Chương 3564: Ta hình như đã từng gặp ngươi! (1)
Chương 3564: Ta hình như đã từng gặp ngươi! (1)Chương 3564: Ta hình như đã từng gặp ngươi! (1)
Tiếng bước chân!
Không thể không nói, giờ phút này Dương Diệp có chút rợn cả tóc gáy. Có người lặng lẽ xuất hiện ở phía sau của hắn!
Nhưng cho dù là tới bây giờ, hắn cũng không cảm nhận được đối phương.
Cùng lúc đó, giờ phút này hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ, Thụ Nhân không phải đang sợ hắn, mà là sợ hãi người ở phía sau hắn.
Phía sau là ai?
Dương Diệp xoay người.
Chẳng biết sau lưng hắn xuất hiện một nữ tử mặc váy dài màu tím vàng bó sát người từ lúc nào. Chiếc váy rất dài đã quét trên mặt đất. Trên chiếc váy có một đóa hoa.
Dương Diệp vừa vặn nhận ra đóa hoa này. Hoa Bỉ Ngạn!
Trước đây khi Tiểu Thiên tìm được 'Cầm, Cầm từng lấy ra hoa bỉ ngạn này!
Ở bên thắt lưng của nữ tử là một dải lụa màu tím quấn vòng quanh eo nhỏ của nànlg, điêu này khiến cho dáng người của nàng thoạt nhìn cực kỳ uyển chuyển tỉnh tế. Dương Diệp nhìn về phía mặt của nàng, nàng đeo mặt nạ, một mặt nạ kỳ lạ. Bởi vì cái mặt nạ ncày, Dương Diệp tuyệt đối không thấy rõ gương mặt của đối phương.
Lúc này, nữ tử này cũng dừng lại.
Dương Diệp liếc mắt nhìn đối phương, sau đó nói:
- Ngươi lkà?
Nữ tử không nói gì, chỉ nhìn về phía Thụ Nhân, trong phút chốc, tay phải của nàng thò ra phía trước, ở trong ánh mắt kinh ngạc của đám người Dương Diệp, đỉnh đầu Thụ Nhân đột nhiên xuất hiện một vòng sáng màu vàng, thoáng cái, vòng sáng màu vàng này trực tiếp đeo vào trên thân Thụ Nhân
Trong nháy mắt, Thụ Nhân trực tiếp bị khóa lại!
Không có sức đánh trả!
Giờ phút này, vẻ mặt tất cả mọi người ở đó đều thay đổi.
Dương Diệp vội vàng liên hệ Hậu Khanh cùng Cùng Kỳ trong tháp, nhưng giờ phút này hắn kinh hãi phát hiện, hai người này lại không có phản ứng. Không chỉ Cùng Kỳ cùng Hậu Khanh, lúc này Hồng Mông tháp cũng hoàn toàn yên lặng.
Trong lòng Dương Diệp lập tức lo lắng!
Lúc này, nữ tử đeo mặt nạ đột nhiên nhìn về phía cách đó không xa, trong phút chốc, nàng nhẹ nhàng vung tay phải lên, không gian nơi đó đột nhiên biến đổi, ngay sau đó, một nữ tử che mặt cùng một nữ tử ngồi xe đẩy xuất hiện ở trong tâm mắt của bốn người Dương Diệp.
- Điện chủ?
Huyết Nữ nhìn nữ tử che mặt kia, trong mắt có phần kinh ngạc.
Trong mắt Dương Diệp cũng có phân kinh ngạc, hắn kinh ngạc là bởi vì hắn không ngờ được Vũ Điện Sứ của U Minh Điện cũng tới.
Vũ Điện Sứ nhìn Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó nhìn vê phía nữ tử đeo mặt nạ này.
Lúc này, tất cả mọi người ở đó đều nhìn về nữ tử đeo mặt nạ này.
Nhưng nữ tử đeo mặt nạ này lại nhìn về phía Dương Diệp.
Dương Diệp nheo mắt, nữ nhân này muốn làm gì... Lúc này, nữ tử đeo mặt nạ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của hắn.
Sắc mặt Dương Diệp chợt biến đổi, muốn rời khỏi đó, nhưng nữ tử đeo mặt nạ này đã đặt một tay lên trên bả vai của hắn. Trong nháy mắt, Dương Diệp lập tức không có cách nào nhúc nhích.
Mà lúc này, Huyết Nữ cùng nữ tử mù lại muốn ra tay, nữ tử đeo mặt nạ đã vung tay phải lên, trong phút chốc, một kết giới vô hình trực tiếp vây khốn Huyết Nữ cùng nữ tử mù. Không quan tâm hai nàng làm thế nào, kết giới kia đêu không hề dao động!
Cách đó không xa, Vũ Điện Sứ đột nhiên bấm tay búng ra, từ đầu ngón tay của nàng nhanh chóng hiện ra một cái thước dài, thoáng cái, cái thước dài trực tiếp mang theo một ánh sáng chói mắt đi tới trước mặt nữ tử đeo mặt nạ này.
Lúc này, nữ tử đeo mặt nạ đột nhiên đưa tay trái ra. Tay trái của nàng nhẹ nhàng điểm một cái, thước ánh sáng này lập tức tiêu tan thành mây khói, ngay sau đó, Vũ Xích của Vũ Điện Sứ trực tiếp bị hai ngón tay nàng kẹp lấy.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt Vũ Điện Sứ lập tức nghiêm trọng.
Đúng lúc này, nữ tử đeo mặt nạ bấm tay điểm ra, thanh Vũ Xích này trực tiếp hóa thành một đường tinh quang biến mất ở đầu ngón tay của nàng. Lúc xuất hiện lần nữa, Vũ Xích đã để ở vị trí giữa chân mày của Vũ Điện Sứ. Lúc này, Vũ Điện Sứ cùng xe đẩy dưới thân nàng đột nhiên lùi về phía sau trăm trượng, nhưng ngoài trăm trượng, thanh Vũ Xích này vẫn để ở giữa chân mày của nàng!
Vũ Điện Sứ lại lùi thêm trăm trượng, nhưng thanh Vũ Xích này vẫn để ở giữa chân mày của nàng.
Một lát sau, Vũ Điện Sứ không ra tay nữa. Nàng nhìn chằm chăm nữ tử đeo mặt nạ này:
- Ngươi là ail Nữ tử đeo mặt nạ không trả lời, đột nhiên giơ hai tay lên, sau đó nhẹ nhàng xoay tròn, trong phút chốc, không gian xung quanh nữ tử đeo mặt nạ cùng Dương Diệp lập tức dao động kịch liệt giống như nước sôi sùng sục vậy, từng năng lượng rất lạnh lẽo cũng xuất hiện ở xung quanh.
Lạnh tới tận xương!
Đây là cảm giác của Dương Diệp lúc này.
Đúng lúc này, nữ tử đeo mặt nạ này đột nhiên nhẹ nhàng giãm chân phải một cái.
Trong phút chốc, không gian này vốn dao động kịch liệt đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hai mắt của nữ tử che mặt phía xa kia lập tức hơi nheo lại, trong phút chốc, tay phải của nàng lật một cái, một lệnh bài màu đen xuất hiện ở trong tay của nàng, huyền khí trong cơ thể nàng điên cuồng dâng trào.
U Minh Lệnh!
Cái lệnh bài này chính là tượng trưng cho thân phận điện chủ U Minh Điện, U Minh Lệnh!
Theo huyền khí không ngừng tràn vào, cái lệnh bài này trong tay nàng đột nhiên bắt đầu chấn động mãnh liệt, thoáng cái, tay phải của nàng ném về phía trước, cái lệnh bài này trực tiếp xuất hiện ở trong không trung, trong phút chốc, từng mũi tên năng lượng ánh sáng từ trong đó không ngừng nhanh chóng hiện ra.
Những mũi tên ánh sáng nối đuôi nhau, bắn nhanh vê phía nữ tử đeo mặt nạ này.
Năng lượng ẩn chứa trong mũi tên ánh sáng cực kỳ khủng khiếp, theo Dương Diệp suy đoán, cho dù là cường giả Chân Cảnh lục đoạn sợ rằng cũng khó có thể tiếp được một mũi tên trong đó, càng khỏi phải nói tới nhiêu như vậy!