Chương 3567: Ra mắt điện chủ! (2)
Chương 3567: Ra mắt điện chủ! (2)Chương 3567: Ra mắt điện chủ! (2)
Dương Diệp khẽ gật đầu, không hỏi gì nữa. Bởi vì hắn biết, cho dù hỏi cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì. Nữ nhân này đã nói rất mạnh, không cần phải nói, vậy hắn bây giờ tuyệt đối không thể đối đầu.
Dương Diệp liếc nhìn nữ tử đeo mặt nạ, sau đó lại nói:
- Ngươi là ai?
Nữ tử đeo mặt nạ không trả lời, nàng quay đầu lại nhìn về phía Thụ Nhân:
- Biết đây là gì không? Đây là hồn của Đại Địa của trung thiên vũ trụ.
- Hồn của Đại Địal
Dương Diệp ngây người, sau đó quay đầu lại nhìn về phía Thụ Nhân kia:
- Hồn của Đại Địa?Nữ tử đeo mặt nạ khẽ gật đầu:
- Sở dĩ các ngươi không có cách nào tổn thương nó, bởi vì nó là hôn của Đại Địa, có lực lượng mặt đất gia tăng bảo vệ, cho nên các ngươi khó có thể tổn thương được nó.
- Kiếm của ta có thể phá phòng ngự của nói Dương Diệp đột nhiên nói.
Nữ tử đeo mặt nạ liếc nhìn kiếm gỗ trong tay Dương Diệp, sau đó nói:
- Kiếm này không tâm thường, có thể phá phòng ngự của nó cũng không có gì kỳ quái!
Nói xong, nữ tử đeo mặt nạ quay đầu nhìn về phía đám người Huyết Nữ:
- Các ngươi rất muốn biết ta là ai, đúng không?
Nói xong, nàng đưa tay chậm rãi kéo mặt nạ của mình xuống.
Trong giây lát khi nhìn thấy gương mặt của nàng, các nàng ở đó trực tiếp trợn tròn hai mắt, rất nhanh, các nàng đồng thời cúi người hành lễ với nữ tử này:
- Ra mắt điện chủ!
Giờ phút này, Dương Diệp sửng sốt
Thiếu Tư UI
Nữ tử trước mắt này lại có thể chính là điện chủ U Minh Điện đời trước, Thiếu Tư UI
Dương Diệp kinh ngạc đồng thời, cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, bởi vì điều này đại biểu cho nữ nhân này không có ác ý với các nàng. Nói một cách đơn giản, bây giờ bọn họ đã an toàn. Đồng thời cũng có khả năng có thêm một chỗ dựa vững chắc siêu cấp!
Bởi nàng quay lưng về phía Dương Diệp, bởi vậy Dương Diệp không nhìn thấy gương mặt của đối phương, khi hắn muốn nhìn gương mặt của đối phương, đối phương đã đeo mặt nạ lên.
- Đây không phải là bản thể của tai
Lúc này, Thiếu Tư U đột nhiên nói.
Không phải là bản thểt
Các nàng đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía Thiếu Tư U, trong mắt có vẻ khó tin, bởi vì theo các nàng thấy, Thiếu Tư U trước mắt này căn bản không phải là linh hồn thể gì đó, hoặc là do lực tinh thân tập trung thành ảo giác!
Lúc này, Thiếu Tư U lại nói:
Không phải là bản thểt
Các nàng đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía Thiếu Tư U, trong mắt có vẻ khó tin, bởi vì theo các nàng thấy, Thiếu Tư U trước mắt này căn bản không phải là linh hồn thể gì đó, hoặc là do lực tinh thân tập trung thành ảo giác!
Lúc này, Thiếu Tư U lại nói:
- Các ngươi nhìn thấy ta chỉ là hình chiếu của ta, hình chiếu của ta đã từng ở chỗ này. Chờ các ngươi đạt được Minh Cảnh thì sẽ hiểu rõ ý của ta.
Nói xong, nàng nhìn lướt qua đám người Huyết Nữ:
- Sở dĩ ta để lại hình chiếu, vì ta biết cuối cùng sẽ có một ngày các ngươi tìm đến ta.
Lúc này, Huyết Nữ đột nhiên nói:
- Vẫn mong điện chủ ỉa thích nghi ngờ bọn tal
Nghe được điều này, Dương Diệp có chút không rõ, phải nói là có chút sửng sốt. Rõ ràng, đám người Huyết Nữ tìm đến Thiếu Tư U chỉ đơn thuần là muốn biết tung tích của nàng.
Thiếu Tư U khẽ gật đầu:
- Thật ra, năm đó ta nên nói cho các ngươi biết, nhưng năm đó ta đi quá vội, cho nên mới khiến các ngươi hoang mang nhiều năm như vậy. Bây giờ cũng là lúc nên cho các ngươi biết chân tướng!
- Chân tướng gì vậy?
Lúc này, Dương Diệp đột nhiên hỏi một câu.
Phía xa, Huyết Nữ nói:
- Ở trong đầu chúng ta có một đoạn ký ức trống rỗng. Đoạn ký ức này không có gì cả. Nếu như chúng ta không thể nhớ lại phần ký ức này, chúng ta cũng chỉ có thể dừng lại ở Chân Cảnh lục đoạn. Thử hỏi một người, bản thân mình cũng không thể hiểu 'Sáng' là như thế nào thì làm sao 'Sáng' tạo ra vạn vật?
- Ký ức trống rỗng sao?
Dương Diệp nhíu mày:
- Nguyên nhân gì vậy?
Huyết Nữ nhìn về phía điện chủ U Minh Điện Thiếu Tư U:
- Điện chủ hẳn phải biết
Thiếu Tư U im lặng một lát sau, sau đó nói:
- Năm đó, vì ta muốn nhận được lực lượng cường đại hơn, ta quyết định ngưng tụ trí nhớ của mình thành hạt giống ký ức, sau đó trông những hạt giống ký ức này vào trong đầu thai nhi của phụ nữ có thai. Chờ những thai nhi này trưởng thành lên, các nàng sẽ có cuộc sống khác với người bình thường, cũng sẽ có các loại cảm ngộ khác nhau, cùng với thực lực không tâm thường, khi đó, ta sẽ kích phát những hạt giống ký ức và cắn nuốt các nàng, thu được cảm ngộ, cùng với thực lực trong cuộc sống của các nàng!
Sấm sét giữa trời quang!
Giờ phút này, đám người Huyết Nữ trực tiếp sững người!
Hạt giống ký ức, trong đầu các nàng tự nhiên có hạt giống ký ức của Thiếu Tư U. Đây không phải là điểm chính, điểm chính là điện chủ U Minh Điện mà trong lòng các nàng tôn kính nhất, không ngờ vì lợi dụng các nàng mới thu dưỡng các nàng!
Suy SỤpl
Lời Thiếu Tư U nói đã trực tiếp lật đổ tất cả suy nghĩ của các nàng!
Không chỉ đám người Huyết Nữ, lúc này Dương Diệp cũng có chút kinh ngạc. Hắn cũng không ngờ được chuyện lại là như vậy!
Lúc này, Thiếu Tư U lại nói:
- Nhìn các ngươi mỗi ngày càng lớn lên, mỗi ngày càng trở nên mạnh mẽ, ta cao hứng hơn các ngươi. Nhưng cuối cùng ta thay đổi chủ ý ban đầu của mình!
- Vì sao?
Huyết Nữ hỏi.
Thiếu Tư U nhìn về phía Huyết Nữ:
- Người không phải là cỏ cây, ai có thể vô tình được? Các ngươi theo ta, mỗi ngày nhìn các ngươi lớn lên, cuối cùng khi ta muốn cắn nuốt các ngươi, ta lại phát hiện đó không phải là điều trong lòng ta muốn. Cho nên, ta bỏ qua. Nhưng lúc đó ta không ngờ được một điểm, đó chính là chuyện hạt giống ta để lại trong đầu của các ngươi sẽ ảnh hưởng đến phát triển của các ngươi.
Nói đến đây, nàng dừng lại một lát mới nói tiếp: - Khi đó, bởi vì một vài chuyện nên ta đã không có cách nào trở lại hệ Thiên Tuyền, cho nên chỉ có thể lưu lại hình chiếu này. Bây giờ ta sẽ giúp các ngươi lấy hạt giống ký ức trong đầu các ngươi ra, các ngươi sẽ thật sự là chính mình hoàn chỉnh, muốn xông phá Minh Cảnh cũng không có bất kỳ cản trở nào!
Ở đó im lặng.
Lúc này tâm tình đám người Huyết Nữ phức tạp, rất phức tạp. Đâu tiên là hi vọng, sau đó là thất vọng, bây giờ... cảm giác này, khó có thể diễn tả bằng lời.
Đúng lúc này, Thiếu Tư U đột nhiên nhìn về phía Dương Diệp:
- Tiểu tử, trong đầu ngươi cũng có hạt giống ký ức!
Nghe vậy, Dương Diệp lập tức sửng sốt:
- Sao có thể như vậy được!