Chương 3771: Cầu giết! (2)
Chương 3771: Cầu giết! (2)Chương 3771: Cầu giết! (2)
- Các hạ muốn chết phải không?
Theo thanh âm này rơi xuống, một lão giả tóc trắng xuất hiện ở cách đó không xa.
Lão giả này, Dương Diệp cùng đối phương có duyên gặp qua một lần, chính là lúc trước ở trên Sinh Tử Đài thấy qua.
Dương Diệp cười cười, sau đó nhìn về phía nữ tử váy trắng.
- Sau này không có việc gì, ít đến trước mặt ta lải nhải. Chuyện của ta cùng với Tiểu Thất, còn chưa tới phiên ngươi đến trước mặt ta chít chít
méo mói
Nói xong, Dương Diệp thu kiếm, sau đó xoay người rời đi.
Mà lúc này, lão giả tóc trắng kia đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.
Như thế nào?Dương Diệp nói.
Lão giả tóc trắng nói:
- Ly khai Thiên Tộc! Thiên Tộc không chào đón Nhân tộc!
- ỒI
Dương Diệp nói xong, thân hình run lên, trực tiếp biến mất ở trong tinh không xa xa.
Nhìn thấy một màn này, thần sắc của lão giả tóc trắng vô cùng khó coi. Hắn mướn đuổi theo, nhưng lúc này nữ tử váy trắng kia đột nhiên nói:
- Được rồi, tùy hắn đi đi!
Thân thể lão giả tóc trắng có chút dừng lại, sau đó nói:
- Tuân lệnh!
Nữ tử váy trắng nói:
- Tra được lai lịch của hắn không?
Lão giả tóc trắng nói:
- Tiểu thư, người này, không phải là một người hiền lành, sau này ngàn vạn lần không nên một mình tới tìm hắn.
- Như thế nào?
Nữ tử váy trắng nhìn về phía lão giả tóc trắng.
- Tra được cái gì?
Lão giả tóc trắng nói:
- Người này lai lịch chân thực không biết, chỉ biết ở hạ giới, hắn tựa hồ bị Nhân Quân Nhân tộc cùng Liệp Vu nhất tộc đuổi giết, có thể quan hệ tới Nhân Quân Kiếm trong tay hắn còn có huyết mạch trên người. Trừ cái đó ra, hắn cùng với một vị Yêu Vương của Yêu giới tựa hồ quen biết, tóm lại, người này không đơn giản.
Nữ tử váy trắng ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp biến mất.
- Tiếp tục tral
Lão giả tóc trắng khẽ gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
Hai mắt nữ tử váy trắng hơi híp lại.
- Ngươi tốt nhất không có gì tưởng ý với Tiểu Thất, bằng không thì, cả Vu tộc cũng không cứu nổi ngươii!...
Trong tinh không xa xôi, Dương Diệp ngừng lại, sau đó tâm thần hắn chìm vào trong cơ thể.
Trong Hồng Mông Tháp tầng thứ nhất, Tiểu Bạch ngồi ở trên vai Lôi Lâm, giờ phút này nàng cùng Lôi Lâm không hề chớp mắt nhìn chằm chằm trước mặt.
Thiên Long!
Ở trước mặt hai tiểu gia hỏa, đúng là Thiên Long mà lão giả thân bí đưa cho Dương Diệp!
Thiên Long bị Tiểu Bạch cùng Lôi Lâm nhìn chăm chú có chút sợ hãi, phải nói, nó là sợ Hồng Mông Tháp.
Nguyên bản, nó chẳng qua là nhập vào sau lưng Dương Diệp, nhưng cuối cùng, nó bị Tiểu Bạch kéo vào trong Hồng Mông Tháp.
Sau khi đi vào, nó liên hối hận. Sợi
Rất sợ hãi!
Đây là cảm giác thứ nhất sau khi nó đi vào.
Ngay lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên bay đến trước mặt Thiên Long, sau đó tiểu trảo nhẹ nhàng sờ lên long giác của Thiên Long, nàng lại sờ lên đầu của mình, trong mắt tràn đầy vẻ hỏi thăm.
- Nàng, nàng...
Lúc này Lôi Lâm phiên dịch nói:
- Nàng là đang hỏi ngươi, vì cái gì nàng không có sừng!
Thiên Long:
Ngay lúc này, một cỗ long uy kinh khủng từ trong cơ thể Thiên Long cuồn cuộn quét ra.
Tiểu Bạch cùng Lôi Lâm ở trước mặt Thiên Long bị long uy chấn đến hơn mấy trăm trượng!
Tiểu Bạch mở to mắt, nàng nhìn về phía Lôi Lâm, hình như là đang hỏi, nó muốn làm gì.
Lôi Lâm yết hầu lăn lăn, sau đó nói:
- Ta cảm thấy, nó là muốn đánh chúng tai Nghe vậy, hai cái móng nhỏ của Tiểu Bạch lập tức nắm lại.
Mà đúng lúc này, Thiên Long đột nhiên nhìn Tiểu Bạch cùng Lôi Lâm gâm một tiếng.
Âm!
Một cỗ long uy quét đến.
Nhìn thấy Thiên Long ra tay, Tiểu Bạch lập tức nổi giận.
Tiểu Bạch nhìn nhìn Thiên Long, rất nhanh, nàng đi tới không trung, cái miệng nhỏ nhắn khẽ hấp.
Trong chốc lát, trên người Thiên Long, vô số linh khí trực tiếp thoát ly thân thể của nó, sau đó hội tụ về phía Tiểu Bạch.
Thiên Long hình thành, là do Chân Long hấp thu vô số linh mạch tiến hóa, mà linh khí... Tiểu Bạch là Thiên Địa Linh Chủ. Đối với Linh Vương cùng linh khí, có thiên nhiên khắc chết
Giờ khắc này, Thiên Long lập tức luống cuống.
Nó mãnh liệt ngẩng đầu nhìn vê phía Tiểu Bạch, sau một khắc, một tiếng rông ngâm phóng lên trời, ngay sau đó, một Cự Long bắn mạnh về phía Tiểu Bạch!
Ở chân trời, Tiểu Bạch mở to mắt, tiểu trảo khẽ võ, rất nhanh, một thanh kiếm xuất hiện ở trong móng vuốt nàng, như cảm thấy chưa đủ, hữu trảo nàng mở ra, lại một thanh kiếm xuất hiện. Nắm hai chuôi kiếm, Tiểu Bạch giơ lên hai cái móng nhỏ, sau đó bổ xuống.
Nhưng nàng sao có thể là đối thủ của Thiên Long?
Hai đạo kiếm khí còn chưa tới gần Thiên Long, liền bị long uy tản mát ra đánh tan.
Nhìn thấy một màn này, Tiểu Bạch mở to mắt, giờ khắc này, nàng cảm giác tình huống có cái gì không đúng.
Làm sao bây giờ?
Ánh mắt Tiểu Bạch lưu chuyển.
Một bên, Dương Diệp không có ra tay. Tiểu Bạch này, ăn chút thiệt thòi cũng tốt!
Ngay lúc này, nơi xa Tiểu Bạch đột nhiên buông lỏng hai thanh kiếm, sau đó hữu trảo nàng nắm lại.
Âm!
Một cỗ khí tức kinh khủng đột nhiên từ trong cơ thể Tiểu Bạch cuồn cuộn quét ra, ở trong ánh mắt kinh ngạc của Dương Diệp, Thiên Long bị cỗ khí tức này bức về tại chỗ.
Dương Diệp: