Chương 334: Rời đi 1
Chương 334: Rời đi 1Chương 334: Rời đi 1
- Kréc.
Một tiếng kêu chói tai đột nhiên vang lên, âm thanh đó chói tai đến mức khiến thất khiếu của một số huyền giả thực lực thấp ở đây thiếu chút bị chảy máu!
Sắc mặt Nguyên Đồng thoáng biến đổi, ngẩng đầu nhìn về phía một con đại bàng cỡ đại đang bay về phía này, kích thước của nó rất lớn, dài chừng mười trượng, rộng chừng ba bốn trượng. Quan trọng hơn vẫn là uy lực phát ra từ con đại bàng này, dù hai bên cách nhau đến mấy trăm trượng nhưng sức vỗ cánh của nó cũng đã muốn thổi ngã cả mấy huyền giả bên này.
Đại Bàng Kim SÍI
Mọi người nhìn thấy con đại bàng khổng lồ này thì sắc mặt lập tức biến đổi, là Đại Bàng Kim Sí, đây chính là huyền thú bay mạnh nhất trong Đế quốc Huyền Thú! Nó có thể bay ngàn dặm trong một ngày, đương nhiên khỏi phải nói về tốc độ, nhưng quan trọng nhất vẫn là tiếng kêu của Đại Bàng Kim Sí vì tiếng kêu của nó tương đương với một bộ huyền kĩ sóng âm Địa cấp hạ phẩm!
Đại Bàng Kim Sí dùng tốc độ cực nhanh bay đến, dư âm của tiếng kêu sắc bén kia còn chưa hết đã thấy nó đến gần chỗ đám người Nguyên Đồng đứng. Đại Bàng Kim Sí nhìn đám người Nguyên Đồng, trong mắt lộ tia sự hung ác, nhưng nó không phát động tấn công mà chỉ chậm rãi đáp xuống trước mặt đám người Nguyên Đồng!
Mọi người chợt phát hiện ra trên lưng của Đại Bàng Kim Sí có bốn người, dẫn đầu là một gã thanh niên chừng hai mươi tuổi, bộ dạng tuấn tú, quần áo bào hoa, trong tay câm một cây quạt giấy màu trắng, dáng vẻ phong lưu tiêu sái hơn người. Ở bên trái của người thanh niên áo bào hoa là một người thanh niên mặc trường bào màu tím, nếu như Dương Diệp ở đây sẽ phát hiện ra người thanh niên mặc trường bào màu tím lại là huyền thú hóa hình của Viên Kim Cương tộc trước đây đã từng đánh một trận với hắn!
Đứng bên phải người thanh niên mặc áo bào hoa là một gã trai tráng trên người để trần, hình thể vô cùng cao lớn, cao hơn cả người thanh hiên áo hoa bào những ba cái đầu, cơ thể cường tráng, ngũ quan thô kệch, cả người toàn cơ bắp, nhìn vào đã thấy tràn ngập sức mạnh.
Đứng bên trái gã là một nữ tử rất xinh đẹp, trang phục cực kỳ hở hang, phía trên chỉ có một miếng da thú che ngực, còn phía dưới chỉ mặc một chiếc váy da thú ngắn. Chỉ cần ngồi xổm một chút cũng có thể nhìn thấy hết "cảnh xuân" bên trong.
Cái đáng nói ở đây là sau khi nữ tử kia xuất hiện, rất nhiều ánh mắt của vô số huyền giả nhân loại ở đây phải nhìn vê phía nàng. Sau khi mấy người kia xuất hiện thì người của sáu thế lực lớn lập tức đứng chắn ở trước mặt Nguyên Đồng, đứng trước huyền thú kia, dù nhân loại có ân oán lớn đến mức nào thì lúc này vẫn phải về chung một phe, cho dù Kiếm Tông hay Quỷ Tông cũng vậy!
Người thanh niên áo hoa bào liếc mắt nhìn đám người một cái, sau đó ánh mắt dừng trên người Nguyên Đồng nói:
- Ngươi chính là Nguyên Đồng?
Nguyên Đồng bước về phía trước, đối diện với người thanh niên áo hoa bào nói:
- Ngươi hẳn là con huyền thú thần bí trong Đế quốc Huyền Thú đúng không?
Nguyên Đồng nói đến đây lại nhìn ba người đứng bên cạnh nói:
- Vậy ba vị này đây cũng chính là bốn đại bá chủ của bốn tộc tinh anh trong Đế quốc Huyền Thú nhỉ? Ta thì...
Nguyên Đồng đột nhiên im bặt, sắc mặt khẽ biến, cử động cơ thể bay vào khoảng không.
- Âm!
Hai chân Nguyên Đồng vừa rời khỏi chỗ đó, máu từ trong miệng một con Hắc Cự Mãng đột nhiên phun mạnh về phía vị trí của Nguyên Đồng, con Hắc Cự Mãng này cực kỳ giống với con Thôn Thiên Cự Mãng mà Nguyên Đồng đã bắt, nhưng con này so với con kia còn lớn hơn nhiều!
Một kích vừa rồi không trúng, Hắc Cự Mãng co mình rồi đẩy nhanh tốc độ thêm vài phần, biến thành một đường sáng màu đen bắn về Nguyên Đồng đang lơ lửng trên không trung.
Nguyên Đồng thấy Hắc Cự Mãng đánh úp lại, hắn hừ lạnh một tiếng, hai tay hơi áp vào nhau, rồi cơ thể đột nhiên hạ xuống. Khi gân tiếp xúc với Hắc Cự Mãng, Nguyên Đồng nâng chân phải lên, đá mạnh một cước vào đầu Hắc Cự Mãng, quát:
- Quay lại chỗ cũ cho taI
- Oàng!
Hai người vừa tiếp xúc, Hắc Cự Mãng lập tức rơi xuống, đâm uỳnh xuống đất!
Nhân loại huyền giả thấy cảnh này lại lập tức lên tiếng hoan hô.
- Oành!
Hắc Cự Mãn lại chui lên từ mặt đất, lúc này đây trên lân giáp màu đen phía trên đầu Hắc Cự Mãng đã in một dấu giày cỡ 10cm.
Thấy cảnh này, sắc mặt của gã thanh niên áo hoa bào và ba tên đứng cạnh thay đổi, ánh mắt nhìn Nguyên Đồng cũng trở nên nghiêm túc hơn.
Hắc Cự Mãng giận dữ, ngửa mặt lên trời kêu một tiếng thật dài, ngay lúc nó chuẩn bị tấn công Nguyên Đồng, người thanh niên áo hoa bào nói: - Thần Mãng, trở về!