Chương 3538: Ta đâu hàng được chưa? (1)
Chương 3538: Ta đâu hàng được chưa? (1)Chương 3538: Ta đâu hàng được chưa? (1)
Kiếm không để lại, người chết!
Nghe được người trong thành kia nói vậy, vẻ mặt đám người Huyết Nữ lập tức trâm xuống.
Rõ ràng, chuyện này đã không có cách nào hóa giải được!
Trên lưng Cùng Kỳ, Dương Diệp nhìn phủ thành chủ trước mắt và im lặng rất lâu, sau đó nói:
- Ta không muốn gây chuyện!
- Vậy để kiếm lại!
Trong thành truyền đến âm thanh.
Lúc này, Dương Diệp khẽ cười:- Ta không muốn gây chuyện, nhưng ta cũng không sợ chuyện. Chúng ta ở đây, kiếm cũng ở đây, ngươi có bản lĩnh thì tới lấy đi?
Két
Lúc này, cửa lớn của phủ thành chủ này đột nhiên chậm rãi mở ra, ngay sau đó có một nam tử trung niên mặc áo bào xa hoa từ trong đó đi ra.
Nam tử trung niên mặc áo bào xa hoa đi tới cách đám người Dương Diệp gân trăm trượng thì ngừng lại, hắn liếc mắt nhìn đám người Dương Diệp, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên thanh kiếm gỗ trong tay Dương Diệp, im lặng trong chớp mắt, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp:
- Nếu như ngươi đủ thông minh thì nên buông tha thanh kiếm này. Lấy thiên phú của ngươi, sau này có lẽ căn bản không cần kiếm này cũng có thể đi tới thượng giới!
Dương Diệp khẽ cười:
- Ngươi nói thật ra rất đúng, nhưng chuyện quăng thanh kiếm này để được sống, ta thật sự làm không được. Hơn nữa, là đồ của Dương Diệp ta, dựa vào cái gì phải đưa cho người khác?
Nam tử trung niên nhìn Dương Diệp rất lâu, sau đó khẽ gật đầu:
- Cũng đúng. Loại người giống như ngươi, có các tính cũng là bình thường. Nếu như vậy, ta cũng không cần nói gì nữa.
Nói xong, hắn quay đầu lại nhìn lướt qua xung quanh, sau đó lại nói:
- Các vị, lấy thực lực của Nam Cung gia ta căn bản không giữ được bọn họ. Tuy nhiên, nếu như người trong thành chúng ta liên thủ, muốn giữ bọn hắn lại, chắc hẳn không phải là chuyện gì khó. Cho nên, nếu như các vị muốn ra tay, vậy thì mời đi ra, sau đó đám người chúng ta liên thủ, nếu như không ra tay, vậy Nam Cung gia ta cũng chỉ có thể thu lại trận pháp, mặc cho bọn họ rời đi Thu lại trận pháp!
Nghe vậy, rất nhiều người trong bóng tối lập tức không thể bình tính được.
Một khi để cho đám người Dương Diệp rời khỏi Thánh Khư Thành, khi đó, lấy thực lực của đám người Dương Diệp, chỉ cần bọn họ ẩn nấp, ai có thể tìm được?
- Ngươi nói thật ra rất đúng, nhưng chuyện quăng thanh kiếm này để được sống, ta thật sự làm không được. Hơn nữa, là đồ của Dương Diệp ta, dựa vào cái gì phải đưa cho người khác?
Nam tử trung niên nhìn Dương Diệp rất lâu, sau đó khẽ gật đầu:
- Cũng đúng. Loại người giống như ngươi, có các tính cũng là bình thường. Nếu như vậy, ta cũng không cần nói gì nữa.
Nói xong, hắn quay đầu lại nhìn lướt qua xung quanh, sau đó lại nói:
Lúc này, cửa lớn của phủ thành chủ này đột nhiên chậm rãi mở ra, ngay sau đó có một nam tử trung niên mặc áo bào xa hoa từ trong đó đi ra.
Nam tử trung niên mặc áo bào xa hoa đi tới cách đám người Dương Diệp gần trăm trượng thì ngừng lại, hắn liếc mắt nhìn đám người Dương Diệp, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên thanh kiếm gỗ trong tay Dương Diệp, im lặng trong chớp mắt, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp:
- Nếu như ngươi đủ thông minh thì nên buông tha thanh kiếm này. Lấy thiên phú của ngươi, sau này có lẽ căn bản không cần kiếm này cũng có thể đi tới thượng giới!
Dương Diệp khẽ cười:
- Ngươi nói thật ra rất đúng, nhưng chuyện quăng thanh kiếm này để được sống, ta thật sự làm không được. Hơn nữa, là đồ của Dương Diệp ta, dựa vào cái gì phải đưa cho người khác?
Nam tử trung niên nhìn Dương Diệp rất lâu, sau đó khẽ gật đầu:
- Cũng đúng. Loại người giống như ngươi, có các tính cũng là bình thường. Nếu như vậy, ta cũng không cần nói gì nữa.
Nói xong, hắn quay đầu lại nhìn lướt qua xung quanh, sau đó lại nói:
- Các vị, lấy thực lực của Nam Cung gia ta căn bản không giữ được bọn họ. Tuy nhiên, nếu như người trong thành chúng ta liên thủ, muốn giữ bọn hắn lại, chắc hẳn không phải là chuyện gì khó. Cho nên, nếu như các vị muốn ra tay, vậy thì mời đi ra, sau đó đám người chúng ta liên thủ, nếu như không ra tay, vậy Nam Cung gia ta cũng chỉ có thể thu lại trận pháp, mặc cho bọn họ rời đi!
Thu lại trận pháp!
Nghe vậy, rất nhiêu người trong bóng tối lập tức không thể bình tính được.
Một khi để cho đám người Dương Diệp rời khỏi Thánh Khư Thành, khi đó, lấy thực lực của đám người Dương Diệp, chỉ cần bọn họ ẩn nấp, ai có thể tìm được?
Trong giây lát, rất nhiều người bắt đầu có chút sốt ruột.
Nhưng vẫn không có người nào đi ra.
Tất cả đều muốn ngôi trên núi xem hổ đấu!
Lúc này, nam tử trung tuổi kia lại nói:
- Nếu các vị không ra, vậy Nam Cung gia ta cũng chỉ có thể thu lại trận pháp.
Đúng lúc này, một lão già đột nhiên xuất hiện ở đó, lão già nhìn về phía nam tử trung tuổi kia:
- Thành chủ Nam Cung Thiên, không thể thu lại trận pháp này, nếu vừa thu lại, sau này muốn tìm được Dương Diệp này có thể rất khó khăn!
Nam tử trung niên tên là Nam Cung Thiên liếc nhìn người tới, sau đó nói:
- Hóa ra là Lục Cốt tiên bối, thế nào, bây giờ Lục Cốt tiền bối đại biểu cho những bằng hữu trong bóng tối kia sao?
- Coi là vậy đi! Lục Cốt nói:
- Thành chủ Nam Cung Thiên, mọi người liên thủ cũng không phải là không thể được, chỉ là ta muốn biết một điều, sau khi giết Dương Diệp, cuối cùng kiếm gỗ này thuộc về ai. Không chỉ có ta muốn biết điều này, những người sau lưng ta cũng muốn biết!
Nam Cung Thiên mỉm cười:
- Vấn đề này, ta tất nhiên đã từng nghĩ tới. Kiếm chỉ có một thanh, nhưng người lại nhiều như vậy, cho nên cho sau bằng hữu có liều mạng, vẫn không thu hoạch được gì.
Nói đến đây, hắn dừng lại một lát, sau đó nói:
- Ta ngược lại có một biện pháp, thế này vậy, sau khi thu được kiếm, chúng ta tổ chức một đại hội luận võ, người mạnh là vua, ai mạnh thì người đó cầm kiếm. Đương nhiên, bằng hữu không thu được kiếm cũng không sao, Nam Cung gia ta bằng lòng cung cấp cho mọi người một viên Thọ Nguyên Quả có thể tăng thêm trăm năm tuổi thọ, mỗi người một quải
Thọ Nguyên Quải
Nghe thấy Nam Cung Thiên nói vậy, vẻ mặt Lục Cốt có chút nghiêm trọng.
Sau khi đạt được Chân Cảnh lục đoạn, đối với bọn họ mà nói, công pháp huyền kỹ bình thường thật ra cũng không có quá nhiều sức cám dỗ. Thứ có lực hấp dẫn trí mạng đối với bọn họ, chính là thứ có thể tăng thêm tuổi thọ.
Trăm năm tuổi thọ có chút thời gian, có lẽ có thể làm cho bọn họ nghịch thiên cải mệnh.
Lục Cốt khẽ gật đầu:
- Nam Cung gia quả nhiên là tài lớn khí thô. Ta cảm thấy biện pháp này cũng được!
Dứt lời, không gian phía sau hắn đột nhiên bắt đầu chấn động, ngay sau đó, hơn bốn mươi người đột nhiên xuất hiện.
Toàn bộ là cường giả Chân Cảnh lục đoạn!
Nam Cung Thiên nhìn lướt qua những người này, thoáng cái, hắn nhẹ nhàng vung tay phải lên, trong phút chốc, phía sau hắn có thêm mười nam tử trên người mặc khôi giáp màu bạc.
Năm mươi hai tên cường giả Chân Cảnh lục đoạn!
Không thể không nói, đội hình này rất khủng khiếp. Tuy nhiên, điều này cũng là bình thường, ở Thiên Trụ Sơn này tập trung gần như tất cả cường giả Chân Cảnh lục đoạn trong trung thiên vũ trụ, tất cả cường giả Chân Cảnh lục đoạn trung thiên vũ trụ, không mấy vạn cũng phải có tới mấy nghìn!
Ở đó, năm mươi hai tên cường giả Chân Cảnh lục đoạn nhìn về phía đám người Dương Diệp cách đó không xa. Lúc này, Nam Cung Thiên đột nhiên nói:
- Kiếm để lại, người vẫn có thể đi, thế nào?
Đám người Huyết Nữ nhìn về phía Dương Diệp.
Dương Diệp cúi đầu nhìn thanh kiếm gỗ trong tay mình, chỉ cần giao kiếm gỗ ra, hắn có thể an toàn rời đi, đồng thời sau này không ai sẽ tới gây sự với hắn. Nhưng có thể giao thanh kiếm gỗ này ra sao?
Không thể giao!
Bởi vì nếu như hắn giao thanh kiếm ra để câu được sống, vậy chính hắn cũng sẽ khinh thường mình. Đồng thời, điều này cũng có trái ngược với kiếm đạo của hắn.
Kiếm đạo của hắn thà gãy chứ không cong!
Giao kiếm để được sống, đây cũng không phải là cong nữa, mà là đứt!
Cho nên, không thể giao kiếm này ral
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía Nam Cung Thiên:
- Kiếm ở nơi này, có bản lĩnh thì các ngươi tới lấy đi!
Nghe thấy Dương Diệp nói vậy, bầu không khí ở đó lập tức trở nên khẩn trương.
Thần sắc đám người Huyết Nữ bình tĩnh, hoàn toàn không bất ngờ. Bởi vì các nàng đều biết tính cách của Dương Diệp, Dương Diệp chỉ ăn mêm không ăn cứng. Làm cho hắn khuất phục, đó là chuyện nằm mơi
Nghe thấy Dương Diệp nói vậy, vẻ mặt đám người Nam Cung Thiên cũng trâm xuống. Bình tĩnh mà xem xét, bọn họ cũng không muốn đổ máu cùng đám người Dương Diệp, tuy số người của bọn họ nghiền ép bên phía Dương Diệp, nhưng người bên phía Dương Diệp không ai là đơn giản cả. Một khi đổ máu xuống, vậy hai bên tuyệt đối sẽ đều chịu thiệt hại nặng nề!
Cho nên, bọn họ vẫn hi vọng Dương Diệp có thể giao thanh kiếm ra, nhưng bọn họ không ngờ được, dưới tình huống đội hình nghiền ép như vậy, Dương Diệp vẫn không giao!