Chương 3715: Có thể động thủ, tận lực chớ trang bức! (2)
Chương 3715: Có thể động thủ, tận lực chớ trang bức! (2)Chương 3715: Có thể động thủ, tận lực chớ trang bức! (2)
Ánh mắt Dương Diệp rơi vào lão giả kia.
- Ta còn tưởng các hạ không ra ngoài chứ!
Lão giả nhìn Dương Diệp một chút, sau đó cười nói:
- Nguyên lai tiểu hữu sớm đã phát hiện ta. Hổ thẹn, hổ thẹn! Tiểu hữu, Thương Nguyệt nha đầu trẻ tuổi, không hiểu chuyện, có chỗ đắc tội, mong tiểu hữu không nên để bụng, lão hủ thay nàng nhận lỗi!
Vừa nói, hắn cong ngón búng ra, một nạp giới rơi vào trước mặt Dương Diệp.
- Tâm ý nho nhỏ, mong tiểu hữu vui lòng nhận chol
Thần thức Dương Diệp nhìn lướt qua nạp giới, trong nạp giới, Tiên Tinh Thạch khoảng chừng năm mươi viên!
Dương Diệp cười cười, sau đó nhìn về phía lão giả. - Kỳ thật, ta cho rằng tiền bối sẽ uy hiếp ta, để cho ta bỏ qua nàng!
Nếu như lão giả thật làm như vậy, không hề nghi ngờ, đầu của Bắc Thương Nguyệt này nhất định sẽl dọn nhài
Lão giả lắc đầu. - Là nha đầu này làm sai trước, lão phu có thể nào không phân tốt xấu chứ?
Dương Diệp nhìn thoáng qua lão giả, sau đó nhìcn vê phía Bắc Thương Nguyệt.
- Lần sau, không nên tự cho là thông minh nữa. Hiểu chưa?
Bắc Thương Nguyệt nhìn Dương Diệp.
- Thụ giáo!
Dương kDiệp mỉm cười, thu hồi nạp giới, sau đó hắn quay người đi tới trước mặt Nam Tư Âm nói:
- Đi thôi!
Nam Tư Âm quay đầu nhìn thoáng qua Bắc Thương Nguyệt, sau đó cười nói:
- Thương Nguyệt cô nương, sau này còn gặp lại a...
Nói xong, nàng vội vàng đuổi theo Dương Diệp.
Tại chỗ.
Bắc Thương Nguyệt gắt gao nhìn Dương Diệp cùng bóng lưng của Nam Tư Âm.
- Lê thúc, vì sao không ra tay? Ngay cả ngươi cũng không có nắm chắc sao?
Lão giả kia lắc đầu. - Nha đầu, ngươi còn quá trẻ.
- Sao nói như vậy?
Bắc Thương Nguyệt nhìn về phía lão giả.
Lão giả nói:
- Ngươi cảm thấy người này là người bình thường sao?
Bắc Thương Nguyệt trâm mặc.
Lão giả lại nói:
- Nam Tư gia, sao mà cao ngạo? Nhưng bọn hắn rõ ràng cho phép Đại tiểu thư mình đi theo người này, mà Nam Tư Âm ở trước mặt nam tử kia, ngươi không có phát hiện sao? Nàng không phải làm chủ, mà là đối với nam tử này nói gì nghe nấy!
Bắc Thương Nguyệt trâm mặc như trước.
Lão giả tiếp tục nói:
- Hắn dám giết Liệp Vu nhất tộc, dám ra tay với ngươi, nếu như hắn là người bình thường, hắn dám làm như thế sao?
- Tra không được lai lịch của hắn sao?
Bắc Thương Nguyệt nói.
Lão giả lắc đầu.
- Tra không được, duy nhất tra được chính là hắn đi qua La Phù Tông, sau đó dùng mười tức xông qua La Phù Đạo!
- Mười tức!
Bắc Thương Nguyệt đột nhiên nhìn về phía lão giả.
- Chắc chắn chứ?
Lão giả nhẹ gật đầu.
- Trưởng lão La Phù Tông chính miệng nói, không có giả. Cho nên nam tử này, không đơn giản.
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Bắc Thương Nguyệt.
- Nha đầu, trẻ tuổi, khó tránh khỏi khí thịnh, nhưng không thể quá độ, hơn nữa sau khi biết sai không thể tiếp tục sai. Chúng ta cùng người này không có ân oán, nhưng ngươi cũng biết, nếu như ngươi tiếp tục đối địch với hắn, ngươi giết hắn đi, hoặc là hắn giết ngươi, khi đó thế lực sau lưng của hắn nhất định nổi lên, mà Bắc Thương Thành chúng ta, thì sẽ nhiều thêm đại địch!
Bắc Thương Nguyệt hít sâu một hơi, sau đó nhẹ gật đầu.
- Ta sai rồi. Lê thúc yên tâm, ta sẽ không chủ động gây chuyện với hắn!
Trong mắt lão giả hiện lên vui mừng.
- Ngươi có thể nghĩ như vậy là tốt. Đương nhiên, Bắc Thương Thành ta cũng không phải tùy tiện mặc người khi dễ, nếu như hắn chủ động trêu chọc ngươi, ngươi cũng không cần quá kinh sợ. Bắc Thương Thành, là hậu thuẫn của ngươi!
Bắc Thương Nguyệt nhẹ gật đầu.
- Thương Nguyệt đã minh bạch!
Lão giả nói:
- Mau vào đi, nếu chậm có thể ngay cả súp cũng uống không tới. Đúng rồi, cẩn thận mấy tên âm thầm kia, đặc biệt là Vu tộc Lê Vu, người này đã đi tới đây, nhất thiết phải cẩn thận người này.
- Nàng cũng tới?
Trong mắt Thương Nguyệt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Lão giả nhẹ gật đầu.
- Không chỉ nàng, Nhân tộc Bách Lý Tiên, Ma tộc Vạn Vô Nhân đều đã tới. Cho nên cẩn thận một chút! Ngoại trừ mấy cái này, còn có một chút trốn trong bóng tối, tóm lại, cẩn thận một chút đi. Nhớ kỹ, mạng trọng yếu nhất!
Bắc Thương Nguyệt ngẩng đầu nhìn về phía xa.
- Thật sự là Long tranh Hổ đấu al...
Trên đường.
- Vì cái gì không giết Bắc Thương Nguyệt?
Bên cạnh Dương Diệp, Nam Tư Âm đột nhiên hỏi Dương Diệp. Dương Diệp dừng bước lại, sau đó nhìn về phía Nam Tư Âm.
- Giết nàng, lão nhân kia sẽ tới giết ta, Bắc Thương Thiết Ky của nàng sẽ tới giết ta, cha nàng sẽ tới giết ta, ngẫm lại cũng đau đầu al
Nam Tư Âm: