Chương 3362: Không không, ta không đi! (1)
Chương 3362: Không không, ta không đi! (1)Chương 3362: Không không, ta không đi! (1)
Cánh tay huyết hồng!
Trong lòng đất, đột nhiên vươn lên vô số cánh tay huyết hồng. Nhìn thấy một màn này, da đầu của Dương Diệp cùng Khô Trúc Y đều nhịn không được run lên.
Vô số cánh tay điên cuồng vung lên, như muốn từ dưới đất bò lên vậy.
- Đây là cái gì quỷ?
Dương Diệp cau mày nói.
Khô Trúc Y lắc đầu.
Không biết!
Mặt đất đang rung động kịch liệt, chút ít cánh tay kia cũng duỗi dài, chiếu tốc độ như vậy, người dưới mặt đất nhất định sẽ chui
lên. Dương Diệp nhìn lướt qua trên mặt đất, giờ phút này hắn mới phát hiện, trên mặt đất có rất nhiều đường vân mảnh như nòng nọc, giờ phút này những đường vân kila đang tản ra ánh sáng âm u nhàn nhạt, nhưng ánh sáng này rất nhạt, phảng phất như tùy thời sẽ biến mất.
Không chỉ trên mặt đất, trên tường thành xucng quanh cũng là loại đường vân này, nhưng mà trước đó không có biểu hiện, ở sau khi cánh tay xuất hiện, những đường vân này hiện ra.
Chứng kiến nhữkng đường vân kia, Dương Diệp đã minh bạch.
Cái tòa thành này nhất định là phong ấn cái gì đói
- Làm sao bây giờ?
Khô Trúc Y nhìn vê phía Dương Diệp.
- Còn có thể làm sao?
Dương Diệp trợn trắng mắt.
- Đương nhiên là trốn!
Hắn tuy không biết dưới mặt đất phong ấn thứ gì, nhưng khẳng định không phải loại lương thiện, không chừng còn khủng bố hơn Hủ Thị.
Khô Trúc Y gật đầu, tỏ vẻ tán thành ý nghĩ này của Dương Diệp.
Hai người không nói gì, xoay người rời đi.
Rất nhanh, hai người ra khỏi thành, Dương Diệp đứng trên không trung, hắn nhìn lướt qua bốn phía, sắc mặt lập tức chìm xuống. Dùng thị lực của hắn, là có thể chứng kiến rất xa, mà giờ khắc này, hắn chỉ có thể nhìn trong ngàn trượng, về phần bên ngoài ngàn trượng, hết thảy đều mơ hồ.
Giờ khắc này, hắn cũng không dám đi loạn.
Nếu gặp được một đám Hủ Thi, vậy thì càng đau bi! Đúng lúc này, trong thành đột nhiên nhảy ra hơn mười người, khi nhìn thấy hơn mười người này, sắc mặt của Khô Trúc Y lập tức trâm xuống, bởi vì đoàn người này đúng là đám người Doanh Mục.
Khi nhìn thấy Dương Diệp cùng Khô Trúc Y, Doanh Mục trước là ngẩn người, sau đó khóe miệng cười lạnh.
- Thật sự là oan gia ngõ hẹp!
Khô Trúc Y nhìn Doanh Mục, không có nói gì.
Doanh Mục đang muốn nói gì, đúng lúc này, mọi người biến sắc, tất cả đều quay đầu nhìn về phía trong thành, ở trên tường thành, chẳng biết lúc nào xuất hiện một nam tử toàn thân huyết hông, giờ phút này nam tử đang không hề chớp mắt nhìn bọn hắn!
Bị nam tử này nhìn, mọi người đều có chút sởn hết cả gai ốc.
Lúc này, tay trái Dương Diệp đột nhiên ôm eo Khô Trúc Y, Khô Trúc Y nhìn Dương Diệp, không nói gì.
Trong tràng đột nhiên có chút an tĩnh.
Không có người động, giờ phút này cũng không dám động.
- ĐII
Lúc này Doanh Mục đột nhiên vung tay phải lên, ngay sau đó, thân hình của hắn khẽ động, bay về phía xa xa.
Dương Diệp cũng ôm Khô Trúc Y, biến mất ngay tại chỗ. Người còn lại cũng dồn dập bay về phía xa.
Sau khi xuất hiện ở bên ngoài ngàn trượng, Dương Diệp quay đầu lại nhìn một cái, vừa xem xét đã giật mình, bởi vì hắn phát hiện, ở trên tường thành, lúc này đã đứng đầy Huyết Thi, những Huyết Thi này đang không hề chớp mắt nhìn chằm chằm bọn hắn!
Dương Diệp nhìn những Huyết Thi kia, sau đó tốc độ nhanh hơn, chỉ chốc lát, hắn biến mất ở trong bóng tối.
Nhưng còn chưa đi bao lâu, Dương Diệp cùng Khô Trúc Y liền ngừng lại, sắc mặt hai người vô cùng khó coi.
Bởi vì ở trước hai người không xa, du đãng một đám Hủ Thị, những Hủ Thi này, khoảng dưới mấy chục!
Dương Diệp nhìn lướt qua bốn phía, khi thấy rõ tình huống xung quanh, sắc mặt hắn lập tức trâm xuống, bởi vì hắn phát hiện, ở trong bóng tối, du đãng rất nhiêu Hủ Thi. Chính là xung quanh đều có Hủ Thil
Khô Trúc Y cũng phát hiện một màn này, sau đó nhìn về phía Dương Diệp.
- Làm sao bây giờ?
Làm sao bây giờ?
Giết qua?
Dương Diệp lắc đầu, bởi vì hắn căn bản không biết phía trước còn có bao nhiêu Hủ Thi, vạn nhất phía trước vô cùng vô tận, đây chẳng phải là muốn xong đời? Nhiều Hủ Thi như vậy, hắn cầm kiếm cũng giết không hết.
Chỉ là ở chỗ này, tại sao có nhiều đồ vật khủng bố như vậy?
Dương Diệp chau mày, kỳ thật cái này rất không bình thường. Những sinh vật này, nếu đi ra ngoài, nhất định sẽ nhấc lên gió tanh mưa máu, bởi vì Hủ Thi không chỉ cường đại, số lượng còn nhiều như vậy.
Tại sao ở đây có thể có nhiêu sinh vật khủng bố như vậy?
- Chúng qua bên này rồi!
Lúc này Khô Trúc Y đột nhiên nói.
Trâm mặc một cái chớp mắt, Dương Diệp nói:
- Chúng ta trở vê.
Nói xong, hắn trực tiếp nắm ôm eo Khô Trúc Y, nhưng sau khi xoay người rời đi. Hắn phát hiện, xung quanh tòa thành kia, lại không có một Hủ Thi nào, hiển nhiên những Hủ Thi này không dám gần tòa thành kia.
Về phân chút ít Huyết Thi trong tòa thành kia, không phải là Huyết Thi sao? Hắn cũng biết đổi thành Huyết Thi!
- Thật sự phải đi vê? Khô Trúc Y hỏi. Dương Diệp gật đầu.