Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 3605 - Chương 3675: Thượng Giới, Dương Diệp Ta Đến Rồi! (2)

Chương 3675: Thượng Giới, Dương Diệp ta đến rồi! (2) Chương 3675: Thượng Giới, Dương Diệp ta đến rồi! (2)Chương 3675: Thượng Giới, Dương Diệp ta đến rồi! (2)

Thật mạnh! Lúc này thực lực của nữ tử váy đỏ đã không phải là hắn lúc trước nhìn thấy. Đúng lúc này, nữ tử váy đỏ kia đột nhiên nhìn lại, nàng nhìn thoáng qua Dương Diệp liền thul hồi ánh mắt. Dương Diệp cũng thu hồi ánh mắt, tốc độ tăng tốc. Trong thế giới mênh mông, không biết qua bao lâu, đột nhiên, mọi người thấy ánh nắng. - Sắp đến rồi! Âm thanh của Cổ Nhai vang lên, tốc độ mọi người lần nữa tăng tốc. Một khắc đồng hồ sau, tiếng sấm bên tai mọi người cuối cùng càng ngày càng nhỏ, thẳng đến hoàn toàn biến mất. Cuối cùng, mọi người ngừng lại. Tất cả mọi người mở mắt ra. Trời xanh, mây trắng, đây là cảnh tượng mọi người nhìn thấy. Mà ở phía sau mọi người, là một vòng xoáy yên ả. Đây chính là một thông đạo của Thượng Giới! - Đây chính là Thượng Giới sao?

Lúc này Dương Diệp đột nhiên hỏi.

Cổ Nhai nhẹ gật đầu.

- Là Thượng Giới.

Nói xong, hắn dừng một chút, lại nói:

- Chư vị, nguy hiểm chân chính hiện tại mới bắt đầu, chúc mọi người vận khí tốt.

Đám người không hiểu, nhưng đúng lúc này, mấy đạo khí tức cường đại đột nhiên xuất hiện ở chân trời, khi mấy đạo khí tức cường đại này xuất hiện, sắc mặt mọi người đều biến đổi.

Minh cảnh!

Cường giả Minh cảnh chân chính!

Rất nhanh, năm người xuất hiện ở chân trời. Cầm đầu là một nam tử trung niên áo bào màu vàng, tay cầm long ấn.

Nam tử trung niên nhìn lướt qua mọi người, rồi mới nói:

- Người nào là Dương Diệp!

Dương Diệp!

Dương Diệp mặt mày buông xuống, không biết đang suy nghĩ cái gì. Mà ánh mắt người chung quanh đều rơi vào trên người hắn.

Ánh mắt nam tử áo vàng rơi vào trên người Dương Diệp.

- Giao ra Nhân Quân Kiếm, lưu ngươi toàn thây!

Trâm mặc một lát, Dương Diệp đột nhiên lấy ra Thánh Kiếm, thời điểm mọi người nghĩ Dương Diệp muốn giao kiếm ra, Dương Diệp lại ngẩng đầu nhìn vê phía nam tử áo vàng.

- Kỳ thật, ta chưa từng nghĩ tới chiếm hữu kiếm này, không phải đồ vật của Dương Diệp ta, ta sẽ không đi cưỡng cầu. Nhưng...

Nói đến đây, thân sắc hắn dữ tợn lên.

- Nhưng hiện tại lão tử nói cho ngươi, các ngươi muốn kiếm? Có thể, để Nhân Quân kia đến quỳ gối ở trước mặt lão tử, lão tử liền cho hắn kiếm, như thế nào?

- Làm càn!

Nam tử áo vàng giận dữ, tay cầm long ấn ném một cái.

Ông!

Một tiếng long ngâm từ trong đó chấn động ra, thoáng qua, một Cự Long màu vàng kim từ trong long ấn hiện ra, mang theo uy áp kinh khủng nghiền ép về phía Dương Diệp.

Đám người bên cạnh Dương Diệp nhao nhao lui về bốn phía.

Dương Diệp ngẩng đầu nhìn Kim Long, trong mắt không sợ hãi chút nào. Khi Kim Long kia cách hắn trăm trượng, trước mặt Dương Diệp đột nhiên xuất hiện ba thanh kiếm hư ảo.

Thoáng qua, một cỗ lực lượng thân bí xuất hiện.

Kiếm Vực!

Đối mặt cường giả cao hơn mình một cảnh giới, Dương Diệp đương nhiên sẽ không chủ quan.

Thoáng qua, ba đạo kiếm quang phóng lên trời, kiếm quang mạnh mẽ phảng phất như ngay cả trời cũng muốn vỡ ra. Ở trong ánh mắt của mọi người, ba đạo kiếm quang trực tiếp xé rách Kim Long thành mảnh vỡ.

- Làm càn!

Nam tử áo vàng giận dữ.

Nhưng đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên biến mất ngay tại chỗ, lúc xuất hiện lân nữa, đã ở trước mặt nam tử áo vàng, sau một khắc...

Lấy Dương Diệp làm trung tâm, trong tay Dương Diệp đột nhiên nhiều một vỏ kiếm, vỏ kiếm của Thánh Kiếm, trong vỏ kiếm là Thánh Kiếm kia.

Trong Kiếm Vực, Dương Diệp nắm chặt chuôi kiếm bỗng nhiên trảm một phát.

Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật! Lần này, Dương Diệp chồng lên gần bảy mươi đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật!

Kiếm ral

Kiếm thế mạnh mẽ chấn đám người Cổ Nhai liên tục lùi lại...

Nhìn thấy một kiếm này, sắc mặt nam tử áo vàng đại biến, long ấn trong tay bỗng nhiên thả tới Dương Diệp.

Nhưng theo kiếm của Dương Diệp rơi xuống, long ấn hóa thành hai nửa, mà nam tử áo vàng kia, thân thể cũng trong nháy mắt cương cứng.

Thoáng qua.

Xùy!

Ở trong ánh mắt của mọi người, thân thể nam tử áo vàng từ giữa tách ra.

Máu tươi ngũ tạng vung vãi, huyết tinh đến cực điểm.

Không trung, kiếm thu.

Dương Diệp hít sâu một hơi, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.

- Thượng Giới, Dương Diệp ta tới. Run rẩy đi!

Mọi người:
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0