Chương 3835: Kiếm Thủ! (2)
Chương 3835: Kiếm Thủ! (2)Chương 3835: Kiếm Thủ! (2)
Hiện tại hắn trừ kiếm, cũng chú ý kiếm ra tùy tâm, tùy tâm xuất kiếm!
Mà ý tử của Binh Đạo Lục Sát cũng như vậy!
Cực kỳ thích hợp hắn!
Nhân Sát!
Dương Diệp đầu tiên nghiên cứu là Nhân Sát.
- Nhân Sát, dùng thân mình giết người, phương pháp giết người, vạn vạn loại, chiêu này ẩn chứa vạn loại kỹ xảo giết người, tu luyện tới cực hạn, nhất niệm giết người...
Nhìn một chút, thân sắc của Dương Diệp dần dần ngưng trọng lên.
Cường đại!Cực kỳ cường đại!
Đây là đánh giá của Dương Diệp đối với Binh Đạo Lục Sát. Dương Diệp hắn giết người quá nhiều, kỹ xảo giết người rất nhiều, sát niệm cũng cực kỳ lớn, vô lcùng thuần túy, nhưng muốn tu luyện Nhân Sát này, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đủ.
Không phải sát niệm không đủ thuần túy, mà là kỹ xảo giết người còn không nhiều! Nhân Sát này, bao hàm kỹ xảo giết người, rất nhiều rất nhiều... Mà sau khi nhìn những kỹ xảo giết người này, Dương Diệp không khỏi không cảm khái, nguyên lai, người còn có thể kgiết như vậy.
Có chút kỹ xảo giết người thật là nghệ thuật!
Mà lúc trước hắn giết người, hoặc là cắt đầu, hoặc là đâm mi tâm... Quá nhàm chán!
Kiếm đạo, sát đạo!
Dương Diệp phát hiện, hai cái này, không có chút xung đột nào!
Thời gian từng chút từng chút trôi qua.
Bên ngoài.
- Hắn...
Bên cạnh A Man, Linh đột nhiên hỏi.
A Man nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó nói:
- Là cơ duyên của hắn.
Lúc này, Tiểu Bạch bay đến trên vai của Dương Diệp, nàng quan sát Dương Diệp một chút, sau đó xoay người nhìn về phía A Man và Linh, tiểu trảo nhẹ nhàng quơ quơ.
Đây là hỏi, lúc nào Dương Diệp tỉnh.
Linh cùng A Man sao rõ ràng ý tứ của Bạch Tiểu Bạch? A Man và Linh nhìn nhau, sau đó lắc đầu.
Tiểu Bạch mở to mắt, sau đó xoay người nằm ở trên vai của Dương Diệp. Tuy không thích thế giới bên ngoài, nhưng hiện tại Dương Diệp có thể có nguy hiểm, nàng phải thủ hộ. Nàng không quên, lúc trước một quyền của mình liền đánh chết một siêu cấp cường giải
Trong mắt nàng, thế giới này, ngoại trừ cái tháp kia, chính là Dương Diệp lợi hại nhất, sau đó chính là nàng!
Ngay lúc này, A Man đột nhiên quay đầu nhìn về phía xa xa.
- Có người tới!
Linh xoay người nhìn, ở cách bọn họ không xa, đột nhiên xuất hiện ba người, cầm đầu là một nữ tử mặc váy màu xanh lá. Ở bên cạnh nữ tử là hai thanh niên.
Nhìn thấy A Man và Linh, ba người kia lập tức ngừng lại.
Thần sắc của A Man và Linh đề phòng lên.
Lúc này ánh mắt của nữ tử váy xanh đột nhiên rơi vào Tiểu Bạch trên bả vai Dương Diệp, khi thấy Tiểu Bạch, trong mắt nữ tử váy xanh hiện lên vẻ kinh ngạc.
- Linh ChủiI
Tiểu Bạch nhìn thoáng qua nữ tử váy xanh, sau đó tiểu trảo vỗ nhè nhẹ bờ vai của Dương Diệp, ý kia là: Mau tỉnh lại, có người muốn đoạt Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch thấy loại ánh mắt này của nữ tử váy xanh, trước kia rất nhiều người muốn cướp nàng, trong mắt đều là loại sắc thái kial
Lúc này, hai người bên cạnh nữ tử váy xanh chậm rãi đi tới trước mặt của A Man và Linh.
Khoảng cách chỉ không tới ba trượng!
Nữ tử váy xanh nhìn A Man, tay chỉ Tiểu Bạch.
- Ba mươi viên Tiên Tinh Thạch, bán không?
Ba mươi viên Tiên Tinh Thạch!
Tiểu Bạch mở to mắt, chỉ nháy mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lập tức đỏ lên. Không chỉ khuôn mặt, hai móng nhỏ cũng nắm lại.
Nổi giận!
Tiểu Bạch nàng rõ ràng chỉ trị giá ba mươi viên Tiên Tinh Thạch?
Vũ nhục!
Tiểu Bạch cảm nhận được vũ nhục trước nay chưa cói
A Man còn không nói chuyện, Tiểu Bạch đột nhiên vung tiểu trảo lên, rất nhanh, ba mươi viên Tiên Tinh Thạch xuất hiện ở trước mặt của nàng.
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.
Ba mươi viên Tiên Tinh Thạch, ở bên ngoài, khả năng chẳng đáng là gì. Nhưng ở địa phương này, ba mươi viên Tiên Tinh Thạch, không thể không nói, vô cùng trân quý.
Tất cả mọi người không nghĩ tới, Tiểu Bạch rõ ràng tùy thời có thể lấy raI
Lúc này, Tiểu Bạch vung tiểu trảo, ba mươi viên Tiên Tinh Thạch kia lập tức rơi xuống đất, sau đó Tiểu Bạch vỗ vỗ móng vuốt nhỏ, một bộ Tiên Tinh Thạch này đều là rác rưởi.
Mọi người:
Nhìn thấy một màn này, A Man khẽ lắc đầu, Tiểu Bạch này là uy phong, nhưng phiền toái lại lớn.
Nàng có chút không hiểu.
Vì cái gì ngay cả một tiểu gia hỏa cũng nóng nảy như vậy?
Bất quá, ba mươi viên Tiên Tinh Thạch giống như rác rưởi ném trên mặt đất, cái này... không khỏi quá hào khí đi!
Xa xa, nhìn thấy Tiểu Bạch nhân tính hóa như thế, hai mắt nữ tử váy xanh sáng lên. Nàng quan sát Tiểu Bạch một chút. - Khó được, phát triển đến nước này. Không nghĩ tới lân này đến Tử Giới, rõ ràng còn có thu hoạch ngoài ý liệu.
Vừa nói, nàng nhìn vê phía A Man.
- Linh Chủ này, ta muốn.
- Thật sao?
A Man nhàn nhạt nhìn thoáng qua nữ tử váy xanh.
- Đến thử xeml
Nữ tử váy xanh mỉm cười, lúc này, một nam tử ở bên cạnh nàng đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trước mặt A Man.
Bành!
Theo một tiếng nổ vang lên, A Man bị đẩy lui mấy trăm trượng. Nhưng sau một khắc, A Man trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
Âm!
Nam tử lúc trước xuất thủ lập tức bị chấn đến hơn ngàn trượng!
Không chỉ như thế, trong miệng nam tử kia còn phun ra hai ngụm máu!
- Thật sự có tài
Nữ tử váy xanh mỉm cười, muốn ra tay. Nhưng lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện ở trước mặt A Man, nàng chỉ chỉ mình, sau đó vừa chỉ chỉ nữ tử váy xanh. Lúc này đây A Man xem hiểu.
Ý tứ của Tiểu Bạch là, ta tới!
A Man do dự một chút, sau đó nói:
- Ngươi được không?
Tiểu Bạch gật đầu, trên mặt tràn đầy tự tin.
A Man khẽ gật đầu.
- Vậy ngươi đến!
Tiểu Bạch quay đầu nhìn về phía nữ tử váy xanh, tay phải nàng chậm rãi nắm lại, sau đó mãnh liệt oanh ra một quyền!
Quyền ra.
Không có bất cứ động tĩnh gì!
Tiểu Bạch mở to mắt, nàng nhìn quả đấm của mình, sau đó lại đấm ra một quyên.
Vẫn không có bất cứ động tĩnh gì!
Tiểu Bạch không tin, lại oanh liên tiếp mấy quyền.
Vẫn không có bất cứ động tĩnh gì!
Tiểu Bạch nhìn nhìn nữ tử váy xanh, sau đó lại nhìn quả đấm mình, cuối cùng nàng quay người nhìn về phía A Man, sau đó tiểu trảo nhẹ nhàng quơ xuống. Ý kia là: ngươi đến đii A Man: