Chương 3658: Phụ thân của ta là Dương Diệp! (1)
Chương 3658: Phụ thân của ta là Dương Diệp! (1)Chương 3658: Phụ thân của ta là Dương Diệp! (1)
Dương Niệm Tuyết trừng mắt nhìn, sau đó nàng nhìn về phía Bảo Nhi, Bảo Nhi do dự một chút, sau đó nói:
- Đương nhiên, đây chỉ là một hiểu lâm, chúng ta sẽ không nói cho hắn biết. Nhưng ngươi phải nói cho chúng ta biết, Thiên Trụ Sơn đi như thế nào? Chúng ta dựa theo trên bản đồ đi, nhưng giống như có chút không đúng.
Nghe vậy, thần sắc nam tử hoa bào lập tức buông lỏng, sau đó hắn nhìn tam nữ một cái nói:
- Các ngươi muốn đi Thiên Trụ Sơn?
Dương Niệm Tuyết khẽ gật đầu.
- Ta muốn đi tìm phụ thân của tai
Nam tử hoa bào nheo mắt, do dự một chút, hắn chỉ chỉ phía bên phải.
- Đi hướng này, dùng tốc độ của các ngươi, không bao lâu sẽ đến. - Ngươi không có gạt chúng ta chứ?
Dương Niệm Tuyết có chút hồ nghi nói.
Nam tử hoa bào nói:
- Không có, ta mới từ Thiên Trụ Sơn trở về. Dương Niệm Tuyết nhìn vê phía Bảo Nhi, Bảo Nhi gật đầu, sau đó nói:
- Vậy đa tạ. Chúng ta đi trước.
Nói xong, nàng nhìn về phía Lôi Lâm.
Lôi Lâm hiểu ý, tay nhỏ khẽ vẫy, một Lôi Long xuất hiện ở trước mặt tam nữ. Cứ như vậy, tam nữ biến mất ở trong tâm mắt.
- Đại ca, vì cái gì?
Tam nữ đi rồi, trung niên khó hiểu nói.
Nam tử hoa bào hít sâu một hơi, sau đó nói:
- Tham niệm a, tham niệm hại người ahIl Vừa rồi nếu thật động thủ, Lâm gia chúng ta sẽ biến mất khỏi trên đời này, triệt để biến mất.
- Dương Diệp kia là ai?
Trung niên trâm giọng nói.
Nam tử hoa bào nhìn trung niên, sau đó nói:
- Một người điên... người gây hắn, cơ bản đều chết hết!
Hắn từ Thiên Trụ Sơn trở về, tự nhiên biết sự tình Dương Diệp, cũng chính bởi vì như thế, vừa rồi hắn quyết đoán buông bỏ ra tay. Vì một thiên địa Linh Vương trêu chọc tên sát tinh Dương Diệp này? Chỉ có đầu bị lừa đá mới làm như vậy! Đừng nói một thiên địa Linh Vương, 100 cái hắn cũng không muốn!
Bởi vì ngươi không có mạng dùng!...
Trong đám mây, ba tiểu cô nương cưỡi Lôi Long bay lượn.
- Bảo Nhi tỷ tỷ, phụ thân ta lợi hại không?
Trên Lôi Long, Dương Niệm Tuyết có chút đắc ý nói.
Bảo Nhi còn không nói chuyện, Lôi Lâm bên người nàng vội vàng gật đầu.
- Ca ca rất lợi hại!
Bảo Nhi do dự, sau đó nói:
- Nếu không chúng ta trở vê đi?
Nàng dù sao hiểu nhiều một ít, không giống Lôi Lâm cùng Dương Niệm Tuyết không có tim không có phổi. Giờ khắc này, nàng đã ý thức được thế giới bên ngoài nguy hiểm, cũng ý thức được ba người mình đi như vậy, là lỗ mãng nguy hiểm cỡ nào!
- Trở vê?
Dương Niệm Tuyết lắc đầu.
- Không, ta muốn đi tìm phụ thân ta.
Bảo Nhi nói: - Bỏ phiếu, ta tán thành trở về!
Cứ như vậy, Bảo Nhi cùng Dương Niệm Tuyết nhìn về phía Lôi Lâm.
Đây là phương pháp các nàng xử lý sự tình khi có ý kiến khác nhau, số ít phục tùng đa số. Hiện tại, ý kiến của Lôi Lâm rất trọng yếu.
Lôi Lâm cắn ngón tay nhỏ suy nghĩ kỹ một hồi, sau đó nói:
- Ta cũng muốn gặp ca cai
- AI
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương Niệm Tuyết lập tức lộ ra nụ cười sáng lạn.
Bảo Nhi bất đắc dĩ lắc đầu.
Cứ như vậy, tam nữ tiếp tục đi tới.
Trên đường đi, mới đầu Bảo Nhi còn có chút lo lắng, nhưng đến cuối cùng, Bảo Nhi hoàn toàn yên lòng.
Trên đường đi, các nàng gặp rất nhiều người. Trong đó có một ít người không có hảo ý với các nàng, nhưng sau khi Tuyết Nhi nói 'phụ thân ta là Dương Diệp, thái độ của những người kia đều ngay lập tức 360 độ chuyển biến!
Dương Diệp! Vị này là ai?
Có thể nói, hiện tại ở Trung Thiên vũ trụ danh tiếng tối thịnh, không ai qua được Dương Diệp. Đặc biệt là ở Thiên Trụ Sơn, hiện tại Thiên Trụ Sơn, Dương Diệp đã không phải là vô địch dưới Thiên Tôn, mà là vô địch dưới Cổ Tu giải
Đương nhiên, đây không phải địa phương đáng sợ nhất của Dương Diệp. Địa phương đáng sợ nhất của Dương Diệp, là tính cách cùng thủ đoạn xử lý sự tình của hắn.
Đây chính là một tên điên, Diệp chó điên!
Bởi vậy, sau khi biết được Dương Niệm Tuyết là con gái của Dương Diệp, những người kia đều lập tức cười làm lành xin lỗi. Không chỉ như thế, có còn trợ giúp các nàng...
Cũng chính bởi vì như thế, tam nữ một đường hát vang tiến mạnh, rất nhanh tam nữ tiến vào Xích Địa.
Vượt qua Xích Địa, chính là Thiên Trụ Sơn!
- Oa, núi thật lớn!
Dương Niệm Tuyết nhìn Thiên Trụ Sơn cao vút trong mây, hưng phấn nói:
- Núi này thật lớn, thật cao.
Ở bên cạnh nàng, Lôi Lâm cùng Bảo Nhi gật đầu, tỏ vẻ tán thành. Thiên Trụ Sơn này, là núi lớn nhất đời này các nàng thấy. - Đi, chúng ta đi leo núi!
Lúc này Dương Niệm Tuyết đột nhiên nói.
- Cái này...
Bảo Nhi có chút do dự.
Hai bàn tay nhỏ bé của Dương Niệm Tuyết khoa tay múa chân.
- Bảo Nhi tỷ tỷ, ngươi không muốn đi lên xem một chút sao?
Bảo Nhi nhìn Thiên Trụ Sơn, núi này thật cao ah! Phía trên khẳng định rất vui ah... Thế nhưng có thể nguy hiểm hay không?
Bảo Nhi có chút xoắn xuýt.
Lúc này Dương Niệm Tuyết đột nhiên nói: