Chương 3849: Đế Ngạc ! (2)
Chương 3849: Đế Ngạc ! (2)Chương 3849: Đế Ngạc ! (2)
Ở trước mặt Dương Diệp là một dòng sông, rộng chừng trăm trượng, hai bên nhìn không tới đầu.
Sau lưng Dương Diệp là đám Yêu Thú kia. Lúc này bọn Yêu Thú kia đang theo dõi hắn.
Nhìn chằm chằm!
Dương Diệp nhìn thoáng qua đám Yêu Thú kia, sau đó liếc nhìn dòng sông trước mặt.
Có vấn đề!
Sông này tuyệt đối có vấn đề!
Dương Diệp cũng không qua sông, mà ngay tại chỗ ngồi xếp bằng, đám Yêu Thú kia cũng không đi, ở phía xa nhìn Dương Diệp.
Đúng lúc này, Trĩ Nữ đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Dương Diệp. Dương Diệp có chút ngẩn người, hắn vuốt vuốt đầu Trĩ Nữ.
- Làm sao vậy?
Trĩ Nữ quay đầu nhìn thoáng qua Dương Diệp, thân sắc hơi khác thường, nhưng rất nhanh khôi phục bình thường. Nàng chỉ chỉ dòng sông xa xa.
- Khí tức quen thuộc! Khí tức quen thuộc?
Dương Diệp trầm giọng nói:
- Ngươi nói là, phía dưới có khí tức ngươi quen thuộc?
Trĩ Nữ nhẹ gật đầu.
- Ta muốn xuống dưới!
Dương Diệp nói:
- Nguy hiểm!
Trực giác nói cho hắn biết, phía dưới rất nguy hiểm.
Trĩ Nữ quay đầu nhìn vê phía Dương Diệp.
- Không có chuyện gì đâu.
Dương Diệp quan sát Trí Nữ một chút.
- Nha đầu, tại sao ta cảm giác ngươi có chút lạ rôi?
Trĩ Nữ mở to mắt.
- Có không?
Dương Diệp khẽ gật đầu, đang muốn nói, lúc này Trĩ Nữ đột nhiên nói:
- Ta thật muốn xuống dưới!
Dương Diệp do dự một chút, sau đó nói: - Được, ta cùng ngươi xuống.
Trĩ Nữ nhìn thoáng qua Dương Diệp
- Được!
Dương Diệp giữ chặt tay Trĩ Nữ, nhưng lúc này tay của Trĩ Nữ đột nhiên rụt trở vê. Dương Diệp quay đầu nhìn về phía Trĩ Nữ, Trĩ Nữ lại chủ động kéo cánh tay của hắn.
- Đi thôi!
Dương Diệp nhíu mày, hắn cảm thấy Trĩ Nữ thật có chút lại
Cứ như vậy, Dương Diệp cùng Trĩ Nữ biến mất ở trên mặt sông.
Nhìn thấy một màn này, đám Yêu Thú đuổi giết Dương Diệp nhao nhao quay người rời đi.
Trong nước.
Dương Diệp cùng Trĩ Nữ chậm rãi hạ thấp, chung quanh cũng không có chút khác thường nào.
Nhưng Dương Diệp không dám thư giãn, thời khắc đề phòng.
- Người khẩn trương?
Lúc này Trĩ Nữ đột nhiên nói.
Dương Diệp quay đầu nhìn về phía Trĩ Nữ, Trí Nữ mỉm cười.
- Sẽ không có nguy hiểm! Dương Diệp trâm mặc một hơi, sau đó nói:
- Trĩ Nữ, ta cảm giác ngươi không giống lúc trước?
- Thật sao?
Trĩ Nữ mỉm cười.
- Chỗ nào không giống?
Dương Diệp nói:
- Không có mềm mại nhu nhược như trước kia. Ngươi bây giờ, tự tinl
Trĩ Nữ cười nói:
- Người, là sẽ thay đổi, ngươi nói phải không?
Dương Diệp nhìn thoáng qua Trĩ Nữ.
- Ta không muốn thương tổn ngươi!
Trĩ Nữ khẽ cúi đầu.
- Ta cũng không muốn thương tổn ngươi!
Ta cũng không muốn thương tổn ngươi!
Sắc mặt Dương Diệp trầm xuống, những lời này, làm cho hắn biết, Trĩ Nữ trước mắt thật sự đã không phải Trĩ Nữ trước kia rồi.
Tay phải Dương Diệp chậm rãi nắm lại, nhưng lúc này, Trĩ Nữ đột nhiên nắm lấy tay của hắn, cười nói: - Yên tâm, không có việc gì.
Rất nhanh, tốc độ hai người giảm xuống nhanh hơn.
Đi vào đáy nước, Dương Diệp phát hiện, phía dưới này so với phía trên rộng hơn rất nhiều, có chút giống biển, vô biên vô hạn!
Phía dưới này, cuối cùng có cái gì?
Trong đầu Dương Diệp tràn đầy vẻ nghi hoặc.
- Ca ca giống như bị Bách Tộc đuổi giết?
Lúc này Trĩ Nữ đột nhiên hỏi.
Dương Diệp nhìn thoáng qua Trĩ Nữ, sau đó nói:
- Như thế nào?
Trĩ Nữ mỉm cười.
- Hiện tại bảo lưu lại, đợi tí nữa lại nói với ngươi.
Dương Diệp trầm mặc.
Ước chừng một lúc lâu sau, Dương Diệp phát hiện, nước chung quanh bọn họ đột nhiên ngưng kết lại.
Dương Diệp bấm tay điểm một cái, một luông kiếm quang hiện ra.
Nhưng nước chung quanh không nhúc nhích chút nào!
Giờ khắc này, thân sắc của Dương Diệp ngưng trọng lên. Ngay thời điểm hắn muốn dùng Thánh Kiếm, Trĩ Nữ vội vàng ngăn trở hắn.
- Không thể dùng!
- Vì cái gì?
Dương Diệp khó hiểu.
Trĩ Nữ mỉm cười.
- Dùng, ca ca sẽ nguy hiểm. Có ít người, đối với kiếm này là hận thấu xương. Cũng kể cả ta, bất quá, nếu như nó ở trong tay ca ca, vậy quên đi!
Dương Diệp đang muốn nói, ngay lúc này, tay phải Trĩ Nữ nhẹ nhàng vung lên, trong chốc lát, nước chung quanh toàn bộ lui về phía sau.
Trĩ Nữ chỉ chỉ xa xa.
- Đã đến!
Dương Diệp theo ngón tay của Trĩ Nữ nhìn lại, ở chỗ xa xuất hiện một cung điện cực kỳ sang trọng, trước cung điện năm sấp một vật lớn!
Vật lớn này, Dương Diệp bái kiến!
Là con dị thú trên ngọc bội kia.
Thần tộc, Đế Ngạc!