Chương 3574: Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp! (1)
Chương 3574: Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp! (1)Chương 3574: Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp! (1)
Tu luyện Vu thuật.
Đối với Dương Diệp, chỉ cần có thể tăng thực lực lên, bất kể là Vu thuật hay thuật gì khác đều được.
Người của Nhân tộc đều là người tốt sao? Người của Vu Tộc đều là người xấu sao? Ở thế giới này, người tốt cùng người xấu đều là do cường giả định đoạt!
Chỉ cần Dương Diệp hắn có thực lực đủ mạnh mẽ, những vấn đề Lục Đinh Thần Hỏa nói đều không là vấn đề. Nếu như thực lực không đủ mạnh, có thể đi tới đại thiên vũ trụ hay không cũng là một vấn đề lớn!
Ngươi không hối hận chứ?
Lúc này, Hậu Khanh đột nhiên nói. Dương Diệp nhìn vê phía Hậu Khanh:
- Ngươi cảm thấy ta sẽ hối hận sao?Hậu Khanh khẽ gật đầu:
- Được, bây giờ, ta cho ngươi một giọt huyết mạch Vu Tộc. Ở trong Vu Tộc, tuy ta không phải là huyết mạch cấp Đế, nhưng cũng không thấp, một giọt huyết mạch này đối với ngươi bây giờ là đủ rồi.
Nói xong, một giọt máu đột nhiên từ giữa chân mày hắn nhanh chóng hiện ra, rơi vào trước Giọt máu lớn bằng ngón út, trong đó có ánh sáng máu lượn lờ, ẩn chứa một lực lượng tinh thuần.
- Để cho nó vào tim của ngươi, sau đó dung nhập nó trong huyết mạch của ngươi, nhớ kỹ không nên chống cự nói
Hậu Khanh nói. mặt Dương Diệp.
Dương Diệp không do dự, trực tiếp lấy giọt máu này bỏ vào tim. Giọt máu vừa vào trái tim, thân thể Dương Diệp lập tức bắt đầu chấn động mãnh liệt, ngay sau đó, giọt máu này trực tiếp nổ tung ra, sau đó theo trái tim di chuyển về toàn thân hắn.
Bài xích!
Máu của Dương Diệp theo bản năng bài xích, nhưng ở dưới sự khống chế của Dương Diệp, máu của bản thân hắn dần dần bỏ qua bài xích, cùng lúc đó, Hồng Mông Tử Khí bọc lấy máu của Vu Tộc, có Hồng Mông Tử Khí điều hòa, không bao lâu, máu của Vu tộc này lại là hoàn toàn dung hợp cùng máu của bản thân hắn!
- Đơn giản hơn ta tưởng tượng!
Hậu Khanh nói:
- Bây giờ, ngươi có hai loại lựa chọn. Ở trong Vu tộc ta chia ra làm hệ lực lượng, và hệ Vu thuật, ngươi lựa chọn loại nào?
- Hai loại đều chọn cải
Dương Diệp nói. Hậu Khanh khẽ gật đầu:
- Giống như ta nghĩ. Tuy nhiên, ta phải nhắc nhở ngươi, tu luyện này hoàn toàn không đơn giản. Bây giờ lực lượng thân thể của ngươi đã là cực hạn của bản thân ngươi, muốn lại một lân nữa nâng cao, nếu chỉ đơn thuần dựa vào Niết Bàn quả là không được. Hơn nữa, mạnh mẽ nâng cao sẽ phá hỏng cơ thể ngươi.
- Cho nên bây giờ phải học tập Vu thuật?
Dương Diệp nói.
Hậu Khanh lắc đầu:
- Lực lượng, học tập làm thế nào nắm giữ lực lượng, cùng với vận dụng lực lượng. sở dĩ Dạ Đế có thể nghiền ép ngươi, là bởi vì hắn khống chế lực lượng vượt xa ngươi. Ví dụ như điều khiển lực lượng không gian, hắn có thể tùy ý thay đổi kết cấu không gian, thay đổi thành hình dạng có lợi cho hắn nhất, sau đó tới tấn công ngươi. Nhưng ngươi cũng chỉ có thể đập nát. Thay đổi cùng sáng tạo khó hơn so với phá hủy rất nhiều!
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Dương Diệp:
- Chênh lệch của ngươi cùng bọn họ lại ở trong này. Bọn họ đã không đơn thuần là có thể phá hủy, còn có thể thay đổi. Thay đổi quy tắc, thay đổi ý cảnh, thay đổi không gian, thay đổi lực lượng, thay đổi trời đất! Đây là 'Minh' cảnh. Nhìn rõ vạn vật, hiểu vạn vật, sau đó thay đổi vạn vật! Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Ta nên làm như thế nào?
Lúc này, một hòn đá trôi dạt đến trước mặt Dương Diệp.
Dương Diệp không hiểu nhìn về phía Hậu Khanh, Hậu Khanh nói:
- Đánh tảng đá lớn này, lấy ra hết tất cả sức lực đánh, nhưng ta muốn tảng đá lớn này không thể vỡi
- Sao có thể như vậy được?
Dương Diệp nhíu mày.
Đúng lúc này, đầu Hậu Khanh đột nhiên đánh vào trên tảng đá lớn này.
Âm!
Một tiếng động nặng nề vang lên ở trong không trung, không gian xung quanh chấn động mạnh, nhưng tảng đá lớn này lại không hề nhúc nhích, hoàn hảo không sứt mẻ.
Hậu Khanh nhìn về phía Dương Diệp:
- Vì sao không có khả năng? Lấy nhỏ thấy lớn. Bảo ngươi luyện như vậy, là để cho ngươi khống chế lực lượng mạnh mẽ của mình tốt hơn. Cơ thể ngươi bây giờ, là cảnh giới lấy máu sống lại, nếu như ngươi có thể vận dụng được lực lượng của chính mình hoàn mỹ, ngươi dựa vào thân thể của mình có thể giết chết Dạ Đết Ta là cảnh giới lấy máu sống lại giống như ngươi, nếu như bản thể của ta cùng Dạ Đế đối chiến, muốn giết chết hắn thì chỉ cần ba chiêu. Nếu như toàn lực, một chiêu cũng có thể giết chết hắn!
Dương Diệp nhìn vê phía Cùng Kỳ, Cùng Kỳ khẽ gật đầu:
- Hắn không lừa ngươi. Tiểu tử, thật ra trước đó ta cũng biết vấn đề của ngươi. Nhưng ta không giỏi dạy người, cũng không hiểu những điều àny, dù sao, ta là Yêu tộc, cách tu luyện hoàn toàn khác với Nhân tộc các ngươi. Hậu Khanh lại khác, địa vị của hắn ở thượng giới cũng không thấp, nói chung là cứ nghe theo hắn!
Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Hậu Khanh:
- Xin lỗi, ta không nên nghi ngờ năng lực của tiên bối!
Hậu Khanh nói:
- Chúng ta vốn chính là quan hệ đối địch, ngươi không tin ta cũng là bình thường. Tuy nhiên, nếu ngươi muốn học công pháp của Vu tộc ta, vậy bắt đầu từ bây giờ, ngươi nhất định phải nghe ta. Cho dù ta bảo ngươi chém đứt tay của mình, ngươi cũng phải nghe theo. Nếu không, ngươi mời người khác giỏi hơn!
Dương Diệp hít sâu một hơi:
- Được.
Dứt lời, hắn nhìn nắm đấm trước mặt mình, sau đó đánh ra một quyên.
Âm!
Tảng đá nổ tung ra, hóa thành một đống đá vụn.
- Tiếp tục, cho đến khi nó hoàn hảo không sứt mẻ mới thôi!
Hậu Khanh nói.
Dương Diệp khẽ gật đầu.
Tiếp theo, Dương Diệp bắt đầu điên cuồng tấn công tảng đá, lần hết lần này tới lần khác...
Cách đó không xa, Cùng Kỳ nói:
- Ngươi không nói cho hắn phương pháp à?
Hậu Khanh khẽ lắc đầu:
- Ngươi biết chỗ thiếu hụt lớn nhất của hắn là cái gì không? Là lĩnh ngộ, hắn có chút nóng nảy. Tuy chiến đấu có thể nâng cao rất nhanh thực lực của một người, nhưng nếu như không lắng đọng, không đi lĩnh ngộ thì nâng cao này cũng có hạn. Bây giờ ta muốn hắn bình tĩnh lại, sau đó đi lĩnh ngộ. Còn nữa, người khác nói làm gì sâu sắc được bằng chính mình lĩnh ngộ ra?
Cùng Kỳ quay đầu lại nhìn vê phía Hậu Khanh:
- Vì sao ngươi lại đáp ứng dạy hắn?
Hậu Khanh nhìn vê phía xa Dương Diệp: - Không vì sao cải
Cùng Kỳ liếc nhìn Hậu Khanh và không nói nữa.
Trong phòng tu luyện.
Dương Diệp hết lần này tới lần khác dùng nắm đấm công kích tảng đá. Nhưng hắn cũng liên tục thất bại. Ngay từ lúc đầu, hắn có chút phiền não. Nhưng chẳng bao lâu, hắn ép mình phải dần dần bình tĩnh lại.
Tự suy nghĩ!
Hắn không công kích tảng đá nữa, mà suy nghĩ xem thế nào mới có thể dùng nắm đấm đánh vào trên tảng đá mà tảng đá không vỡ.