Chương 3569: Dạ Đất (2)
Chương 3569: Dạ Đất (2)Chương 3569: Dạ Đất (2)
- Thấy không? Ở đó có một Thiên Trụ Sơn, đi đến đó là tới!
Minh Mộng liếc nhìn về phương hướng Thiên Trụ Sơn, rất nhanh, vẻ mặt nàng rất nghiêm trọng:
- Không thể đi!
- Vì sao?
Dương Diệp không hiểu.
Minh Mộng nói:
- Bên kia có thứ nguy hiểm, rất nguy hiểm! Hơn nữa không chỉ có một đâu!
Nghe vậy, vẻ mặt Dương Diệp cũng nghiêm trọng. Thứ nguy hiểm!
Thực lực của Minh Mộng có thể nói là người mạnh nhất trong mấy nàng U Minh Điện trước mặt, tuy cảnh giới của nàng không phải là Minh Cảnh, nhưng lại có thể chống lại cường giả Minh Cảnh. Có thể nói, ở thế giới này chắc hẳn có rất ít người có thể uy hiếp được nàng.
Nhưng nàng lại nói bên kia có thứ rất nguy hiểm!
Trước khi tới Thiên Trụ Sơn, Dương Diệp cảm thấy mình đã sắp vô địch. Nhưng sau khi đi tới nơi quỷ quái này, hắn phát hiện, người ở đây đều rất mạnh, rất khủng khiếp. Chút thực lực của hắn hoàn toàn không đủ nhìn!
Lúc này, Minh Mộng lại nói:
- Không nên đi phía trên, sẽ chết đấy!
Dương Diệp nói:
- Không có việc gì, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người đi tới đó. Nếu như thật sự nguy hiểm, chúng ta chạy trốn là được. Ngươi thấy thế nào?
Minh Mộng suy nghĩ một lát, sau đó nói:
- Nàng đã đi tới đó, đúng không?
Dương Diệp tất nhiên biết Minh Mộng chỉ nàng là ai, lập tức gật đầu.
Minh Mộng khẽ gật đầu:
- Ta đi làm một vài chuyện, đến lúc đó sẽ tới tìm ngươi.
Nói xong, thân hình của nàng run lên và lập tức biến mất.
Nghe vậy, khóe miệng Dương Diệp lập tức khẽ cười, thực lực của Minh Mộng này đặc biệt khủng khiếp, không thể nghi ngờ, có nàng gia nhập sẽ là chuyện rất tốt đối với bọn họ.
Lả tải Đúng lúc này, Thụ Nhân phía xa đột nhiên bắt đầu chấn động.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt Dương Diệp cùng ba nàng Huyết Nữ lập tức biến đổi. Nhưng chẳng bao lâu, vẻ mặt bọn họ dần dần nới lỏng. Bởi vì Thụ Nhân đang chậm rãi lún xuống mặt đất.
Sắp đi rồi!
Dương Diệp im lặng. Bình tính mà xem xét, hắn muốn đưa cái cây này tới trong Hồng Mông Tháp, tuy nhiên cái cây này có lòng đề phòng rất mạnh đối với bọn họ, phải nói là căm thù. Dưới tình huống này, nếu như hắn ra tay, vậy sẽ chỉ tự tìm phiền toái.
Dù sao, bây giờ ba người bọn họ ở chung một chỗ, cũng biết Thụ Nhân này đạt được Minh Cảnh!
Tiểu Bạch!
Dương Diệp nghĩ đến Tiểu Bạch, giây phút khi nghĩ đến Tiểu Bạch, lông tóc trên người Dương Diệp đều dựng ngược.
Bởi vì đến bây giờ, hắn vẫn không cảm giác được Hồng Mông tháp, Cùng Kỳ cùng Hậu Khanh cũng không xuất hiện!
Vẫn có nguy hiểm!
Xung quanh còn có cường giả cường đại!
Dương Diệp vội vàng nhìn về phía Huyết Nữ: - Nhị tỷ Tam tỷ, cẩn thận!
Hắn vừa dứt lời, một giọng nói đột nhiên vang lên ở trong không trung:
- Tự nhiên lại có thể phát hiện ra bản đế, có chút thú vị.
Vừa dứt lời, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện ở cách ba người không xa.
Nam tử trung niên thoạt nhìn chỉ khoảng bốn mươi tuổi, mặc một bộ trường bào màu trắng, tóc dài xõa vai, gương mặt tuấn tú, trên người có một khí chất đặc biệt khó có thể nói rõ.
Nhìn thấy người này, vẻ mặt ba người Dương Diệp ở đó lập tức trở nên nghiêm trọng.
Thâm sâu khó lường!
Nam tử trung niên này cho cảm giác của bọn họ thâm sâu khó lường!
Ánh mắt nam tử trung niên rơi vào trên người của Dương Diệp:
- Quả nhiên là thiếu niên kỳ tài, khó trách những thuộc hạ kia của ta sẽ chết ở trong tay ngươi!
Thuộc hại
Dương Diệp trâm giọng nói:
- Ngươi là người của tổ chức Dạ Sát! Nam tử trung niên khẽ gật đầu:
- Ta chính là thủ lĩnh Dạ Sát, bọn họ cũng gọi ta là Dạ Đết
Dương Diệp nhìn thanh kiếm gỗ trong tay, sau đó nói:
- Thế nào, ngươi cũng muốn thanh kiếm này sao?
Nam tử trung niên khẽ lắc đầu:
- Hôm nay ta đến đây, chủ yếu là để giết người, thứ hai mới là kiếm. Dạ Sát ở trong rất nhiều thế lực của Thiên Trụ Sơn, cũng không tính là trước năm, nhưng cho dù là những thế lực trước năm kia cũng sẽ phải cho bản đế mấy phần mặt mũi.
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Dương Diệp:
- Nhưng mà lần này, bởi vì ngươi nên Dạ Sát ta trở thành trò cười của Thiên Trụ Sơn. Sỉ nhục thì cần phải dùng máu tươi có khả năng rửa sạch. Ngươi và cả những nữ nhân này đều phải chết!
Dứt lời, hắn bấm tay điểm về phía ba người Dương Diệp.
Âm!
Không gian xung quanh ba người Dương Diệp chấn động mạnh, thoáng cái...
Âm!
Không gian xung quanh ba người trực tiếp ầm ầm đổ nát ra, lực lượng không gian đổ nát trực tiếp làm ba người Dương Diệp bị chấn động tới mức liên tiếp lùi lại phía sau, mà lúc này, một lực lượng cường đại trực tiếp bao phủ lấy ba người Dương Diệp.
Ngay sau đó, hai mắt Dương Diệp trợn tròn, bởi vì hắn cảm giác vào giờ phút này thân thể của mình tự nhiên muốn nổ tung ra.
Âm ầm!
Lúc này, hai luông ý cảnh đột nhiên từ trong cơ thể Dương Diệp phóng lên cao, Dương Diệp lập tức cảm giác cơ thể thả lỏng, mà lúc này, Dạ Đế phía xa đột nhiên bấm tay bắn ra:
- Lấy Địa Danh, khóal
Vừa dứt lời, mặt đất dưới chân của Dương Diệp đột nhiên chấn động mạnh, ngay sau đó, một năng lượng màu vàng nhạt thần bí đột nhiên từ dưới nền đất phóng lên cao và trực tiếp khóa ở trên thân ba người.
Giờ phút này, ba người cũng không có cách nào nhúc nhích!
Rắc rắc!
Lúc này, một âm thanh bắt đầu vang vọng ở nơi đây.
Đây là âm tahnh cơ thể bị rạn nứt!
Cơ thể của Dương Diệp trực tiếp rạn nứt ra, máu tươi văng ra khắp nơi!
Phía xa, Dạ Đế khẽ nói: - Bây giờ biết mình nhỏ bé tới mức nào chưa?
Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên gầm lên giận dữ. Thoáng cái, một lực lượng thần bí đột nhiên xuất hiện ở xung quanh.
Kiếm Vực!
Giờ phút này, Dương Diệp lại thi triển ra Kiếm Vực đã rất lâu không thi triển qua.