Chương 3486: Loại nam nhân này lại bỏ! (1)
Chương 3486: Loại nam nhân này lại bỏ! (1)Chương 3486: Loại nam nhân này lại bỏ! (1)
Trên không trung Thiên Vũ Thành, Vũ Mục mặt không đổi sắc.
Mà những cường giả của Vũ gia kia lại có chút khẩn trương, lần này quan hệ đến sống chết tôn vong của Vũ gia.
Lúc này, đám người Doanh Vực cũng có chút khẩn trương, đây chính là Vũ Mục, đã từng là cường giả siêu cấp một thời đại.
Nếu như người đưa tang không có cách nào giải quyết hắn, vậy lấy thực lực của tia tàn hồn Vũ Mục, tuyệt đối có thể chém rớt rất nhiều cường giả Chân Cảnh bọn họ.
Bọn họ cũng không chịu nổi tổn thất như vậy.
Phía xa, thú ảnh phía sau người đưa tang này càng lúc càng thực chất, khí tức hắn cũng càng lúc càng lớn mạnh. Năm hơi thở sau, tay phải của hắn đột nhiên chậm rãi đưa ra ngoài, trong phút chốc, ở trong không trung Thiên Vũ Thành xuất hiện một ảo ảnh bàn tay cực lớn, bàn tay này cực lớn, ít nhất che phủ hai phần ba Thiên Vũ Thành.
Trong bàn tay ảo ảnh kia phát ra khí tức cường đại, trực tiếp ép cho không gian bên trong Thiên Vũ Thành.
Cùng lúc đó, mọi người cảm thấy không thở nổi. Không có cách nào thở được! Trong Thiên Vũ Thành, trong lòng tất cả người của Vũ gia hoảng hốt, bọn họ nhìn về phía Vũ Mục. Liệu tổ tiên của mình có thể ngăn cản được sao?
Nếu như bản thể của Vũ Mục ở đây, vậy tuyệt đối sẽ không có bất kỳ vấn đề gì. Nhưng vấn đề là vị trước mắt này cũng không phải là bản thể của Vũ Mục.
Lúc này, người đưa tang ở phía chân trời đột nhiên phẫn nộ hét lên một tiếng, sau đó tay phải chợt vỗ về phía Thiên Vũ Thành bên dưới.
Chưởng kia rơi xuống, bàn tay ảo ảnh cực lớn kia trực tiếp từ trong không trung rơi xuống.
Trong đó phát ra khí tức cường đại lại muốn phá hủy Thiên Vũ Thành, mà vào lúc này, Vũ Mục đột nhiên bước về phía trước một bước, một khí tức vô hình giống như sóng khí từ phía chân trời chấn động rời đi.
Âm!
Theo một tiếng nổ lớn vang lên, khí tức do bàn tay kia phát ra lập tức tiêu tan thành mây khói.
Mà lúc này, bàn tay cực lớn kia đã đi tới trên không trung của Vũ Mục.
Lúc này, Vũ Mục đột nhiên bấm tay điểm lên trên một cái, chỉ là một điểm này, không gian bên trong mấy vạn dặm đột nhiên chấn động mạnh. Ngay sau đó...
Âm!
Trên không trung Thiên Vũ Thành giống như có sấm sét nổ vang.
Ở dưới sự tập trung chú ý của mọi người, bàn tay cực lớn này bắt đầu chấn động mãnh liệt, dân dần, nó bắt đầu rạn nứt, giây phút khi nó muốn đi vào Thiên Vũ Thành đã âm ầm nổ tung ra.
Lúc này, tay phải Vũ Mục đột nhiên nhẹ nhàng vung lên, trong phút chốc, bàn tay cực lớn này phát ra năng lượng trực tiếp hóa thành hư vô.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả người Thiên Vũ Thành đột nhiên phát ra tiếng hoan hô như sấm.
Nhưng vẻ mặt An Nam Tĩnh cùng đám người Vũ Dạ lại trầm xuống.
Bởi vì bọn họ phát hiện, cơ thể Vũ Mục càng thêm mờ ảo.
Vũ Mục chung quy không phải là bản thể, thực lực của hắn là có hạn. Hơn nữa, đối với hắn, tiêu hao càng lớn vậy sẽ biến mất càng nhanh.
Đám người Doanh Vực rõ ràng cũng hiểu rõ đạo lý này, bởi vậy trong mắt bọn họ mang theo ý cười. Đúng lúc này, Vũ Mục đột nhiên bước về phía trước một bước, sau đó hắn cách không điểm một cái về phía người đưa tang.
Âm!
Ở trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, người đưa tang này trực tiếp bị một luồng lực lượng thần bí chấn động đến ngoài mấy nghìn trượng.
Phụt!
Người đưa tang vừa dừng lại, trong miệng hắn liền phun ra một ngụm máu tươi, mọi người phát hiện trước ngực hắn có thêm một lỗ máu, máu tươi đang không ngừng từ trong đó tràn ra.
Nhưng cơ thể Vũ Mục càng thêm mờ ảo.
Người đưa tang lau máu tươi trên khóe miệng, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Vũ Mục:
- Không hổ danh là người xông qua Thiên Trụ Sơn, cho dù là một phần hồn phách cũng cường đại như vậy.
Vũ Mục liếc nhìn người đưa tang:
- Ngươi đến từ Thiên Trụ Sơn, vì sao phải bắt đồ đệ này của ta.
- Bởi vì nàng có thể ép cho Dương Diệp đi raI
Người đưa tang nói:
- Trong tay Dương Diệp có thanh kiếm đến từ thượng giới rơi xuống. Kiếm kia có uy hiếp đối với kết giới này!
- Kiếm kia...
Vũ Mục im lặng vài hơi thở, sau đó nhìn vê phía người đưa tang này:
- Kiếm kia quả thật có uy hiếp đối với kết giới này, tuy nhiên người mạnh mẽ, làm sao phải cần dùng tới kiếm?
Người đưa tang nhìn thẳng vào Vũ Mục:
- Đó là ngươi, không nên dùng tiêu chuẩn của mình để cân nhắc người khác. Lấy thực lực của bản thân ta, khả năng xông qua được chỉ có không đến hai phần, nếu như có kiếm này, ít nhất có thể tăng cao đến bốn phần. Đây là cơ hội của ta, cũng là cơ hội của rất nhiều người ở Thiên Trụ Sơn. Ta sẽ không bỏ qua, bọn họ cũng sẽ không bỏ quai
Vũ Mục khẽ lắc đầu:
- Kiếm kia tới từ người chí thiện, rơi vào trong tay người thiện thì nhất định bởi nhờ kiếm mà thu hoạch được cơ duyên cực lớn, nhưng nếu như rơi vào trong tay hạng người tà ác, kiếm kia chỉ mang đến cho hắn tai họa vô cùng!
Lúc này, Doanh Vực đột nhiên nói:
- Dương Diệp không có khả năng là người thiện!
Vũ Mục liếc nhìn Doanh Vực, sau đó nói: - Cho nên hắn gặp phiên phức không ngừng.
Doanh Vực còn muốn nói điều gì, nhưng Vũ Mục lại không để ý tới hắn, mà nhìn về phía Vũ Dạ:
- Cách làm của ngươi trước đó rất đúng, An nha đầu mặc dù không phải người của Vũ gia ta, nhưng nàng lại là đệ tử cách đời của ta, tuyệt đối không khác gì người của Vũ gia. Dùng hết lực toàn tộc của Vũ gia bảo vệ nàng, hiểu rõ chưa?
Dùng lực của cả tộc!
Nghe thấy Vũ Mục nói vậy, sắc mặt Vũ Dạ lập tức thay đổi. Dùng hết sức lực toàn tộc, hắn không ngờ được lão tổ của mình tự nhiên coi trọng An Nam Tĩnh như vậy!
Hắn đang muốn nói gì, lúc này, Vũ Mục lại nhìn vê phía đám người Doanh Vực, nhìn thấy Vũ Mục xem qua, vẻ mặt đám người Doanh Vực lập tức biến đổi.
Vũ Mục nói:
- Nếu tới thì lưu lại chút gì đi!
Dứt lời, đột nhiên thân hình hắn run lên, tất cả trực tiếp biến mất.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Doanh Vực biến sắc:
- Mau lui lại!