Chương 3470: Được! Một đấu một! (1)
Chương 3470: Được! Một đấu một! (1)Chương 3470: Được! Một đấu một! (1)
Kiếm gỗi
Trước đó thanh kiếm gỗ ở Bí tông, Bí tông không dám công bố ra ngoài, phải nói là cũng không muốn. Bởi vì có kiếm gỗ ở đó, bọn họ có thể làm giao dịch với người thượng giới, thu được một ít bảo vật khó có thể tưởng tượng được.
Bị lợi ích làm mê muội tâm canl
Đến cuối cùng, Bí tông muốn ném củ khoai nóng bỏng tay này, nhưng đã không kịp. Bởi vì bọn họ không ngờ được, cái đầu kia cường đại như vậy mà kiếm gỗ này cũng bị nó phong ấn.
Mà bây giờ, cái đầu kia đã rời khỏi Bí tông, còn rời đi với thanh kiếm gỗ, đối với Bí tông, công bố ra ngoài thì có thể mượn đao giết người!
Nói cách khác, bây giờ hắn gặp phiên phức lớn!
Trừ khi hắn giao thanh kiếm gỗ ral
Lúc này, thiếu nữ cưỡi heo nói:- Bây giờ đã có cường giả Thiên Trụ Sơn chạy tới, bởi vì có kiếm gỗ này ở đây, cơ hội bọn họ xông lên sẽ lớn hơn một chút. Đây là sự hấp dẫn trí mạng đối với những lão quái vật kia.
Lúc| này, Dương Liêm Sương đột nhiên nói: - Là rất phiền toái!
Thiếu nữ cưỡi heo nhìn vê phía Dương Diệp:
- Bây giờ ngươi muốn làm thế nào? Giấu đi à?
Dương Diệp lắcc đầu:
- Không thể giấu. Bởi vì nếu ta giấu đi, bọn họ nhất định sẽ nghĩ biện pháp khác tới tìm ta, ví dụ như tìm Dương gia, lấy Dương gia hoặc gì khác tới uy hiếp ta phải đi ra.
- Trong thời gian ngắn, bọn họ sẽ không tìm được nơi đây!
Dương Liêm Sương nói.
- Nhưng cuối cùng vẫn sẽ tìm thấy, đúng không?
Dương Diệp nói.
Dương Liêm Sương khẽ gật đầu:
- Đều là cường giả tuyệt thế, hơn nữa bây giờ chúng ta lại bị Doanh gia và các thế gia nhằm vào, khi đó, cho dù bọn họ sử dụng phương pháp đơn giản nhất, ví dụ như tiến hành lục soát trung thiên vũ trụ theo hình thức trải thảm, cũng sẽ tìm được chúng ta. Tuy điều này rất hao tổn tinh lực, nhưng đối với cường giả Chân Cảnh lục đoạn thì cũng chỉ tiêu hao chút tinh lực mà thôi!
Dương Diệp cười nói:
- Cho nên ta không thể ẩn nấp! Hơn nữa, trốn được nhất thời, có thể trốn được cả đời sao?
- Vậy bây giờ ngươi chuẩn bị làm thế nào?
Thiếu nữ cưỡi heo nói.
Khóe miệng Dương Diệp cong lên chút hung ác:
- Ta vẫn tin tưởng, chỉ có giết mới có khả năng tránh bị giết!
Dương Liêm Sương đột nhiên nói:
- Ta muốn nhắc nhở ngươi một điều, những người này không có khả năng dễ giết như vậy đâu!
Dương Diệp khẽ nói:
- Vậy lẽ nào ta phải ngoan ngoãn giao thanh kiếm gỗ ra, sau đó cầu xin bọn họ buông tha cho ta sao?
Dương Liêm Sương im lặng.
Lúc này, Dương Diệp nói:
- Người chết trứng hướng lên trời, ai sợ ai?
Nói xong, hắn nhìn vê phía thiếu nữ cưỡi heo cùng Dương Liêm Sương:
- Không nói chuyện này nữa, ta chuẩn bị làm một chuyện!
- Có ý gì?
Dương Liêm Sương nhìn về phía Dương Diệp. Dương Diệp cười lạnh:
- Doanh gia và các thế gia đuổi giết ta lâu như vậy, chuyện này sao có thể bỏ qua như vậy được?
- Cho nên?
Dương Liêm Sương nhìn về phía Dương Diệp.
Nụ cười lạnh trên gương mặt Dương Diệp dần dần biến thành dữ tợn:
- Cho nên, chúng ta đi dạo ở Doanh gia một chuyến!
Dương Liêm Sương khẽ gật đầu:
- Tán thành!
- ĐỊI
Dương Diệp nói xong, cả người trực tiếp biến mất.
Đế Nữ cùng Dương Liêm Sương và thiếu nữ cưỡi heo cũng theo đó biến mất cùng.
Thiên Hoang Đại Lục, Thiên Thành Hoang.
Thiên Thành Hoang tuy bị Dương Diệp hủy qua, nhưng sau khi được Doanh gia chữa trị, giờ phút này Thiên Thành Hoang đã khôi phục lại dáng vẻ giống như lúc ban đầu.
Tuy nhiên, hai câu Dương Diệp để lại trên tường Thiên Thành Hoang ngày đó vẫn còn. Đây là Doanh Khánh yêu cầu lưu lại, mục đích dĩ nhiên là để cho hậu nhân của Doanh gia biết mình bị sỉ nhục.
Vào lúc giữa trưa.
Đột nhiên.
Oongl
Một tiếng kiếm ngân đột nhiên vang lên trên không trung của Thiên Thành Hoang, ngay sau đó, một đường kiếm khí đột nhiên từ phía chân trời kéo tới, đường kiếm khí này có tốc độ rất nhanh, trực tiếp lấy thế sét đánh không kịp bưng tai tiến vào trong Thiên Thành Hoang.
Âm!
Một kiếm này trực tiếp phân Thiên Thành Hoang làm hai nửal
Biến cố xảy ra quá bất ngờ, làm cho tất cả người của Doanh gia ở Thiên Thành Hoang trực tiếp bối rối. Mà lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên trên không trung Thiên Thành Hoang:
- Doanh gia, ta lại tới rồi!
Giờ phút này, tất cả mọi người ở đó đều ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, chẳng biết từ lúc nào nơi đó đã xuất hiện một nam tử mặc áo bào xanh.
Dương Diệp! Nam tử áo bào xanh này chính là Dương Diệp.
Giây phút khi nhìn thấy Dương Diệp, vẻ mặt rất nhiều người ở đó rất khó coi.
Đối với Dương Diệp, bọn họ dĩ nhiên không xa lạ gì, chính là người này đã nhiều lần phá hủy Thiên Thành Hoang...
Lúc này, hơn hai mươi khí tức cường đại đột nhiên phóng lên cao, rất nhanh, đám người Doanh Khánh xuất hiện ở cách Dương Diệp không xa.
Lúc này, vẻ mặt Doanh Khánh rất thâm trầm, hắn đang muốn nói gì Dương Diệp đột nhiên giơ kiếm bổ xuống Thiên Thành Hoang bên dưới.
Xuy!
Kiếm khí phá không rời đi.
Âm!
Bên dưới, trong Thiên Thành Hoang xuất hiện thêm một rãnh thật dài cực sâu.
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía Doanh Khánh:
- Ta không phải đã bảo ngươi đừng sửa rồi sao?
Doanh Khánh nhìn chằm chằm vào Dương Diệp, im lặng trong chớp mắt, toàn thân hắn đột nhiên biến mất, cùng lúc đó, một khí tức cường đại đột nhiên đánh vê phía Dương Diệp.