Chương 3797: Chính là muốn ngang ngược! (2)
Chương 3797: Chính là muốn ngang ngược! (2)Chương 3797: Chính là muốn ngang ngược! (2)
Còn có một điểm, lần này tăng lên, làm cho hắn có thể tiếp tục cùng Thiên Long dung hợp!
Thu hồi suy nghĩ, Dương Diệp nhìn nhìn thân thể của mình, giờ phút này, thân thể của hắn ở dưới Hồng Mông Tháp chữa trị, đã gần như hoàn toàn khôi phục.
Dương Diệp nhìn lướt qua thi thể của những Ma Nhân trong tràng, sau đó hắn quay đầu nhìn về phía dưới thành nhỏ, nói đúng hơn là nam tử câm cung, nhìn thấy nam tử này, khóe miệng Dương Diệp hơi cuộn lên, nhe răng cười!
- Chết đi cho taI
Theo một tiếng hét phẫn nộ vang lên, một đạo tàn ảnh bắn mạnh về phía nam tử cầm cung.
Đạo nhân ảnh này đúng là Dương Diệp!
Xa xa, nam tử cầm cung nhìn thấy Dương Diệp ra tay, sắc mặt hơi đổi, bất quá hắn phản ứng không chậm, thời điểm Dương Diệp xuất thủ, hai mũi tên đã bắn ra. Nhưng hai mũi tên kia còn chưa tới trước mặt Dương Diệp, đã bị một chưởng võ thành hư vôi
Thoáng qua, Dương Diệp đi tới trước mặt nam tử cầm cung, sau đó một chưởng rơi xuống. Nhưng lúc này, một tấm thuẫn màu vàng chắn ở trước mặt nam tử cầm cung.
Bành!
Tấm thuẫn màu vàng chặn một chưởng kia của Dương Diệp, nhưng lực lượng cường đại làm cho nam tử cầm cung bay ra ngoài.
Dương Diệp muốn xuất thủ lần nữa, đúng lúc này, hắn mãnh liệt quay đầu, ở trước mặt hắn xuất hiện một cây trường thương, trường thương đâm thẳng mi tâm của hắn!
Dương Diệp giơ tay vỗ một chưởng!
Bành!
Trường thương bay ngược về trong tay một trung niên trên tường thành!
- Ngươi là người phương nào!
Trung niên nhìn chằm chăm Dương Diệp.
Dương Diệp không có trả lời trung niên, hắn quay đầu nhìn về phía nam tử cầm cung, sau một khắc, cả người hắn mãnh liệt bắn ra.
Tốc độ của Dương Diệp cực nhanh, trong chớp mắt đã tới trước mặt trung niên, sau đó đấm ra một quyên.
Nam tử cầm cung phản ứng cũng không chậm, thời điểm Dương Diệp xuất hiện ở trước mặt hắn, cả người hắn vội vàng lui về sau ngàn trượng, cùng lúc đó, mấy chục mũi tên kích bắn về phía Dương Diệp. Nhưng những mũi tên này vừa tới trước mặt Dương Diệp, đã bị Dương Diệp đánh thành hư vôi
Dương Diệp muốn tiếp tục ra tay, nhưng lúc này, trung niên trên tường thành kia đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, ngay sau đó, một cây trường thương đâm thẳng mi tâm.
Sắc mặt Dương Diệp không thay đổi, chân phải nhẹ nhàng xoay tròn, thân thể nghiêng qua bên phải, tránh thoát phát thương trí mạng này, cùng lúc đó, chân phải hắn nhẹ nhàng điểm mặt đất, cả người nhảy vọt, đánh tới một quyền!
Bành!
Trung niên kia bị một quyền này đánh bay mấy trăm trượng!
Thừa dịp ngươi bệnh đòi mạng ngươi, chân phải Dương Diệp đạp mạnh, cả người tựa như mũi tên rời cung.
Xa xa, sắc mặt trung niên kia biến hóa, tay phải cầm trường thương đập một phát.
Bành!
Theo một tiếng nổ vang, trung niên kia bị chấn bay ra ngoài! Mà thời điểm bay ra ngoài, Dương Diệp quỷ dị xuất hiện ở sau lưng hắn, một quyên đánh tới đầu trung niên! Dùng lực lượng của hắn bây giờ, nếu một quyên này trúng, đầu trung niên kia nhất định sẽ nở hoal
Bất quá ngay lúc này, hai mũi tên kim sắc đột nhiên phá không bay đến, trực tiếp đâm vào trên quả đấm của hắn, mặc dù hai mũi tên không có bắn thủng quả đấm của hắn, nhưng lại làm cho quả đấm của hắn chếch ra.
Trung niên kia nắm cơ hội này, quay người quét tới Dương Diệp.
Bành!
Dương Diệp bị đẩy lui đến hơn trăm trượng!
- Ngươi đến tột cùng là người phương nào!
Trung niên gắt gao nhìn chằm chằm Dương Diệp, trong mắt tràn đầy vẻ đề phòng.
Dương Diệp không để ý tới trung niên kia, mà quay đầu nhìn về phía nam tử cầm cung.
- Trước kia, ngươi bắn ta nhiều mũi tên như vậy, có phải rất thoải mái hay không?
Nam tử cầm cung nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó nói:
- Ngươi tự tiện xông vào địa bàn của chúng ta! Cho nên đáng chết!
- Tự tiện xông vào địa bàn của các ngươi? Dương Diệp dữ tợn cười cười, hắn nhìn lướt qua bốn phía, sau đó nói:
- Hiện tại lão tử liền xông, các ngươi tới cắn ta al
Hắn tự nhiên là cực kỳ tức giận, lúc trước nếu như không phải thân thể hắn mạnh mẽ, hắn khả năng đã ngã ở dưới tên của nam tử câm cung này rồi.
- Các hạ đến tột cùng là ail
Sau lưng Dương Diệp, trung niên kia trầm giọng nói:
- Nơi đây chính là Thiên Cư tiểu thành, các hạ...
- Lão tử quản ngươi là cái thành gì!
Lúc này, Dương Diệp đột nhiên quay người nhìn vê phía trung niên kia:
- Hiện tại, ta chỉ muốn giết người cầm tên bắn ta kia, ngươi xuất thủ, hôm nay lão tử liên giết cả ngươi.
- Khẩu khí thật lớn! Chỉ là Minh cảnh, cũng dám đến Thiên Cư tiểu thành ta ngang ngược!
Ngay lúc này, một giọng nói đột nhiên từ trên tường thành truyên đến, cùng lúc đó, một cỗ khí tức cường đại nghiền ép tới Dương Diệp.
Ngay lúc này, trong tay Dương Diệp đột nhiên nhiều hơn một thanh kiếm, sau một khắc, một kiếm chém ral Xùy-I Xa xa, tường thành bị Dương Diệp một kiếm tách ra. Dương Diệp cầm kiếm chậm rãi đi về phía tường thành. - Lão tử hôm nay chính là muốn ngang ngược!