Chương 3827: Sợ hắn cái trứng! (2)
Chương 3827: Sợ hắn cái trứng! (2)Chương 3827: Sợ hắn cái trứng! (2)
Xa xa, Hắc Ma trầm mặc, sau đó nhìn về phía Ác Lang.
- Ác Lang Đoàn muốn chơi như thế nào, Ma Nhân Quật ta phụng bôi tới cùng.
Ma Nhân Quật cùng Thiên Cư thành liên thủ!
Xa xa, thần sắc của Ác Lang có chút khó coi. Lúc này đây Ma Nhân Quật xem như chân chính liên thủ với Thiên Cư thành. Ma Nhân Quật cùng Thiên Cư thành liên thủ, coi như là Ác Lang Đoàn có thể thắng, nhưng vậy cũng là thắng thảm. Mà ở địa phương quỷ quái này, bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào cũng dễ dàng xuất hiện.
Đánh hay không đánh?
Trong tràng giằng co hồi lâu, Ác Lang đột nhiên nhìn về phía Dương Diệp ở sau lưng A Man.
- Ta nhớ kỹ ngươi rồi!
Nói xong, tay phải vung lên, cùng ky binh của Ác Lang Đoàn nhao nhao biến mất ở chân trời. Hắn là có lý do hận Dương Diệp.
Lúc trước, Ma Nhân Quật không cùng Thiên Cư thành liên thủ, hơn nữa A Man để cho người của Thiên Cư thành bỏ chạy, này là hắn vui vẻ nhìn thấy. Bởi vì như vậy, A Man hẳn phải chết, mà chỉ còn lại Ma Nhân Quật, với hắn mà nói, cũng có thể thu thập dễ như trở bàn tay.
Nhưng hắn không nghĩ tới, Dương Diệp rõ ràng mang theo mọi người lộn trở lại.
Sau đó, hết thảy thay đổi!
Trong tràng, Hắc Ma nhìn lướt qua đám người A Man, sau đó nói:
- Lần này, thời tiết muốn thay đổi!
A Man trâm giọng nói:
- Hắc Ma, bất kể là Ma Nhân Quật ngươi, hay Thiên Cư thành ta, tuy đều có đại trận thủ hộ, nhưng ngươi thật muốn cả đời kẹp đuôi làm người sao?
Hắc Ma trâm giọng nói:
- Trước khi ta và ngươi không đạt tới Kiến Đạo cảnh, chúng ta phải kẹp đuôi làm người!
A Man nói:
- Vậy cũng phải làm có tôn nghiêm, không phải sao?
Hắc Ma nhìn thoáng qua A Man, sau đó nói:
- Trước khi ta và ngươi tới Kiến Đạo cảnh, Ma Nhân Quật sẽ không tìm Thiên Cư thành phiên toái, nếu như cần hổ trợ, truyên âm thông tri! A Man nói:
- Vậy cũng phải làm có tôn nghiêm, không phải sao?
Hắc Ma nhìn thoáng qua A Man, sau đó nói:
- Trước khi ta và ngươi tới Kiến Đạo cảnh, Ma Nhân Quật sẽ không tìm Thiên Cư thành phiền toái, nếu như cần hổ trợ, truyên âm thông tri!
Nói xong, hắn cùng đám Ma Nhân trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
Trong tràng.
A Man nhìn thoáng qua đám người Hắc Ma biến mất, sau đó xoay người nhìn về phía Dương Diệp.
- Cảm giác như thế nào?
Dương Diệp khẽ lắc đầu.
- Đã không saol
Lúc trước đánh với Ác Lang một trận, kỳ thật hắn bị thương. Lực lượng của đối phương quá cường đại, nếu như không phải dựa vào Kiếm Vực, hắn có thể ngay cả một chiêu của đối phương cũng không tiếp nổi!
A Man nhìn Dương Diệp một chút, sau đó nói:
- Ta đánh giá thấp ngươi rồi. Trong tràng, rất nhiều người khẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Thực lực của Dương Diệp, bọn hắn nguyên bản không có một khái niệm rõ ràng, nhưng bây giờ, có rồi. Đây chính là một gia hỏa dùng kiếm trận tru sát mười mấy Ma Nhân a! Càng có thể dùng tu vi Minh cảnh nhị đoạn dám giao thủ với một vị cường giả Kiến Đạo cảnh!
Đương nhiên, quan trọng nhất là, Dương Diệp giảng tình nghĩa!
Dương Diệp mang theo mọi người trở về, ở trong lòng mọi người, đối với cách làm của Dương Diệp vẫn cực kỳ nhận đồng.
Thiên Cư thành là một đoàn thể, ai cũng không muốn mình bị người khác vứt bỏI
Dương Diệp cười nhẹ, sau đó nghiêm mặt nói:
- Ác Lang đoàn kia sẽ không từ bỏ ý đồ, ngươi có ý kiến gì không?
A Man nhìn lướt qua mọi người.
- Không có ý kiến gì, chúng ta có thể làm, chính là trở nên mạnh mẽ, không ngừng trở nên mạnh mẽ. Còn nữa, các ngươi phải nhớ kỹ, địch nhân của chúng ta, địch nhân chân chính, cũng không phải Ác Lang Đoàn!
- Có ý tứ gì?
Dương Diệp khó hiểu. Mọi người nhìn về phía A Man, đều khó hiểu.
A Man chỉ chân trời.
- Bên kia, là Hắc Ngục Sơn Mạch, bên trong có vô số yêu vật cường đại. Hiện tại không biết nguyên nhân gì, chúng ra không được, nhưng ta tin tưởng, chúng rất nhanh sẽ raI
- Vì cái gì?
Dương Diệp khó hiểu.
A Man lắc đầu.
- Sau này ngươi sẽ biết! Đi thôi
Đoàn người về tới Thiên Cư thành.
Trở lại Thiên Cư thành, Dương Diệp tìm được vị trí của mình, sau đó xếp bằng ngồi dưới đất, tâm thần chìm vào trong cơ thể.
Nghiên cứu kiếm kỹ!
Từ khi lão giả đạo bào cho kiếm kỹ, hắn còn không có hoàn toàn hiểu rõ. Hắn nhất định phải hoàn toàn hiểu rõ các loại kiếm kỹ, sau đó mới có thể tham khảo tinh túy của những kiếm kỹ này.
Kỳ thật rất nhiều lần, Dương Diệp nhịn không được muốn đi học những kiếm kỹ kia, nhưng hắn đều cứng rắn nhịn được.
Tu luyện, là phải có đồ đạc của mình! Một mực học tập người khác, chỉ có thể đi đường cũ của người ta. Hơn nữa đi con đường của người ta, người ta có thể đi thông, nhưng ngươi không nhất định có thể đi thông!
Trong những ngày kế tiếp, Thiên Cư thành dần dần bình tĩnh lại.
Mà Ác Lang đoàn, tựa hồ bốc hơi khỏi thế gian, chưa từng thấy qua.
Tuy như thế, nhưng A Man vẫn cấm người của Thiên Cư thành tự tiện ra ngoài.
Dực Long mỗi đêm đều đến, nhưng càng ngày càng nhiều.
Mà Dương Diệp mỗi ngày liền ngồi xếp bằng dưới đất, cũng không có ai tới quấy rây hắn.
Nghiên cứu!
Sau khi từ bên ngoài quay vê Thiên Cư thành, mỗi ngày Dương Diệp làm chính là nghiên cứu kiếm kỹ. Sau khi nghiên cứu quen thuộc, liền đối lập, đối lập lẫn nhau, sau đó tìm ra chưa đủ trong những kiếm kỹ kia. Không so không biết, vừa so sánh đã giật mình!
Nguyên lai thông qua đối lập, Dương Diệp dần dần phát hiện một ít khuyết điểm của những kiếm kỹ này, ngay từ đầu, hắn chẳng qua là phát hiện vấn đề, nhưng đến cuối cùng, hắn ý tưởng đột phát.
Đền bùi Lợi dụng hiểu biết vê kiếm kỹ, đên bù khuyết điểm trong đó!
Lấy thừa bù thiếu!
Cứ như vậy, thời gian từng chút từng chút trôi qua, đảo mắt đã một tháng.
Mà ở trong Hồng Mông Tháp, đã xấp xỉ một năm.
Qua một năm, Dương Diệp đã thuộc nằm lòng gân mười ngàn bản kiếm kỹ. Trừ đó ra, hắn còn tự mình sửa đổi rất nhiêu kiếm kỹ, bất quá quá trình này có chút khó khăn. Nhưng sau khi cải biến thành công, uy lực kia đều nhận được tăng lên sâu sắc!
Kiếm!
Có một điểm, Dương Diệp không có phát hiện, cái kia chính là hắn lúc này, mặc dù không có sáng tạo ra kiếm kĩ của mình, nhưng mỗi khi hắn sử dụng kiếm, đều ẩn chứa bóng dáng của vô số loại kiếm kỹ.