Chương 3507: Bá Thể Vô Song bất tử! (2)
Chương 3507: Bá Thể Vô Song bất tử! (2)Chương 3507: Bá Thể Vô Song bất tử! (2)
Dương Diệp vừa trở lại hiện thực, đột nhiên không gian ở trước mặt hắn bắt đầu chấn động, ngay sau đó, một nữ tử xuất hiện ở trước mặt của hắn, người tới chính là Dương Liêm Sương.
Dương Liêm Sương liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
Lại trở nên mạnh mẽ hơn rồi!
Dương Diệp khẽ cười:
- Vẫn tạm được!
Dương Liêm Sương nhìn lướt qua xung quanh, sau đó nói:
- Ta dẫn ngươi đi một chỗ trước!
Dương Diệp khẽ gật đầu. Rất nhanh, hai người rời khỏi hệ Thiên Hoang.
Thiên Hư Đại Lục.
Dương Liêm Sương dẫn theo Dương Diệp đi tới tổng bộ của Dương gia lúc trước. Tuy Dương Liêm Sưlơng tuyệt đối không thu hôi những thế giới của Dương gia, nhưng Vũ gia cũng không chiếm những thế giới của Dương gia, Vũ Dạ làm việc vẫn có chừng mực.
Dương Liêm Sươcng nói: - Về tương lai của Dương gia, ngươi có ý kiến gì không?
Dương Diệp nhìn vê phía Dương Liêm Sương:
- Ngươi muốn nói gì?
Dương Liêm Sươkng nhìn lướt qua bên dưới, sau đó nói:
- Dương gia đã không theo kịp bước chân của ngươi và ta. Mà một khi chúng ta rời đi, khi đó nếu như Dương gia không có xuất hiện nhân vật mới, bọn họ có thứ không phù hợp với thực lực của mình, vậy sẽ chỉ mang đến tai họa cho bọn họi
Nói đến đây, nàng lắc đầu:
- Bây giờ Dương gia cần chính là nghỉ ngơi lấy lại sức, cần tích dày phát mỏng. Dương gia chúng ta thu được công pháp cùng huyền kỹ của năm đại thế gia, khiêm tốn phát triển hơn mười năm, thực lực của Dương gia khi đó nhất định sẽ hơn Vũ gia cùng Khô gia.
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Ta hiểu rõ ý của ngươi.
Hắn cùng Dương Liêm Sương cuối cùng vẫn phải rời khỏi đây, mà một khi hai người bọn họ rời đi, vậy cũng có thể chính là lúc tai họa của Dương gia bắt đầu. Không thể không nói, Dương Diệp vẫn có chút bội phục Dương Liêm Sương. Bởi vì Dương Liêm Sương rất quyết đoán, nhiều thế giới như vậy mà nàng nói buông tha liên buông tha, người bình thường nhất định là làm không được!
Dương Liêm Sương khẽ cười:
- Không nói những chuyện này nữa. Chúng ta trở về thôi!
Nói xong, thân hình chợt rung lên rồi lập tức biến mất khỏi đó.
Dương Diệp nhìn lướt qua bên dưới, sau đó cũng lập tức biến mất.
Thành cổ.
Sau khi Dương Diệp trở lại Dương gia thì không đi tu luyện, mà làm bạn với đám người Tô Thanh Thi. Trong khoảng thời gian này, hắn đã có phần xao nhãng với người thân của mình.
Thật ra, hắn rất muốn đưa tất cả đám người Tô Thanh Thi vào Hồng Mông tháp. Nhưng cuối cùng hắn vẫn không lựa chọn làm như thế. Bởi vì bên trong Hồng Mông tháp cũng không chắc là an toàn nhất.
Nói chính xác là theo chân hắn rất nguy hiểm, trên đường đi tới, hắn gần như không có một ngày nào yên tĩnh. Hơn nữa, nếu như đám người Tô Thanh Thi ở bên trong Hông Mông tháp, các nàng sẽ lập tức cảm nhận được chuyện hắn gặp phải.
Hắn không muốn mỗi ngày đám người Tô Thanh Thi đều sống trong lo lắng đề phòng!
Vào đêm. Ở ngọn núi phía sau thành cổ, Dương Diệp đứng ở đứng trên đỉnh núi, mà ở bên cạnh hắn là Minh Nữ.
Hai người cứ đứng như vậy.
Qua rất lâu, Dương Diệp đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Minh Nữ:
- Lần này, cảm ơn các ngươi.
Trước đó nếu như không có đám người Minh Nữ giúp đỡ, Dương gia căn bản không có cách nào chiến thắng Doanh gia và năm đại thế gia.
Minh Nữ khẽ lắc đầu:
- Chuyện nhỏ thôi.
Dương Diệp mỉm cười, sau đó nói:
- Đúng rồi, các ngươi nói muốn ta giúp, rốt cuộc là giúp chuyện gì?
Minh Nữ im lặng rất lâu, sau đó nói:
- Thật ra, có khả năng cũng không cần thiết.
- Có ý gì?
Dương Diệp hỏi.
Minh Nữ nói: - Mục đích chủ yếu của chúng ta là Thiếu Tư U điện chủ, nếu như nàng đi tới thượng giới, vậy chúng ta sẽ đi tới đó, chúng ta muốn đi thượng giới thì thực lực rõ ràng không đủ, cho nên cần phải mượn thanh kiếm gỗ này của ngươi, có thanh kiếm gỗ này, khả năng chúng ta đi lên được sẽ lớn rất nhiều.
Nói đến đây, nàng dừng lại một lát mới nói tiếp:
- Nếu như nàng không đi tới thượng giới, vậy chúng ta sẽ ở trung thiên vũ trụ này tiếp tục tìm kiếm nàng. Tuy nhiên, chúng ta sớm muộn cũng sẽ phải đi thượng giới. Người thường sẽ đi tới chỗ caol
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Hiểu rõ.
Lúc này, Minh Nữ nói:
- Ngươi chừng nào thì có thể đi?
Dương Diệp suy nghĩ một lát, sau đó nói:
- Ba ngày sau. Ta phải xử lý tốt chuyện ở đây đã.
Minh Nữ khẽ gật đầu:
- Được, trước chờ ngươi!
Dương Diệp đang muốn nói, lúc này, Dương Liêm Sương đột nhiên xuất hiện ở đó. Vẻ mặt Dương Liêm Sương nghiêm trọng:
- Có phiền toái.
- Chuyện gì?
Dương Diệp hỏi.
Dương Liêm Sương trầm giọng nói:
- Rất nhiều người đang tìm ngươi... bọn họ đều đến từ Thiên Trụ Sơnl
Thiên Trụ Sơn!
Hai mắt Dương Diệp híp lại:
- Vẫn muốn tới sao...