Chương 3373: Không thể kinh sợt (2)
Chương 3373: Không thể kinh sợt (2)Chương 3373: Không thể kinh sợt (2)
Có ý nghĩa sao? Ở đây, bất quá là một lồng giam mà các Cổ Tu giả lưu lại mà thôi. Mục đích của ta, chính là Đại Thiên vũ trụ trên chín tâng trời kia.
Đại Thiên vũ trụiI
Nghe được nữ tử áo đỏ nói, Khô Trúc Y thở dài một hơi, nếu như nữ nhân này muốn xưng bá Trung Thiên vũ trụ, vậy đối với Trung Thiên vũ trụ mà nói, tuyệt đối là một tai nạn. Thực lực của nữ nhân này đã sâu không thể lường được, tăng thêm chút ít Hủ Thi, Hồn Thi... trong Tu Du Sơn.
Có thể nói, không có bất kỳ một thế gia nào có thể chống được nàng!
- Trên chín tâng trời?
Dương Diệp nói:
- Ngươi muốn đi Đại Thế Giới?
Nữ tử áo đỏ nhìn Dương Diệp. - Ngươi cũng sẽ đi.
Nói xong, nàng xoay người, sau đó lại nói:
- Đi đi. Ta muốn nghỉ ngơi!
Dương Diệp nghĩ nghĩ, sau đó nói: - Tuy chúng ta quen biết không lâu, nhưng ta nhắc nhở ngươi một chút. Hiện tại, những tu luyện giả bên ngoài kia, cảm thấy Tu Du Sơn có đại năng truyền thừa, có bảo bối, bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua nơi đây. Cho nên...
- Vậy thì để cho bọn họ tới!
Nữ tử nói:
- Những thi thể này, đã thật lâu không có hưởng qua hương vị máu tươi!
Dương Diệp do dự một chút, sau đó lại nói:
- Vậy chúng ta cũng coi như quen biết một hồi, ngươi có đồ vật gì không sử dụng hay không? Tựa như Huyết Giáp hay hộp kiếm chẳng hạn, nếu ngươi có, đều cho ta, ta không ngại nhiều đâu!
Một bên, Khô Trúc Y nghe mà khóe miệng co giật.
Lúc này, nữ tử áo đỏ kia đột nhiên xoay người nhìn vê phía Dương Diệp, tay ngọc nàng chậm rãi nắm lại, lúc này Dương Diệp đột nhiên ôm eo Khô Trúc Y, thân hình khẽ động, biến mất ngay tại chỗ.
Nữ tử áo đỏ khẽ giật mình, sau đó lắc đầu.
Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên:
- Chủ nhân, vì sao không giết hắn đi, chiếm thần vật trong cơ thể hắn! Nữ tử áo đỏ khẽ giật mình, sau đó lắc đầu.
Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên:
- Chủ nhân, vì sao không giết hắn đi, chiếm thần vật trong cơ thể hắn!
Nữ tử áo đỏ nhìn phương hướng Dương Diệp rời đi rất lâu, sau đó nói:
- Người này, ở trên người hắn có rất nhiều nhân tố không xác định. Giết hắn, mặc dù có thể được vật kia, nhưng hậu hoạn vô tận. Mà ta, tạm thời không muốn nhiễm quá nhiều nhân quả.
- Hiểu rõi
Thanh âm kia nói:
- Chủ nhân, hôm nay ngươi thoát khốn, kế tiếp chúng ta nên làm như thế nào?
Hai mắt nữ tử áo đỏ chậm rãi đóng lại.
- Chờ, chờ thực lực của ta hoàn toàn khôi phục!
Dương Diệp cùng Khô Trúc Y cũng không có dừng lại ở trong giếng cạn, cũng không dám dừng lại, nàng kia là Cổ Tu giả, đối phương không biết sống bao nhiêu vạn năm, thực lực của nàng, tuyệt đối không phải hắn có thể đối kháng.
Dương Diệp cùng Khô Trúc Y cũng không có ra Tu Du thành, hai người ở trong thành tìm một gian đại điện cũ nát tạm thời ở lại. Bởi vì trận pháp của Tu Du Sơn còn có một ngày nữa mới phá, về phần phá như thế nào, không cần phải nói, nhất định là nữ nhân kia phá. (*mấy chương trước dịch giả có dịch nhầm là Sát Na thành, mong các đọc giả thông cảm)
Dù sao hiện tại hắn chỉ muốn yên tĩnh chờ trận pháp kia phá, sau đó rời địa phương quỷ quái này.
Chuyến này thu hoạch, hắn đã thỏa mãn!
Vê phần nữ nhân kia có mục đích gì, muốn làm cái gì, đều không có quan hệ gì tới hắn!
Hiện tại hắn chỉ muốn tăng thực lực lên, sau đó đi Dương gia đánh một trận!
Dương Diệp ngồi xếp bằng, hắn tâm niệm vừa động, hộp kiếm kia xuất hiện ở trước mặt, hắn tự tay cong ngón búng ra, hộp kiếm kia run lên kịch liệt, ngay sau đó, sáu thanh hắc kiếm xuất hiện ở trước mặt.
Sáu thanh kiếm mới vừa xuất hiện, Dương Diệp liên phát hiện, hắn cùng với sáu thanh kiếm này vậy mà tâm ý tương thông, nói cách khác, hắn hoàn toàn có thể dùng tâm niệm đến điều khiển sáu thanh kiếm. Nói ngắn gọn, sáu thanh kiếm này sẽ tương đương sáu cánh tay của hắn!
Dùng thực lực của hắn bây giờ, hoàn toàn có thể làm được nhất tâm đa dụng!
Nhưng muốn làm đến kiếm như cánh tay, vẫn còn cần luyện nhiều!
Mà bây giờ tự nhiên không phải lúc.
Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên nhướng mày, ngay sau đó hắn nhìn Khô Trúc Y ra hiệu, nàng khó hiểu, lúc này Dương Diệp đột nhiên nổi giận mắng:
- Thật đáng chết, bảo vật siêu việt Chân cảnh ở dưới giếng cạn kia thậm chí có ba Hủ Thi trấn thủ.
Nói đến đây, hắn lại lấy ra hai viên đá năng lượng đưa tới trước mặt Khô Trúc Y nói:
- Nhanh nuốt vào, chờ thương thế của chúng ta tốt lên lại tiếp tục, ta cũng không tin, mài không chết ba bộ Hủ Thi kia!
Khô Trúc Y nhìn Dương Diệp, đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, một tiếng cười lạnh đột nhiên vang lên:
- Bảo vật siêu việt Chân cảnh, chậc chậc, không nghĩ tới lại nhận được niềm vui ngoài ý muốn!
Nói xong, mười mấy người đột nhiên xuất hiện ở cách hai người Dương Diệp không xa. Cầm đầu đúng là Doanh Mục!
- Ngươi... Dương Diệp đột nhiên đứng dậy lôi kéo Khô Trúc Y liên tiếp lui về phía sau, trong thanh âm tràn ngập kinh ngạc.
- Các ngươi làm sao lại ở đây!
- Làm sao lại ở đây!
Trên mặt Doanh Mục có vẻ dữ tợn.
- Đương nhiên là chạy trốn tới đây. Lúc trước các ngươi không cho chúng ta vào thành, chúng ta đều thiếu chút nữa bị Hủ Thi ăn sống a.
Dương Diệp tiếp tục lôi kéo Khô Trúc Y lui vê sau.
- Ngươi, ngươi muốn thế nào...
Âm thanh run rẩy, như cực kỳ sợ hãi.
- Ta muốn thế nào?
Thần sắc của Doanh Mục càng dữ tợn.
Nhưng lúc này, một nam tử bên người Doanh Mục đột nhiên nói:
- Không thể động thủ, nơi đây có rất nhiều Hủ Thi và Hồn Thị, nếu động thủ, sẽ hấp dẫn chút ít quái vật kia, còn có những cường giả giấu ở trong thành. Chúng ta đi giếng cạn lấy bảo vật trước đã.
- Bảo vật?
Lúc này Dương Diệp kêu lớn. - Không có bảo vật, thật không có bảo vật!
Nam tử bên người Doanh Mục lạnh nhạt nói:
- Vừa rồi ngươi nói chúng ta đều đã nghe được.
Dương Diệp nóng nảy, vội vàng nói:
- Phía dưới thật không có bảo vật, phía dưới rất nguy hiểm, các ngươi ngàn vạn lần đừng đi!
Doanh Mục gắt gao nhìn Dương Diệp cùng Khô Trúc Y, sau đó nói:
- Chờ lấy được bảo vật kia, lại tới thu thập các ngươi!
Dương Diệp cả giận nói:
- Các ngươi những ngu xuẩn này, phía dưới thật không có bảo vật, ta không có lừa ngươi, ta có thể thê!
Doanh Mục lạnh lùng nhìn Dương Diệp.
- Tin ngươi, chúng ta mới là ngu xuẩn!
Nói xong, hắn cùng mọi người biến mất ngay tại chỗ.
Dương Diệp: