Chương 3515: Tranh đạo chính thống! (2)
Chương 3515: Tranh đạo chính thống! (2)Chương 3515: Tranh đạo chính thống! (2)
Mà người trung thiên vũ trụ muốn đi đại thiên vũ trụ, ngoại trừ truy tìm võ đạo văn minh tốt hơn, còn có một nguyên nhân quan trọng nhất chính là truy tìm linh khí tốt hơn.
Nếu như là cường giả Chân Cảnh bình thường, đối phương muốn đột phá sẽ rất khó, cần phải tốn rất nhiều thời gian. Nhưng đối với Dương Diệp, muốn đột phá cũng không phải quá khó. Bởi vì hắn có đầy đủ linh khí, dĩ nhiên linh khí này chính là Tiểu Bạch cùng
viên linh châu kia.
Còn có một điểm nữa chính là huyền khí của hắn có chất lượng cũng đủ tốt!
Theo hắn suy nghĩ, thật ra hắn không cần đi thượng giới, có thể ở trung thiên vũ trụ này đột phá đến Chân Cảnh lục đoạn trở lên!
Đương nhiên, muốn làm được điều này trong thời gian ngắn là không thểt
Trong phòng tu luyện, Dương Diệp gọi Tiểu Bạch qua. Khi Tiểu Bạch biết Dương Diệp cần nàng giúp đỡ, ánh mắt nàng lập tức sáng lên, trong đôi mắt đầy vẻ hưng phấn. Thoáng cái, tất cả trong phòng tu luyện xuất hiện linh khí giống như thực chất, những linh khí này tràn ngập trong phòng tu luyện. Nhìn Dương Diệp ngồi xếp bằng dưới đất tu luyện, Tiểu Bạch chớp chớp mắt, sau đó nàng nhảy đến trên vai của Dương Diệp, hai móng nhỏ học Dương Diệp đặt chồng lên nhau, giữ ở vị trí bụng mình, tiếp theo, cái miệng nhỏ nhắn của nàng khẽ mở ra, bắt đầu hấp thu những linh khí này!
Tu luyện!Nàng cũng muốn tu luyện!
Cứ như vậy, Dương Diệp cùng Tiểu Bạch bắt đầu điên cuồng tu luyện. ...
Tầng thứ nhất của Hồng Mông tháp.
Hậu Khanh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Cùng Kỳ, Cùng Kỳ ngẩng đầu liếc nhìn qua Hậu Khanh, không nói gì.
Lúc này, Hậu Khanh đột nhiên nói:
- Cùng Kỳ, mấy ngày nay ta phát hiện ra một vấn đề. Ngươi nói xem, vì sao vị kia lại lựa chọn tiểu tử này làm truyền nhân của hắn vậy?
Cùng Kỳ nhíu mày:
- Ngươi hỏi vậy là có ý gì gì?
Hậu Khanh Đạo:
- Tháp này là pháp bảo bản mệnh của vị kia, cho dù hắn đã không cần tháp này, nhưng hắn chắc cũng truyền cho mấy vị đệ tử thân truyền kia của hắn. Nhưng hắn không làm vậy mà truyền tháp này cho tiểu tử này. Ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?
Cùng Kỳ nói:
- Là nữ nhi của Thiên Quân trộm ra, chỉ là nhân duyên trùng hợp, cuối cùng rơi vào trong tay tiểu tử này.
- Vô nghĩa!
Hậu Khanh hừ lạnh nói:
- Nếu như hắn không hài lòng về tiểu tử này, tiểu tử này nhận được tháp này đã chết sớm. Tiểu tử này nhận được tháp này giúp đỡ, chứng tỏ rõ ràng vị kia tán thành tiểu tử này. Sau đó lại có vấn đề tới, tại sao vị kia muốn tìm một người điên như thế để làm truyền nhân?
Cùng Kỳ im lặng.
Lúc này, Hậu Khanh lại nói:
- Ta luôn cảm thấy vị kia làm cho tiểu tử này làm truyền nhân, có thể là có âm mưu gì đó. Chỉ là không biết âm mưu này là nhằm vào Vu tộc ta cùng Yêu tộc ngươi, hay là nhằm vào Nhân tộc bọn họ.
Nói đến đây, hắn dừng lại một lát mới nói tiếp:
- Ta cảm thấy không có thể là nhằm vào Vu tộc ta cùng Yêu tộc.
- Sao lại nói như thế? Cùng Kỳ hỏi.
Hậu Khanh Đạo:
- Ngươi đừng quên kẻ địch lớn nhất của vị kia là ai.
Nghe vậy, Cùng Kỳ nheo mắt lại:
- Ngươi muốn nói gì?
Hậu Khanh trâm giọng nói:
- Tranh đạo chính thống!
Nghe vậy, vẻ mặt Cùng Kỳ dần dần nghiêm trọng.
Lúc này, Hậu Khanh lại nói:
- Nếu như mục đích của đối phương thật sự là điều này, vậy phiền phức của tiểu tử này cũng lớn hơn. Phải biết rằng, mấy vị kia tuy bình thường không tham gia tranh đấu trong thế tục, nhưng một khi bọn họ không nhịn được, muốn bắt đầu tranh đạo chính thống, con mẹ nó vậy thì thật đáng sợ.
Nói đến đây, hắn lắc đầu:
- Ta không muốn ở cùng tiểu tử này nữa, nếu không, một ngày kia lão tử chết thế nào cũng không biết!
Cùng Kỳ im lặng sau một hồi, sau đó nói:
- Mặc dù chỉ là suy đoán của ngươi, nhưng. . . nói cũng không phải không có lý. Chỉ là tại sao vị kia lại muốn lựa chọn người này? Trong truyền nhân của hắn, hẳn có rất nhiều người có thực lực mạnh hơn, ưu tú hơn tiểu tử này đi.
Hậu Khanh suy nghĩ một lát, sau đó nói:
- Ngươi không phát hiện ra sao? Tiểu tử này chính là một kẻ lỗ mãng. Hắn rất thích hợp để phá tan quy tắc, hắn cũng dám phá quy tắc.
Cùng Kỳ khẽ gật đầu:
- Điều này cũng đúng. Thật ra, ngươi phát hiện ra không, tiểu tử này cũng không phải là người bình thường!
Hậu Khanh ngẩng đầu nhìn về phía Cùng Kỳ:
- Ngươi phát hiện ra rồi à?
Cùng Kỳ khẽ gật đầu:
- Trước đây ta chỉ là có chút nghi ngờ, bởi vì ta cảm thấy hạ giới không có khả năng có người như thế, nhưng trước đó không lâu, ta đã xác định được.
Nói đến đây, hắn lắc đầu:
- Chuyện càng lúc càng phức tạp.
Hậu Khanh Đạo:
- Quả thật càng lúc càng phức tạp. Ngươi có tính toán gì cho tương lai không? Đối với tiểu tử này đấy. Cùng Kỳ lắc đầu:
- Chưa từng nghĩ tới. Tuy nhiên, tiểu tử này làm người không tệ, ít nhất không giả dối, nói tình nghĩa.
Hậu Khanh khẽ gật đầu:
- Tuy ngay từ lúc đầu ta đã muốn giết chết hắn, nhưng gần đây ở cùng một chỗ, người này đúng là nam nhân. Nhưng trên người hắn có rất nhiêu nhân quả. Sở dĩ nữ tử váy màu đỏ này không dám ra tay cướp kiếm cùng bảo vật của hắn, cũng là bởi vì đối phương không dám nhận lấy những nhân quả của hắn. .. Thật ra, đừng nói là đối phương, cho dù là ta, ta cũng không dám.
Cùng Kỳ liếc nhìn Hậu Khanh:
- Bây giờ ngươi đã nhận ra rồi sao? Nếu như tiểu tử này chất, tháp này sẽ trở thành trạng thái vô chủ, sau đó nhất định sẽ đóng kín, đến lúc đó, cả đời ngươi cũng không ra được.
Hậu Khanh lắc đầu:
- Trước đây đầu lão tử bị cửa kẹp, mới có thể tự mình chạy vào!
Cùng Kỳ đang muốn nói, đúng lúc này, biến hóa khác thường lại đột nhiên xuất hiện ở đó.
Ở trong ánh mắt kinh ngạc của Cùng Kỳ cùng Hậu Khanh, không gian ở đó đột nhiên vặn vẹo, bắt đầu chấn động mãnh liệt.
Thoáng cái, hai mắt Cùng Kỳ cùng Hậu Khanh đồng thời trợn tròn, ở trong mắt hai người đầy vẻ khó tin. Qua một hơi thở, cổ họng Hậu Khanh lăn lộn: - Gặp quỷ à?