Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 3642 - Chương 3712: Đầu Óc, Là Đồ Tốt! (1)

Chương 3712: Đầu óc, là đồ tốt! (1) Chương 3712: Đầu óc, là đồ tốt! (1)Chương 3712: Đầu óc, là đồ tốt! (1)

Trên đường đi, hai người không có nói chuyện.

Nam Tư Âm thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Dương Diệp, trong mắt mang theo vẻ nghi hoặc, còn có một tia phức tạp.

Hiếu kỳ!

Sở dĩ đến bây giờ nàng còn đi theo Dương Diệp, thuần túy là hiếu kỳ, hiếu kỳ thân phận của Dương Diệp, hiếu kỳ lai lịch của Dương Diệp. Nhưng đến bây giờ, nàng phát hiện, mình không chỉ không biết rõ ràng lai lịch cùng thân phận của Dương Diệp, ngược lại càng hiếu kỳ hơn!

Nam tử đầy bí ẩn!

Lúc này, tâm thần Dương Diệp đã tiến vào trong Hồng Mông Tháp.

Hắn đang tra xét chiến lợi phẩm của mình, Tiên Tinh Thạch của Bắc Thương Nguyệt cùng Hưu Sơn Nguyệt chung vào một chỗ, tổng cộng khoảng chừng một trăm lẻ ba viên! Một trăm lẻ ba viên, ý vị này, hiện tại hắn cùng người giao chiến, căn bản không cân lo lắng vấn đề huyền khí có đủ hay không. Dương Diệp câm một viên Tiên Tinh Thạch tìm Tiểu Bạch, hắn đưa Tiên Tinh Thạch trong tay tới trước mặt Tiểu Bạch, cười tủm tỉm nói: - Có thể tạo ra không?

Tiểu Bạch lcầm lấy Tiên Tinh Thạch thả ở trước mũi nhẹ nhàng hít hà, sau đó lại quan sát Tiên Tinh Thạch một chút, cuối cùng ở trong ánh mắt mong chờ của Dương Diệp, Tiểu Bạch lắc cái đầu nhỏc.

- Không thể sao?

Dương Diệp nói khẽ.

Tiểu Bạch lại lắc cái đầu nhỏ, cuối cùng, nàng lấy ra một hạt châu, hạt châu này đúng là Linh Khí Châu, một cái móng kvuốt nhỏ của Tiểu Bạch vung múa.

Rất nhanh, Dương Diệp đã minh bạch.

Tiểu Bạch không phải không tạo ra Tiên Tinh Thạch được, mà là linh khí của Linh Khí Châu không tinh khiết, cũng không đủ nhiều, cho nên căn bản không có cách tạo ra Tiên Tinh Thạch. Nói cách khác, nếu như có đầy đủ Linh Khí Châu tốt mà nói, nàng có thể tạo ra Tiên Tinh Thạch.

Linh Khí Châu tốt!

Dương Diệp ghi nhớ việc này, ngày sau nếu có cơ hội, nhất định phải chuẩn bị nhiều hơn Linh Khí Châu cho Tiểu Bạch. Không đơn thuần là bởi vì Tiên Tinh Thạch, cũng bởi vì Tiểu Bạch, Tiểu Bạch có Linh Khí Châu ở trên người, đối với trưởng thành của nàng cực kỳ có trợ giúp.

Sau khi cùng Tiểu Bạch chơi đùa, Dương Diệp về tới sự thật.

- Đã đến!

Lúc này Nam Tư Âm đột nhiên nói.

Dương Diệp dừng bước lại, ngẩng đầu nhìn, ở phía trước bọn họ ngoài nghìn trượng, mơ hồ có thể thấy được một hạp cốc thật lớn, chung quanh hạp cốc là từng núi cao hình dạng quái dị. Những núi này bất quy tắc tọa lạc ở xa xa, cho người ta cảm giác vô cùng xốc xếch!

Lạc Ổ Cốc!

- Cẩn thận chút!

Lúc này Nam Tư Âm nói:

- Theo ta được biết, lần này tới, không chỉ Nhân tộc, còn có Ma tộc, Yêu tộc, thậm chí còn có vài tộc khác, tóm lại, cẩn thận một chút thì tốt hơn. Bởi vì di tích Thánh Nhân liên quan trọng đại, bất luận thiên tài chủng tộc nào, khẳng định đều sẽ không buông tha cho cơ hội này!

Dương Diệp nhẹ gật đầu.

- Đi thôi!

Nam Tư Âm chắn ở trước mặt Dương Diệp. - Ngươi thật giống như rất không quan tâm!

Dương Diệp nói:

- Ta sẽ không khinh thường đối thủ của mình.

Nói xong, hắn vượt qua Nam Tư Âm, tiếp tục đi về phía trước.

- Thật là một quái thai!

Nam Tư Âm lắc đầu, sau đó đi theo lên.

Rất nhanh, hai người đi tới Lạc Ổ Cốc, trong cốc thỉnh thoảng có bóng người xẹt qua.

Dương Diệp nhìn lướt qua bốn phía, bốn bề toàn núi, cuối cùng, hắn nhìn về phía xa, xa xa, ở trên vách núi đá, tản ra kim quang nhàn nhạt. Ngoại trừ kim quang, còn có từng tia từng tia khí tức từ trong đó tràn ra.

- Khí tức Thánh Nhân!

Lúc này, Nam Tư Âm đột nhiên nói:

- Nguyên bản Lạc Ổ Cốc này chỉ là một chỗ tầm thường, nhưng có một ngày, nơi đây đột nhiên xuất hiện dị tượng, dẫn tới vô số cường giả chú ý, sau đó mọi người phát hiện, nơi đây dĩ nhiên là một di tích Thánh Nhân. Vu tộc muốn phong tỏa tin tức, nhưng đáng tiếc đã muộn.

- Làm sao đi vào? Dương Diệp hỏi.

Nam Tư Âm lắc đầu.

- Không biết.

Dương Diệp:

- Chờ đi!

Nam Tư Âm nhìn vách núi phía xa.

- Nơi đây, nguyên bản hẳn là có trận pháp, bất quá trận pháp lộ ra nhưng đã biến mất, cho nên khí tức Thánh Nhân lưu lại. Cái này, có thể là Thánh Nhân kia cố ý gây nên, bởi vậy phỏng đoán không bao lâu, cửa ẩn núp sẽ tự động hiện ra.

Dương Diệp nhẹ gật đầu, sau đó hắn ngồi xếp bằng dưới đất.

- Vậy đợi chút đi!

Nam Tư Âm cũng ngồi ở bên cạnh hắn, đang muốn nói gì, đột nhiên nàng quay đầu nhìn về phía cách đó không xa, chỗ đó có một đoàn người đang chậm rãi đi tới.

Cầm đầu đúng là Bắc Thương Nguyệt!

Bắc Thương Nguyệt nhìn Nam Tư Âm mỉm cười, sau đó liền thu hồi ánh mắt, mang theo đoàn người đi vê phía bên kia.

Nam Tư Âm thu hồi ánh mắt, sau đó nói: - Ta cảm thấy nàng sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy!

Dương Diệp lạnh nhạt nói:

- Ngươi sợ không?

Nam Tư Âm lắc đầu.

- Nàng không dám giết ta, nhưng khẳng định dám giết ngươi.

- Vì cái gì không dám giết ngươi!

Dương Diệp đột nhiên hỏi.

Nam Tư Âm cười hắc hắc.

- Nam Tư gia ta cũng không phải dễ bắt nạt như vậy, ân, lại nói, ngươi nghe qua Nam Tư gia không?

Dương Diệp lắc đầu.

Biểu lộ của Nam Tư Âm cứng đờ, sau đó nàng lắc đầu.

- Sau này có cơ hội mang ngươi đi xem một chút!

Thời gian từng chút từng chút trôi qua, người tới cũng càng ngày càng nhiêu, không khí trong sân cũng càng thêm ngưng trọng khẩn trương.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0