Chương 3833: Binh Đạo Lục Sát! (2)
Chương 3833: Binh Đạo Lục Sát! (2)Chương 3833: Binh Đạo Lục Sát! (2)
Linh nhìn Tiểu Bạch, khẽ gật đầu.
- Linh Tộc ta có một cái. Nàng, nàng làm sao đi cùng ngươi?
Dương Diệp cười nói:
- Nói rất dài dòng!
Linh nhẹ gật đầu, không nói gì thêm, chẳng qua vẫn liếc nhìn Tiểu Bạch.
Dương Diệp vuốt vuốt cái đầu nhỏ của Tiểu Bạch.
- Làm sao vậy?
Sau khi đi vào thế giới này, Tiểu Bạch cũng không có đi ra, bởi vì địa phương này không có linh khí, nàng thật sự là không thích. Tiểu trảo của Tiểu Bạch chỉ chỉ bên phải.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng Dương Diệp vui vẻ, Tiểu Bạch nhất định là cảm nhận được cái gì, vội hỏi.
- Bên kia có cái gì?
Tiểu Bạch cắn móng vuốt nhỏ suy nghĩ một chút, sau đó tiểu trảo vung rất nhanh.
Lúc này đây, Dương Diệp cũng xem không hiểu.
- Cái quỷ gì? Dương Diệp nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu của Tiểu Bạch, cười nói.
Tiểu trảo Tiểu Bạch mở ra, lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Dương Diệp do dự một chút, sau đó nhìn về phía A Man và Linh.
- Chúng ta đi nhìn xeml
A Man và Linh nhìn thoáng qua Tiểu Bạch, nhẹ gật đầu.
Ở dưới Tiểu Bạch dẫn dắt, mọi người ra đại điện, sau đó đi về phía bên phải. Đi ước chừng gân nửa giờ mới dừng lại.
Trước mặt ba người, là một ngọn núi nhỏ, núi nhỏ cũng không có chỗ khác thường gì. Ngược lại là vách núi kia, vô cùng bóng loáng, giống như chiếc gương.
Tiểu Bạch chỉ chỉ vách núi.
- Bên trong có cái gì?
Dương Diệp hỏi.
Tiểu Bạch mở to mắt, bàn tay nhỏ bé mở ra.
Đây ý là: Ta cũng không biết.
Dương Diệp:
Lúc này A Man đột nhiên đi tới trước mặt vách tường, tay phải nàng võ nhè nhẹ vách tường, sau đó quay đầu nhìn về phía Dương Diệp.
- Bên trong không có cái gì!
Lúc này, Tiểu Bạch bay đến trước mặt vách tường, sau đó tiểu trảo của nàng vỗ nhè nhẹ vách tường.
Không có bất cứ động tĩnh gì!
Lúc này, cái mũi nàng nhẹ nhàng hít hà, sau đó nàng nhìn về phía Dương Diệp, tiểu trảo chỉ vào vách tường.
- Có cái gì?
Dương Diệp vội hỏi.
Tiểu Bạch lắc đầu!
Dương Diệp nhất thời đen mặt lại, Tiểu Bạch trêu chọc hắn?
Lúc này tiểu trảo của Tiểu Bạch vỗ nhè nhẹ vách tường kia, sau đó nhìn vê phía Dương Diệp.
Lúc này đây, Dương Diệp đã minh bạch.
Vách tường này không tâm thường!
Dương Diệp đi tới trước mặt vách tường kia, hắn nhìn thoáng qua vách tường, sau đó tay phải nhẹ nhàng thả lên.
Trong chốc lát, sắc mặt Dương Diệp lập tức thay đổi.
Huyết hồng! Hai mắt Dương Diệp đỏ lên, sát ý trên người hắn điên cuồng quét ra, cuối cùng đều dũng mãnh lao về phía vách tường.
Nhìn thấy một màn này, A Man và Linh biến sắc, nhao nhao lui về sau một khoảng cách.
Trước mặt vách núi, sát ý của Dương Diệp không ngừng từ trong cơ thể tuôn ra, cuối cùng toàn bộ bị vách tường kia hấp thu.
Hai mắt Dương Diệp chậm rãi nhắm lại, rất nhanh, hắn xuất hiện ở trong một thế giới mịt mờ.
Dương Diệp nhìn bốn phía, lúc này một trung niên xuất hiện ở trước mặt hắn.
Trung niên này, đúng là trung niên lúc trước hắn ở cung điện kia nhìn thấy kial
Trung niên nhìn Dương Diệp.
- Binh giả, Quỷ đạo dã, sát phạt vậy. Binh Gia ta, chí cương đến dũng, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết. Ngươi có nguyện truyên thừa đạo thống của Binh Gia ta hay không?
Đạo thống Binh Gia?
Dương Diệp sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu.
- Tiền bối, ta là truyền nhân của Đạo Gial
Hắn hiện tại, đã là người của Đạo Gia, tự nhiên không thể đi truyên thừa đạo thống Binh Gia gì.
- Vậy thì như thế nào?
Trung niên nói:
- Tính cách của ngươi chí cương chí dương, hơn nữa lại có khí tức sát phạt, lại là Sát Lục Chi Tâm, vừa vặn thích hợp Binh Gia ta. Hiện tại, ta liên truyên cho ngươi Binh Đạo Lục Sát cùng quy tắc chung của binh đạo!
Không chờ Dương Diệp cự tuyệt, từng đạo tin tức không có dấu hiệu nào xuất hiện ở trong đầu Dương Diệp.
- Binh Đạo Lục Sát... Một giết người, hai giết địa, ba giết thiên, bốn giết vạn vật, năm giết tâm, sáu giết mình!
Qua hồi lâu, Dương Diệp mở to mắt, hắn nhìn về phía trung niên.
- Tiền bối, ta đã là đệ tử Đạo Gia...
- Ta bất kểi
Trung niên vung tay lên.
- Ta và ngươi gặp nhau, hơn nữa có thể tiến vào nơi đây, này chính là có duyên, này chính là mệnh số mà Đạo Gia ngươi nói. Hơn nữa ngươi nhớ kỹ, Binh Gia có sáu mạch, mạch của chúng ta, lúc trước bởi vì sư huynh của ta ngu xuẩn phạm vào sai lầm, hại mạch chúng ta bị tru sát, thù này không thể không báo. Lão tử báo không được, thù này liền giao cho ngươi! Dương Diệp:
Lúc này trung niên lại nói:
- Mặc dù Binh Tổ có sai, nhưng cũng không phải hoàn toàn là lỗi của hắn, hơn nữa ngươi đánh không lại hắn, cho nên đừng tìm hắn báo thù. Ngươi muốn tìm là đám tạp chủng Binh Tiên kia, hắn vì nhất gia độc đại, thừa dịp Binh Tổ không có mặt, dụng kế hãm hại mạch chúng ta, ngươi giết hắn đi là được!
- Tên kia mạnh như thế nào?
Dương Diệp yếu ớt hỏi một câu.
- Vượt qua Thánh Nhân!
Trung niên nói.
- Ta đánh không lại!
Dương Diệp vội vàng nói.
- Đó là chuyện của ngươi!
Trung niên lạnh nhạt nói.
- Con mẹ nói
Dương Diệp đột nhiên nhảy dựng lên.
- Cái truyên thừa này lão tử từ bỏ. Ngươi tìm người khác đi!