Chương 3750: Tiên Binh Các! (1)
Chương 3750: Tiên Binh Các! (1)Chương 3750: Tiên Binh Các! (1)
Để cho Cổ Nghiệt này chỉ điểm?
Đầu Dương Diệp cũng không hư mất, Cổ Nghiệt này nói rõ là muốn tuyệt sát hắn, cảnh giới của đối phương cao hơn hắn quá nhiều, dùng thực lực của hắn bây giờ, nhất định là không cách nào chống lại đối phương.
Bởi vậy, Dương Diệp liền trực tiếp tìm Cổ Bang solol
Ngươi muốn lấy lớn hiếp nhỏ, ta cũng lấy lớn hiếp nhỏ! Không đúng, hắn đối chiến Cổ Bang, chưa tính là lấy lớn hiếp nhỏ.
Nghe được lời của Dương Diệp, sắc mặt Cổ Nghiệt lập tức âm trâm xuống.
Nhưng lúc này, Dương Diệp lại nói:
- Chỉ cần tiền bối nguyện ý để cho ta chỉ điểm lệnh công tử, ta liền nguyện ý để cho tiên bối chỉ điểm. Nếu như tiền bối không muốn, vậy coi như ta chưa nói!
Cổ Nghiệt nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nhìn về phía Âm Hậu. - Âm Hậu, nếu như ta không đoán sai, lần này ngươi tới Thiên Tộc, là vì tìm Thiên Tộc ta mua sắm Tinh Vân Chiến Hạm, bất quá, theo ta được biết, lúc này đây, trong Thiên Tộc ta, thanhl âm phản đối rất nhiều. - Trong đó có ngươi al
Âm Hậu lạnh nhạt nói.
Cổ Nghiệt cười cười.
- Ta không quanh co lòng vòng, Âm Hậu, ngươi giao người này ccho ta, lúc này đây, ta sẽ đứng ở bên Vu tộc ngươi, cùng ngươi thuyết phục Thiên Quân, để cho Thiên Quân tiếp tục cùng Vu tộc ký kết hiệp nghị mua bán chiến hạm, như thế nào?
Âm Hậu nhíu mày.
- Các hạ cần gì chấp nhặt một vãn bối?
Dáng tươi cười của Cổ Nghiệt đột nhiên có chút lạnh.
- Đây chính là con của ta, mặc dù có chút không nên thân, nhưng dù sao cũng là con của ta, không phải sao?
Âm Hậu nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó lắc đầu.
- Ta cự tuyệt! Nếu như các hạ không có chuyện gì, vậy bọn ta liền cáo từ!
Nói xong, tay phải nàng vung lên, cùng đám người Dương Diệp biến mất ngay tại chỗ.
- Phụ vương, thả bọn họ đi như vậy?
Bên cạnh Cổ Nghiệt, Cổ Bang trầm giọng nói.
Cổ Nghiệt lạnh lùng nhìn đám người Âm Hậu biến mất, không nói một lời...
Phía chân trời xa xôi, trên đám mây.
- Xúc động rồi!
Bê cạnh Dương Diệp, Âm Hậu đột nhiên nói.
Dương Diệp cười nói:
- Ta biết!
- Biết ngươi còn giết hắn?
Âm Hậu nói.
Dương Diệp nói:
- Chẳng lẽ Âm Hậu không muốn giết hắn sao?
- Muốn!
Âm Hậu nói:
- Nhưng ta không thể
Dương Diệp nói:
- Ta không có nghĩ nhiều như vậy, ngay lúc đó ý tưởng rất đơn giản, không giết hắn, trong nội tâm của ta khó chịu, cho nên liền giết!
Vốn hắn là muốn dàn xếp ổn thỏa, không muốn tìm phiền phức cho Âm Hậu. Nhưng hắn thật không quen nhìn Cổ Hợp kiêu ngạo. Âm Hậu đột nhiên quay đầu nhìn về phía Dương Diệp, nhìn Dương Diệp hồi lâu, nàng khẽ lắc đầu.
- Còn trẻ, nhiệt huyết, lông bông, phong lưu, đều có thể. Nhưng nhất quyết không thể xúc động, bởi vì xúc động, là phải trả giá thật lớn!
Dương Diệp không có phản bác, chỉ gật đầu một cái.
- Ta nhớ kỹ!
Lúc này Âm Hậu lại nói:
- Bất quá lúc này đây ta vẫn phải cám ơn ngươi. Nếu như không phải ngươi, lần này mặt mũi Vu tộc ta ném hết rồi. Bởi vì ở trong âm thầm, bọn hắn có người dùng quang ảnh thạch ghi chép!
Nói đến đây, nàng nhìn vê phía Lê Giang.
- Ngươi cũng biết, lúc trước nếu như ngươi thật nói ngươi cùng Cổ Hợp đánh cuộc, đây không chỉ ném mặt mũi Vu tộc ta, mà nhiệm vụ lần này cũng không cần làm nữa.
Lê Giang chảy mồ hôi lạnh.
Nhưng lúc này Âm Hậu lại nói:
- Bất quá còn tốt, ít nhất ở lúc đối phương vũ nhục khiêu khích, ngươi dám đứng ra, không có mất đi tâm huyết. Thực lực không đủ, có thể cố gắng tu luyện, nhưng nếu không có tâm huyết, vậy người này cho dù có thực lực cường đại, cũng là một phế vật! Lê Giang nhẹ gật đầu.
- Thụ giáo!
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Dương Diệp, do dự một chút, sau đó nói:
- Lúc trước, đa tại
Nếu như không phải Dương Diệp, vậy hắn sẽ lâm vào tuyệt cảnh!
Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Âm Hậu.
- Tiền bối, Cổ Nghiệt kia chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ nha.
Âm Hậu nói:
- Ta biết, bất quá cũng không cần để ý, ở trong Thiên Tộc này, chính thức chủ sự không phải Cổ Nghiệt hắn, mà là Thiên Quân!
Thiên Quân!
Hẳn chính là cha của Tiểu Thất rồi!
Một đoàn người tốc độ nhanh hơn, sau ba canh giờ, mọi người thấy một tòa thành.
Tòa thành kia toàn thân màu trắng, đứng sừng sững ở trong đám mây, mây trắng phiêu đãng, ở trên thỉnh thoảng có tiên hạc to lớn bay lượn.
Tiên Cảnh! Mọi người chưa từng gặp qua Tiên Cảnh, nhưng ở mọi người xem ra, cái gọi là Tiên Cảnh không ngoài như thết
- Rung động không?
Lúc này Âm Hậu đột nhiên nói.
Đám người Dương Diệp nhẹ gật đầu.
Âm Hậu nói:
- Vân Tiêu Thành, cái này là Vân Tiêu Thành của Thiên Tộc, tòa thành này, do chất liệu đặc thù chế tạo, không chỉ như thế, tòa thành này còn có một trận pháp vô cùng kinh khủng, trận pháp này là do năm vị Thánh Nhân liên thủ bố trí, có thể nói, ở trước mặt tòa thành này, dưới Thánh Nhân đều là con sâu cái kiến! Cho dù là Thánh Nhân, cũng không có khả năng dùng sức một mình hủy diệt tòa thành này!
Dưới Thánh Nhân đều là con sâu cái kiến!
Ngay lúc này, xa xa đột nhiên xuất hiện một đạo bạch quang, chỉ nháy mắt, bạch quang tản đi, một trung niên xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Ánh mắt trung niên trực tiếp rơi vào trên người Âm Hậu.