Chương 3498: Chúng ta hẹn gặp nhau ở thượng giới! (1)
Chương 3498: Chúng ta hẹn gặp nhau ở thượng giới! (1)Chương 3498: Chúng ta hẹn gặp nhau ở thượng giới! (1)
Khóe miệng Dương Diệp thoảng co giật, nữ nhân này... Không nói gì thêm, hắn quay đầu lại nhìn về phía nam tử trung tuổi kia, trong phút chốc, kiếm gỗ xuất hiện ở trong tay hắn, rất nhanh, huyền khí trong cơ thể hắn điên cuồng dâng trào.
Theo huyền khí điên cuồng phun ra, kiếm gỗ trong tay hắn bắt đầu chấn động mãnh liệt.
Nam tử trung tuổi kia liếc nhìn kiếm gỗ trong tay Dương Diệp, sau
đó nói:
- Kiếm tốt! Kiếm là kiếm tốt, cũng không biết chủ nhân của nó có thực lực như thế nào!
Dương Diệp nói:
- Ngươi sẽ lập tức biết thôi!
Vừa dứt lời, Dương Diệp đột nhiên biến mất, vào giây phút đó, nam tử trung niên đột nhiên đưa hai ngón tay ra.
Trong nháy mắt, ở đó yên tĩnh trở lại. Lúc này, Dương Diệp đã ở trước mặt nam tử trung niên, kiếm gỗ này cách giữa chân mày của nam tử trung niên không đến ba tấc, kiếm gỗ không có cách nào tiến thêm nửa tấc, bởi vì hai ngón tay của nam tử trung niên đã kẹp lấy kiếm gỗ của Dương Diệp!
Nam tử trung niên nhìn Dương Diệp:
- Chỉ như vậy thôi sao?
- Dĩ nhiên không phải!
Tấm bùa trên cánh tay phải của Dương Diệp đột nhiên biến mất, trong phút chốc, tay phải hắn nắm kiếm gỗ, thoáng cái.
Âm!
Ở trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, nam tử trung tuổi kia cùng đài ánh sáng hình tròn trực tiếp bị đẩy đến hơn trăm trượng, cùng lúc đó, nam tử trung tuổi kia trực tiếp mờ ảo.
Đúng lúc này, Dương Diệp và kiếm lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt nam tử trung niên kia, trong phút chốc, rất nhiều đường kiếm khí giống như mưa xối xả bao phủ lấy nam tử trung tuổi kia.
Lúc này, tay phải của Dương Diệp cộng thêm kiếm gỗ ẩn chứ lực lượng quá mạnh, cũng làm cho được tất cả mọi người ở đó cảm giác tim đập nhanh!
Thật ra, thực lực của lão tổ Doanh gia trước mắt này chỉ mạnh hơn người đưa tang một chút, nhưng đối phương có một khuyết điểm trí mạng. Đó chính là đối phương không thể tiêu hao quá nhiều, cho nên nghiêm khắc mà nói, đối phương còn không bằng người đưa tang! Đương nhiên, điều kiện trước tiên là hắn không bị đối phương giết chết trong nháy mắt!
Cứ như vậy, nam tử trung tuổi kia bị điên cuồng của Dương Diệp bổ chặt chém, càng lúc càng mờ nhạt...
Sau một khắc, Dương Diệp ngừng lại.
Mà giờ phút này, cơ thể của nam tử trung niên đã mờ ảo đến mức giống như trong suốt.
Phía xa, nam tử trung tuổi kia nhìn thẳng vào Dương Diệp:
- Chúng ta sẽ gặp nhau ở trên thượng giới!
Xuy!
Lúc này, một đường kiếm quang đột nhiên đi qua giữa chân mày của nam tử trung niên.
Kiếm thu lại, Dương Diệp khẽ nói:
- Gặp thì gặp, ta sợ ngươi sao?
Dứt lời, cơ thể của nam tử trung niên này trực tiếp tiêu tan ở không trung.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt đám người Doanh gia ở đó lập tức trắng bệch, bọn họ không ngờ được tổ tiên Doanh gia cũng thất bại!
Thất bại!
Hy vọng cuối cùng của đám người Doanh gia cũng đã mất! Không chỉ đám người Doanh gia, lúc này vẻ mặt cường giả của bốn thế gia lớn còn lại cũng trâm thấp giống như nước. Doanh gia thậm chí đã lấy ra lá bài tẩy gọi tổ cũng không có tác dụng, bây giờ, bọn họ lấy cái gì để đối phó với Dương Diệp? Ngay cả tổ tiên Doanh gia cũng không ngăn cản nổi Dương Diệp, sau này nếu như Dương Diệp đi tới gia tộc bọn họ, bọn họ gọi tổ có thể ngăn cản nổi Dương Diệp sao?
Lúc này, không chỉ hy vọng trong lòng đám người Doanh gia tan biến, hi vọng trong lòng bọn họ cũng tan vỡ.
Đúng lúc này, Doanh Vực phía xa đột nhiên nhìn về phía đám người Lục Vân Thiên:
- Các vị, không nên ôm bất kỳ ảo tưởng nào nữa, bây giờ, không phải Dương gia bọn họ chết, chính là năm đại thế gia chúng ta chết. Nếu bọn họ muốn chúng ta chết, cho dù chúng ta chết cũng phải khiến cho bọn họ tàn phế, làm cho Dương gia bọn họ cùng Vũ gia rời khỏi vũ đài của trung thiên vũ trụ!
Nói đến đây, hắn quay đầu lại nhìn vê phía đám người Dương Diệp, gần giọng nói:
- Cho nên, giết đi!
Nghe thấy Doanh Vực nói vậy, ánh mắt đám người Lục Vân Thiên cũng lạnh đi. Lúc này, bọn họ đã không có đường lui, bởi vì, đám người Dương Diệp tuyệt đối sẽ không cho bọn họ đường lui. Bây giờ đối với bọn họ mà nói, giết một người là đủ, giết hai người là lời!
- Giết!
Ở đó đột nhiên vang lên giọng nói Doanh Vực, trong phút chốc, tất cả cường giả của năm đại thế gia xông về phía đám người Dương Diệp.
Tay phải của Dương Diệp nắm kiếm gỗ nhẹ nhàng vung lên, trong phút chốc, từng kiếm hoa hiện ra. Hắn nhìn đám người Doanh Vực và im lặng trong chớp mắt, sau đó nói:
- Không chừa một tên!
Dứt lời, hắn trực tiếp biến mất.
Phía xa.
Xuy!
Đâu của một cường giả Chân Cảnh trực tiếp bay ra ngoài.
Năm cường giả đại thế gia tuy đã chết tâm, nhưng khi nhìn thấy Dương Diệp giết chết một cường giả Chân Cảnh trong tích tắc, trong lòng vẫn không nhịn được dâng lên ý định thối lui. Mà lúc này, lại một đường kiếm quang hiện lên, thoáng cái, lại một cái đầu người bay ra ngoài.
Khi Dương Diệp chuẩn bị lại ra kiếm, Doanh Vực đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, ở đó chỉ có hắn có thể ngăn cản được Dương Diệp, nếu như hắn không ra tay, không cần phải, người bên hắn nhất định cũng bị Dương Diệp giết sạch.
Không trung, Dương Diệp cùng Doanh Vực liếc mắt nhìn nhau, không có bất kỳ người nào nói nhảm, trong phút chốc, Dương Diệp trực tiếp hóa thành một đường kiếm quang lập tức biến mất, thoáng cái, một thanh kiếm đi thẳng tới cách giữa chân mày Doanh Vực mấy tấc.
Âm!
Một khí thế mạnh mẽ đột nhiên từ trong cơ thể Doanh Vực cuốn ra ngoài, nhưng khí thế này mới vừa xuất hiện, lại bị kiếm của Dương Diệp đâm ra thành từng mảnh nhỏ, thoáng cái, Doanh Vực trực tiếp bị một kiếm này của Dương Diệp đẩy đến hơn mấy trăm trượng!
Nhưng Dương Diệp vẫn chưa ngừng tay, Doanh Vực vừa dừng lại, Dương Diệp liên một lần nữa xuất hiện ở trước mặt của hắn, ngay sau đó, lại là một kiếm đánh xuống.
Kiếm rơi.
Âm!
Doanh Vực lại bị đẩy lùi vê phía sau đủ mấy trăm trượng... Cứ như vậy, Doanh Vực trực tiếp bị Dương Diệp chém cho liên tục lùi về phía sau. Giờ phút này, Doanh Vực căn bản không có cơ hội đánh trả. Bị thua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!