý đến lời nói của Văn Nhân Nguyệt, chỉ nhìn Dương Diệp hỏi:
- Đúng là ta đã xem thường ngươi rồi, ngươi hẳn là Kim Huyền khí trong huyên khí ngũ hành đúng không?
Cổ tay Dương Diệp khẽ động một chút, Tử Linh Kiếm liên bay trở về trong tay hắn, hắn cầm Tử Linh Kiếm chỉ chếch xuống mặt đất nói:
- Ta đang chờ ngươi dùng mười chiêu giết chết ta đây, tới đi!
Ánh mắt Tần Du Nhiên lập tức lạnh như băng, hắn nói:
- Nếu ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi!
Nói xong, huyền khí trong cơ thể Tân Du Nhiên tràn ra như điên, ngay lúc Tần Du Nhiên muốn ra tay, Nguyên Đồng lại đột nhiên xuất hiện giữa hai người bọn họ, Nguyên Đồng nhìn Dương Diệp rồi quay sang Tần Du Nhiên và Văn Nhân Nguyệt nói:
- Hai vị có thể lùi ngày so tài này lại sau Thanh Vân Bảng được không? Hôm nay có thể nể mặt ta, tạm dừng chuyện này tại đây thế nào? Đối thủ lúc này của chúng ta là huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn kia.
Tần Du Nhiên lạnh lùng nói:
- Thực lực như Nguyên Đồng ngươi mà cũng e ngại huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn sao?
Nguyên Đồng chỉ lắc đầu nói:
- Ta không sợ, nhưng ta là đệ tử đứng đầu của đệ nhất tông môn Nam vực nên ta có trách nhiệm suy nghĩ cho thế hệ huyền giả trẻ tuổi tại nơi này. Đệ tử của sáu thế lực lớn cùng học viện hoàng gia của Đế quốc Đại Tần đều không e ngại gì huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn, nhưng còn những huyền giả nhân loại phía sau chúng ta thì tính sao đây? Vậy nên xin các vị có thể tạm thời bỏ những ân oán cá nhân ra phía sau, đặt đoàn kết lên làm đầu, liên thủ đối địch với huyền thú, như vậy không phải sẽ tốt hơn sao?
Nghe xong lời Nguyên Đồng nói, huyền giả đứng xung quanh lập tức lộ vẻ cảm kích, đúng, đệ tử của sáu thế lực lớn không sợ gì Huyền Thú của Thập Vạn Đại Sơn, cái bọn họ sợ là huyền thú liên thủ với nhau chống lại bọn họ. Nhưng nếu bây giờ mọi người liên hợp cùng nhau, chúng ta sẽ có cơ hội đối đầu với Huyền Thú của Thập Vạn Đại Sơn, chỉ có thế họ mới sống sót ra ngoài.
- Nguyên Môn thật trượng nghĩa.
Có ai đó đột nhiên hô to một tiếng.
- Nguyên Môn trượng nghĩa, Nguyên Môn trượng nghĩa!
Ngay sau đó hàng vạn tiếng hô không ngừng vang lên.
Sau khi chứng kiến cảnh này, sắc mặt Tần Du Nhiên khẽ biến vài lần, hắn do dự một lúc lâu mới lạnh lùng nhìn Dương Diệp, sau đó trở lại vị trí lúc đầu của mình. Nếu hắn cứ cứng đầu sẽ đắc tội với thế hệ huyền giả trẻ tuổi tại nơi này.
Văn Nhân Nguyệt đứng bên cạnh cũng chỉ im lặng không nói gì thêm!
Nguyên Đồng nhẹ nhàng nâng hai tay lên, rôi hạ xuống, đám người khắp núi lập tức im lặng. Nguyên Đồng gật đầu, nhìn Dương Diệp nói:
- Dương Diệp, nếu ngươi tình nguyện giao ra tên tiểu tử trên vai và nói cách khống chế nó cho chúng ta, ta có thể ra mặt xin cho ngươi làm đệ tử nội môn của Nguyên Môn!
Nghe Nguyên Đồng nói vậy, mọi người lập tức tỏ vẻ hâm mộ, nhất là những đệ tử nội môn của Nguyên Môn, vì họ hiểu trở thành đệ tử nội môn mang ý nghĩa thế nào. Thứ nhất là tiền đồ, tiếp theo là chỗ dựa siêu vững chắc, sau này xuất ngoại hành tẩu, ai dám không nể mặt ba phần?
Nghe xong lời Nguyên Đồng nói, Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung, Lãnh Tâm Nhiên của Băng Tuyết cung, Tu La và Lý Tiên Quân của Quỷ Tông đồng loạt nhìn vê phía Dương Diệp, họ muốn biết sự lựa chọn của Dương Diệp là gì, dĩ nhiên người của Kiếm Tông làm sao lại thiếu đi một người được! Môi Mộ Dung Yêu khẽ mấp máy nhưng vẫn không nói gì, còn Tư Đồ Vinh chỉ cười lạnh một cái.
Dương Diệp nhìn Tử Điêu, khẽ cười một cái rôi quay đầu lại nói với Nguyên Đồng:
- Nghe đâu Nguyên Đồng của Nguyên Môn là kẻ yêu nghiệt nhất trong suốt hàng nghìn năm qua của Nam vực, còn là người đứng đầu dưới cảnh giới Vương Giả và cũng là người có khả năng trở thành Vũ Thần nhất. Khi nghe được những lời đồn đó, ta rất muốn được gặp ngươi, bây giờ đã gặp được rồi, ta lại nghĩ người có khả năng trở thành Vũ Thần mà lại nhu nhược đến mức này sao? Là tiểu nhân dối trá đến vậy sao?
Sau khi Dương Diệp nói xong những lời này, gương mặt hắn cũng không còn tươi cười nữa, nói tiếp:
- Chẳng phải ngươi muốn ta nói ra phương pháp khống chế huyền thú này sao? Chẳng phải ngươi muốn thu phục lòng người sao? Cần gì mấy lý do đường hoàng như thế làm gì chứ! Đã làm kỹ nữ mà còn muốn lập đền thờ trinh tiết, nếu người như ngươi mà trở thành Vũ Thần, vậy Dương Diệp ta cũng hiểu được một điều, cái danh Vũ Thần cũng chỉ được đến thế thôi!
Nghe Dương Diệp nói thế, sắc mặt của những người đứng xung quanh lập tức biến đổi, họ nghĩ Dương Diệp chắc không còn muốn sống nữa rồi, nhưng trong thâm tâm ai cũng thâm khâm phục lòng can đảm của Dương Diệp!
Người của hai cung và Quỷ Tông chứng kiến hành động của Dương Diệp khẽ gật đầu, bao gồm Tu La cùng Lý Tiên Quân cũng vậy, bọn họ không thể không thừa nhận sự can đảm này của Dương Diệp!