Chương 3392: Bất Tửu Hắc Phượng! (1)
Chương 3392: Bất Tửu Hắc Phượng! (1)Chương 3392: Bất Tửu Hắc Phượng! (1)
Ánh mắt tất cả mọi người đều rơi vào trên người Dương Liêm Sương, kể cả Dương Diệp.
Ở dưới tất cả mọi người nhìn soi mói, cả người Dương Liêm Sương xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Giờ phút này nàng tóc đen, mắt đen, ngay cả y phục cũng biến thành đen kịt. Quan trọng nhất là khí tức của nàng, giờ phút này khí tức của nàng tràn đầy lệ khí mà cường đại, vậy mà tương đương Dương Hạng!
Xa xa, Dương Hạng nhìn Dương Liêm Sương hồi lâu, sau đó nói:
- Ở trong ấn tượng của ta, trong Cổ Tu giả có Chân Long cùng Chân Phượng, mà trong Chân Phượng, lại chia thành hai chi nhánh Hắc Phượng cùng Thần Phượng, nếu như ta không đoán sai, ngươi đã lấy được Bất Tử Hắc Phượng truyên thừa trong truyên thuyết!
Bất Tử Hắc Phượng!
Dương Liêm Sương nhìn Dương Hạng.
Đúng vậy, chính là Bất Tử Hắc Phượng.
Đúng lúc này, sau lưng Dương Liêm Sương, một lão giả đột nhiên đi ra, lão giả nhìn Dương Hạng cung kính thi lễ, sau đó nói:- Lão tổ, Dương Tiêu đã chết, chư vị thiếu gia có thiên phú của Dương gia ta cũng đã vẫn lạc. Hiện tại Dương gia ta, chỉ còn lại có Sương tiểu thư cùng Diệp thiếu gia, nếu bọn họ đều chết, Dương gia ta trong một thời gian ngắn, tất nhiên sẽ xuất hiện nhân tài đứt gấy, cho nên kính xin lão tổ nghĩ lại!
Lúc này, một lão giả khác sau lưng Dương Liêm Sương cũng đứng ra nói:
- Lão tổ, thiên phú của Sương tiểu thư cùng Diệp thiếu gia, ở trong lịch sử Dương gia ta, tuyệt đối có thể đứng vào năm thứ hạng đầu. Hai người bọn họ, bất kỳ một cái nào cũng có thể trung hưng Dương gia, mà hai người bọn họ liên thủ, Dương gia ta tất sẽ siêu việt tổ tiên năm đó.
Nghe lão giả nói, rất nhiều người Dương gia đều chấp nhận gật đầu, trong mắt những người sau lưng Dương Liêm Sương càng thêm hưng phấn.
Dương Diệp cùng Dương Liêm Sương đều là tuyệt thế yêu nghiệt, nếu bọn họ liên thủ, có thể tưởng tượng, tương lai Dương gia sẽ huy hoàng đến loại trình độ nào!
Mà đám người Doanh gia cùng Khô gia thì thân sắc chìm xuống.
Chỉ Dương Diệp cùng Dương Liêm Sương cũng đã đủ để uy hiếp được bọn họ. Tuy hiện tại uy hiếp không được, nhưng một khi loại thiên tài yêu nghiệt này lớn lên, đây tuyệt đối là cực kỳ khủng bố. Nếu như hai yêu nghiệt kia lớn lên, hơn nữa còn liên thủ...
Đám người Doanh gia cùng Khô gia không dám suy nghĩ.
Trâm mặc một cái chớp mắt, lúc này Doanh Vũ đột nhiên nhìn về phía Dương Hạng.
- Tiền bối, Doanh gia ta đã từng đạt được một thư viện không trọn vẹn, thư viện này là thời kỳ viễn cổ còn sót lại. Trong thư viện, ghi lại rất nhiều chuyện ở thời kỳ viễn cổ, trong đó có sự tình Hắc Phượng.
- Ngươi muốn nói cái gì!
Dương Hạng nhìn về phía Doanh Vũ
Doanh Vũ mỉm cười, sau đó nói:
- Ta nhìn tình hình của Dương Liêm Sương, nàng không đơn giản chỉ là lấy được Hắc Phượng truyền thừa, hẳn là nàng cắn nuốt một Hắc Phượng, đương nhiên, dùng thực lực của nàng tuyệt đối không cách nào thôn phệ Hắc Phượng, như vậy chỉ có một giải thích, là Hắc Phượng kia cam nguyện cho nàng thôn phậ.
- Nói điểm chính!
Dương Hạng nói.
Doanh Vũ khẽ gật đầu, sau đó nói:
- Nếu như ta không đoán sai, trái tim của nàng, nhất định là Phượng tâm.
Nói đến đây, khóe miệng hắn nổi lên nụ cười, sau đó nhìn về phía Dương Hạng.
- Tiền bối, thứ cho ta nói thẳng, tiền bối bế quan nhiều năm như vậy, nghĩ đến là muốn đột phá Chân cảnh, đạt tới trên Chân cảnh. Nhưng nhìn tình hình của tiền bối, tiền bối hẳn không có nắm chắc. Đúng không?
Sắc mặt Dương Hạng có chút âm trầm.
Lúc này, Doanh Vũ đột nhiên chỉ vào Dương Liêm Sương.
- Tiền bối, Hắc Phượng được xưng Bất Tử Hắc Phượng, sở dĩ chúng có thể được xưng không chết, là vì có một Bất Tử chi tâm. Tiền bối, nếu ngươi có thể thôn phệ Bất Tử chi tâm, cho dù không thể đột phá Chân cảnh, đạt tới cấp độ rất cao, nhưng tuyệt đối có thể thu hoạch tân sinh, bởi vì Bất Tử chi tâm này, tuyệt đối có thể cho tiên bối sống ít nhất năm trăm năm! Năm trăm năm, có năm trăm năm thời gian, hết thảy đều có khả năng!
- Đánh rắm!
Lúc này, lão giả bên người Dương Liêm Sương đột nhiên cả giận nói:
- Ngươi đây là châm ngòi lý gián!
Doanh Vũ nhìn lão giả kia, sau đó nhìn về phía Dương Hạng. - Vấn bối chỉ là cho cái đề nghị, về phần lựa chọn như thế nào, chính tiền bối lựa chọn.
Nói xong, hắn liền lui qua một bên, không nói gì nữa.
Lão giả bên người Dương Liêm Sương kia nhìn vê phía Dương Hạng.
- Lão tổ, người này nói như vậy không thể tin, Dương gia ta...
- Ta chỉ có mười năm thời gian nữa!
Dương Hạng đột nhiên cắt đứt lão giả kia nói.
Nghe vậy, hai mắt lão giả kia trợn lên, trong mắt tràn đầy khó có thể tin, bởi vì những lời này của Dương Hạng hàm ý như thế nào, ở đây ai cũng biết.
Lão giả kia còn muốn nói điều gì, lúc này Dương Liêm Sương đột nhiên khoát tay áo nói:
- Không cần nhiều lời.
Nói xong, nàng nhìn về phía Dương Hạng.
- Đến loại trình độ như ngươi, nếu như ta không đoán sai, ngoại trừ sinh tử, ngươi cái gì cũng nhìn phai nhạt, kể cả Dương gia. Dương gia hưng suy đối với ngươi mà nói, căn bản không có ý nghĩa gì, đúng không?