Chương 3520: Nắm đấm có, các ngươi có muốn không? Œ)
Chương 3520: Nắm đấm có, các ngươi có muốn không? Œ)Chương 3520: Nắm đấm có, các ngươi có muốn không? Œ)
Tất nhiên, nam tử mặc áo bào màu đen này chính là Dương Diệp.
Trước đó, khi phát hiện ra hai người Doanh Khoa, Dương Diệp không hề do dự, lập tức đi theo qua.
Hắn tự nhiên chắc chắn sẽ không bỏ qua chỏ người của Doanh gia.
Đối với hắn, người của Doanh gia chính là một hậu hoạ, bởi vì hắn biết rõ, những người này bây giờ không ra, nhưng sau này nhất định sẽ đi ra đối phó với Dương gia. Chẳng qua lúc đó hắn cùng Dương Liêm Sương căn bản không tìm được trung tích người của Doanh gia, cho nên mới tạm thời bỏ qual
Mà hắn không ngờ được, hắn lại có thể gặp phải người của Doanh gia ở đây.
Nếu gặp phải, vậy dĩ nhiên sẽ giết chết!
Trước đây hắn từng lấy thân hồn thề!
Hơn nữa, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc!Cộng thêm hai người trước mắt này còn muốn đi gây sự với đám người Minh Nữ.
Nghe thấy Dương Diệp nói vậy, thần sắc của hai người Doanh Khoa lúc này lạnh xulống, Doanh Khoa gắn giọng nói:
- Tiểu tạp chủng từ đâu tới, ngươi...
Đúng lúc này, Dương Diệp ở phía xa đột nhiên biến mất, lúc hắn xuất hiện lân cnữa, đã ở ngay trước mặt Doanh Khoa, thoáng cái, hắn chợt đánh một quyền về phía Doanh Khoa này.
- Buồn cười!
Doanh Khoa này cong khóe miệng đầy vkẻ châm chọc, vung tay phải lên, một lực lượng cường đại từ trong tay hắn trút ra.
Sở dĩ Doanh Khoa châm chọc là bởi vì hắn đã nhìn ra nam tử áo đen trước mắt này chẳng qua là cường giả Chân Cảnh nhị đoạn.
Đối với hắn, người như thế quả thực không đáng để nhắc tới!
Tuy nhiên hắn vẫn không khinh thường, sử dụng ra bảy phần lực lượng. Dù sao, nơi này là Thiên Trụ Sơn, thứ không thiếu nhất chính là thiên tài yêu nghiệt.
Vào giây phút khi Doanh Khoa phất tay, tay phải của Dương Diệp đột nhiên ngừng lại, thoáng cái, một thanh kiếm gỗ xuất hiện ở trong tay hắn.
Khi nhìn thấy thanh kiếm gỗ này, hai người Doanh Khoa lập tức sởn tóc gáy.
Dương Diệp! Giờ phút này, trong đầu hai người đồng thời nghĩ đến tên này!
Doanh Khoa phản ứng rất nhanh, khi kiếm gỗ của Dương Diệp xuất hiện, hắn cũng không có giảm bớt lực lượng, lại trực tiếp lắc mình muốn rời đi, nhưng vào lúc này, tốc độ của Dương Diệp đột nhiên tăng lên ít nhất gấp mười lần!
Đại Na Di Thuật!
Đối mặt với hai người Doanh Khoa, hắn tất nhiên sẽ không lựa chọn ởi lưu lại con át chủ bài, sau đó cùng đối phương đại chiến tới ba trăm hiệp. Điêu này hoàn toàn là vô nghĩa, không chỉ vô nghĩa còn là ngu xuẩn. Phải biết rằng, nếu như hắn làm như vậy, không chỉ lãng phí thời gian, còn dễ dàng bị lộ tung tích, tới khi đó hắn muốn thoát thân sẽ càng khó khăn hơn!
Hơn nữa, hắn còn muốn đi tới Thánh Khư Thành gì đói!
Có thể nói một kiếm này là cực hạn của Dương Diệp!
Lại thêm hắn vốn cách Doanh Khoa gần như vậy, bởi vậy, Doanh Khoa còn chưa kịp phản ứng, kiếm của Dương Diệp đã xuyên qua giữa chân mày hắn.
Xuy!
Máu tươi từ giữa chân mày của Doanh Khoa bắn ra...
Ngã xuống!
Một cường giả Chân Cảnh lục đoạn trực tiếp bị một kiếm này của Dương Diệp giết chết trong nháy mắt!
Lão già bên cạnh căn bản không có quan tâm tới Doanh Khoa này, thân hình hắn trực tiếp lóe lên, bỏ chạy về phía xa.
Mà vào lúc này, Dương Diệp đột nhiên chợt giãm mạnh chân phải vào trong hư không, trong phút chốc, cả hắn và kiếm lập tức biến mất.
Gia tăng Đại Na Di Thuật Nhất Kiếm Sát Nai
Nhất Kiếm Sát Na của hắn vốn có tốc độ rất nhanh, bây giờ lại tăng thêm Đại Na Di Thuật, tốc độ kia đã nhanh đến mức hoàn toàn có thể uy hiếp cường giả Chân Cảnh lục đoạn. Phải biết rằng, một kiếm này, ngay cả phân thân của Doanh Tĩnh trước đây cũng không có ngăn cản được!
Vào giây phút Dương Diệp biến mất, ngoài vạn trượng.
Xuy!
Một đường kiếm quang đột nhiên bắn qua giữ chân mày của lão già kia, kèm còn có một vòi máu theo kiếm quang.
Cơ thể của lão già hoàn toàn cứng đờ.
Thoáng cái, kiếm quang tiêu tan, Dương Diệp xuất hiện ở trước mặt lão già, nhưng hắn mới vừa xuất hiện, cả người thiếu chút nữa ngã xuống.
Tiêu hao quá đội Nhất Kiếm Sát Na tiêu hao cực lớn đối với bản thân hắn, mà bây giờ lại tăng thêm Đại Na Di Thuật, quả thực có thể dùng từ khủng khiếp để hình dung về mức tiêu hao này. Bây giờ hắn đạt tới Chân Cảnh nhị đoạn, cũng chỉ có thể miễn cưỡng thi triển ra hai lần!
Vào giờ phút này, không chỉ huyền khí trong cơ thể hắn hoàn toàn không có, cơ thể cũng mệt mỏi tới cực điểm. Bây giờ, hắn có khả năng không đánh nổi cả một Chí Cảnh!
Dương Diệp vội vàng lấy ra hai viên đá năng lượng nuốt vào, đá năng lượng vào cơ thể, lập tức hóa thành rất nhiều linh khí, những linh khí này liên bị Hồng Mông tháp hấp thu, cuối cùng, một tia tử khí truyên đến trong cơ thể của Dương Diệp, mà khi những tử khí xuất hiện ở trong cơ thể hắn, lập tức lại bị cơ thể hắn điên cuồng hấp thu!
Nhờ có Hồng Mông Tử Khí trị liệu, tốc độ khôi phục của cơ thể hắn quả thực có thể dùng từ khủng khiếp để hình dung.
Qua một canh giờ sau, Dương Diệp chậm rãi mở mắt ra.
Lúc này, cơ thể hắn đã hoàn toàn khôi phục.
Dương Diệp nhìn về phía hai bộ thi thể trước mặt, im lặng trong chớp mắt, tay phải hắn vẫy một cái, hai bộ thi thể này lập tức bị hắn đưa vào trong Hồng Mông tháp, cùng lúc đó, bản thân hắn cũng bước vào bên trong Hồng Mông tháp.
Trong tầng thứ ba, nhìn hai bộ thi thể trước mặt, kiếm ý trong cơ thể Dương Diệp cuốn ra ngoài, lập tức bao quanh chúng.
Chế luyện con rối!
Hắn đã rất lâu không chế luyện con rối. Bởi vì hắn căn bản chướng mắt con rối bình thường, mà bây giờ, trước mắt có hai cường giả Chân Cảnh lục đoạn, nếu như có thể chế luyện thành con rối, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với hắn.
Tuy nhiên, hắn cũng không nắm chắc có thể chế luyện hai người này thành con rối, dù sao thực lực của hai người này là Chân Cảnh lục đoạn!
Nhưng thật may, bây giờ, kiếm ý của hắn lại là Minh cảnh!
Cho dù như vậy, nhưng ngay từ lúc đầu, hắn vẫn thất bại. Tuy nhiên hắn tuyệt đối không buông thai
Sau khi trải qua thất bại hết lần này tới lân khác, cuối cùng, vào sáng sớm ngày thứ ba, Dương Diệp cuối cùng thành công chế luyện một thi thể trong đó thành con rối. Tuy nhiên, điêu làm cho hắn có chút thất vọng là chiến lực con rối này không có cách nào so sánh cùng cường giả Chân Cảnh lục đoạn thật sự.
Tuy nhiên điều này cũng là bình thường, dù sao đây cũng là vật chết.
Một ngày sau, một thi thể khác đã biến thành con rối.