Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 3731 - Chương 3801: Ai Dám Động Đến Người Của Lão Nương! (2)

Chương 3801: Ai dám động đến người của lão nương! (2) Chương 3801: Ai dám động đến người của lão nương! (2)Chương 3801: Ai dám động đến người của lão nương! (2)

- Đó là cái gì?

Tần Xuyên nói:

- Ở chung quanh khu vực của chúng ta, là sơn mạch mênh mông bát ngát, dãy núi này tên Hắc Ngục sơn mạch. Ở trong dãy núi, có thật nhiêu sinh vật thần bí lại mạnh mẽ.

Nói đến đây, hắn nhìn Dương Diệp, thanh âm tăng thêm:

- Cực kỳ cường đại!

Dương Diệp suy nghĩ hồi lâu, sau đó lắc đầu, hắn quay người biến mất ngay tại chỗ.

Nhìn thấy một màn này, trong mắt Tần Xuyên hiện lên vẻ thất vọng, đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tần Xuyên, sau đó chân thành nói:

- Ta nguyện ý gia nhập Thiên Cư thành!Tần Xuyên nao nao, rất nhanh, hắn nhìn về phía sau lưng Dương Diệp, chỉ nháy mắt, sắc mặt hắn biến đổi, bởi vì ở ngoài ngàn trượng, chẳng biết lúc nào xuất hiện một đám Ma INhân, khoảng chừng hơn ba mươi.

- Rút luil

Tần Xuyên quyết định thật nhanh. Nói xong, hắn cùng mọi người bên cạnh không chút do dự xoay người rời đci.

Dương Diệp tự nhiên cũng thế, nói giỡn, mặc dù bây giờ hắn đạt đến Minh cảnh, nhưng bầy Ma Nhân kia, thấp nhất cũng là cường giả Minh cảnh, trong đó còn có mấy ktên đã đạt tới Đạo cảnh! Nếu như bị những người này vây quanh, hắn tuyệt đối là thập tử vô sinhl

Trốn!

Dưới sự dẫn dắt của Tần Xuyên, mọi người tiến vào trong thành, sau đó từ cửa sau lao ra.

Ở trước mặt đám người Tần Xuyên, là một bình nguyên bằng phẳng, nhìn không thấy đầu!

Mà ở sau lưng mọi người, là chừng ba mươi Ma Nhân, những Ma Nhân này theo đuổi không bỏ.

Bên cạnh Dương Diệp, Tân Xuyên đột nhiên nhìn vê phía Dương Diệp cùng mấy lão giả bên cạnh hắn.

- Chúng ta lưu lại!

Dương Diệp sửng sốt.

- Không có lầm chứ?

Tần Xuyên trầm giọng nói: - Nếu chúng ta không lưu lại ngăn cản bọn hắn, tuy chúng ta có thể đào tẩu, nhưng những người bên cạnh chúng ta, toàn bộ đều phải chết!

Nói xong, Tân Xuyên cùng ba cường giả Đạo cảnh ngừng lại.

Dương Diệp do dự một chút cũng dừng lại, nhìn ba mươi mấy Ma Nhân kia chạy như điên tới, Dương Diệp cũng nhịn không được tê cả da đầu.

Trong bọn Ma Nhân này, Thính Đạo cảnh khoảng chừng bốn tên!

Dương Diệp do dự một chút, sau đó nói:

- Chúng ta không phải là muốn liều mạng với bọn hắn chứ?

Tần Xuyên nói:

- Tạm thời không cần liều mạng, chúng ta ngăn chặn một hồi, viện binh tối đa nửa khắc sẽ đến!

Nghe được có viện quân, trong lòng Dương Diệp lập tức buông lỏng, tuy hắn cũng là loại người hung ác, nhưng năm cái đánh ba mươi, thật sự là không đáng tin cậy al

Hai tay Tần Xuyên chậm rãi nắm lại.

- Các vị, liều mạng đi!

Nói xong, chân phải hắn đạp mạnh mặt đất, cả người hóa thành một luồng sáng vọt vê phía ba mươi Ma Nhân.

Dương Diệp nhìn thoáng qua Tần Xuyên, khẽ gật đầu, đây mới thật sự là thiên tài. Như cái gì lục kiệt lúc trước hắn gặp phải... chỉ là phế vật...

Không có suy nghĩ nhiều, Dương Diệp đang muốn ra tay, đúng lúc này, xa xa trong đám Ma Nhân kia, một Ma Nhân cầm đầu đột nhiên nhìn về phía hắn.

- Là ngươi giết tộc nhân ta?

Dương Diệp nhìn vê phía Ma Nhân này.

- Không phải taI

- Chính là hắn!

Lúc này, bên cạnh Ma Nhân kia, một Ma Nhân khác đột nhiên nói.

Dương Diệp:

- Chết đi cho taI

Ma Nhân cầm đầu nói xong, cả người hóa thành một đạo hắc quang mãnh liệt vê phía Dương Diệp. Những nơi hắn đi qua, không gian bị đánh rách, không chỉ như thế, khí thế cường đại trực tiếp đè Dương Diệp liên tục lùi lại! Thật mạnh!

Đây là ý nghĩ của Dương Diệp giờ phút này.

Không dám khinh thường, cổ tay Dương Diệp khẽ động, một thanh kiếm xuất hiện, chỉ nháy mắt, đạo đạo kiếm quang bắn ra.

Nhưng những kiếm quang này bị khí thế của Ma Nhân đè lại!

Bành bành bành!

Trong tràng, Dương Diệp không ngừng lùi lại, bất quá trong quá trình hắn lui, mười thanh khí kiếm xuất hiện ở trước mặt Ma Nhân, trong chốc lát, vô số kiếm quang trực tiếp bao phủ Ma Nhân này!

Nhưng...

Âm!

Theo một tiếng nổ vang, những kiếm quang bao bọc Ma Nhân lập tức biến mất vô tung vô ảnh.

Xa xa, nhìn thấy một màn này, sắc mặt Dương Diệp vô cùng ngưng trọng. Ma Nhân này, còn mạnh hơn hắn tưởng tượng rất nhiều!

Mặc dù đối phương chỉ là Minh cảnh tam đoạn, nhưng thực lực này, tuyệt đối có thể so với cường giả ngũ đoạn ở bên ngoài!

Không dám có chút khinh thị, Dương Diệp câm kiếm dán ở mi tâm, sau một khắc, Kiếm Vực xuất hiện, chỉ nháy mắt, một đạo kiếm quang bắn nhanh ra.

Kiếm Vực thêm Nhất Kiếm Sát Nai

Một kiếm này, không chỉ tốc độ nhanh đến cực hạn, lực lượng cũng cực kỳ khủng bố, kiếm khí qua, không gian bị xé rách.

Bành!

Ma Nhân cầm đầu bị Dương Diệp chấn đến mấy trăm trượng!

Sau khi dừng lại, nhìn nhìn trước ngực mình, ở trước ngực của hắn, có một vết kiếm sâu đậm, máu tươi không ngừng từ trong đó tràn ra.

- Tự tìm cái chết!

Thần sắc của Ma Nhân lập tức dữ tợn, thân hình run lên, lần nữa bắn mạnh về phía Dương Diệp.

Cách đó không xa, hai mắt Dương Diệp híp lại, ánh mắt cũng dần dần băng lạnh, muốn xuất thủ lân nữa, đúng lúc này, một tiếng xé gió từ chân trời xa xôi truyền đến, thoáng qua...

Bành!

Ở trong ánh mắt kinh ngạc của Dương Diệp, Ma Nhân bị một vật đập trúng bay hơn mấy ngàn trượng.

- Ai dám động đến người của lão nương?

Ngay lúc này, một tiếng hét phẫn nộ từ sau lưng Dương Diệp truyên đến!
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0