Chương 3868: Vô cùng thể thảm! (1)
Chương 3868: Vô cùng thể thảm! (1)Chương 3868: Vô cùng thể thảm! (1)
Đổi quần áo sạch sẽ!
Ha ha...
Nghe được lời của Vu Tịnh, mọi người đột nhiên nở nụ cười.
- Vụ tiện nhân, ngươi đến chết vẫn thích sạch sẽ như vậy!
Một bên, Tần Xuyên cười to nói.
Dương Diệp cũng nở nụ cười.
Lúc này, bây Yêu Thú đã tới!
- GiếtIThâần sắc của Dương Diệp đột nhiên dữ tợn, quay người vung một kiếm. Một đạo kiếm khí bắn ra, con Yêu Thú xông lên phía trước nhất lập tức bị chém thành hai nửa.
- Giết!
Sau lưng Dươing Diệp, mọi người điên cuồng vọt vê phía những Yêu Thú kia.
Huyết chiến!
Yêu Thú vô cùng vô tận phóng về phía đám người Dương Diệp, nhưng ở dưới đám người Dương Diệp điên cuông đồc sát, những Yêu Thú vọt vào cơ bản đã ngã trên mặt đất. Rất nhanh, thi thể của Yêu Thú càng ngày càng nhiều. Nhưng những Yêu Thú kia như trước không sợ chết phóng về phía đám người Dương Dkiệp.
Xa xa, một nữ tử đứng chắp tay, bên cạnh nàng nằm sấp một con cự thú. Cự thú an tĩnh nằm đó, cực kỳ nhu thuận.
Ở bên cạnh nữ tử, còn có một lão giả áo trắng.
Nữ tử nhìn về phía trước, chỗ đó đúng là địa phương đám người Dương Diệp huyết chiến.
Nữ tử này là Trĩ Nữ. Chỉ có điều, Trĩ Nữ lúc này đã không phải Trĩ Nữ lúc trước. Không chỉ khí chất, ngay cả ngoại hình cũng đã có thay đổi rất lớn. Lúc này Trĩ Nữ không có non nớt như dĩ vãng!
Bây giờ Trĩ Nữ thành thục, lạnh như băng!
- Quản bá, ngươi cảm thấy hắn như thế nào?
Trí Nữ đột nhiên nói.
Lão giả có chút trâm ngâm, sau đó nói:
- Chủ nhân nói phương diện nào!
- Tất cải
Trĩ Nữ nói.
Lão giả nói:
- Kẻ này bằng chừng ấy tuổi liền có thực lực như thế, so với một ít thiên tài Thần tộc ta, không kém chút nào. Rất đáng ngưỡng mộ là, người này trọng tình, tâm tính cùng phẩm tính đều thượng thừa. Lão nô đề nghị chủ nhân ra tay giúp đỡ, kết một đoạn nhân quải
Trĩ Nữ nhìn thoáng qua lão giả áo trắng.
- Quản bá, đây là lời trong lòng ngươi sao?
Lão giả nói:
- Nếu như trước kia, lão nô không đề nghị chủ nhân làm như vậy. Nhưng bây giờ, tuy người này thân là Nhân tộc, nhưng dùng hành vi của hắn đến xem, người này không phải loại vong ân phụ nghĩa, cho nên nếu như chủ nhân cố tình, có thể tương trợi
Tí Nữ ngẩng đầu nhìn về phía xa, đám người Dương Diệp đã khó mà chống đỡ. Cho dù là Dương Diệp, trên người cũng trải rộng vết thương.
Trâm mặc một cái chớp mắt, Trí Nữ cúi đầu nhìn về phía Đế Ngạc dưới chân.
Đế Ngạc hiểu ý, đột nhiên đứng lên, tung người nhảy vọt, trực tiếp rơi vào trong đám Yêu Thú.
- Rống!
Một tiếng gâm này, vô số Yêu Thú gan mật đều vỡ!
Trong nháy mắt, tất cả Yêu Thú ngừng lại, vội vàng nhìn vê phía Đế Ngạc! Bành!
Ngay lúc này, một Yêu Thú hình thể khổng lồ đột nhiên rơi vào trước mặt Đế Ngạc. Đúng là Yêu Thú đầu lĩnh thân người đầu bò!
Trí Nữ nhìn thoáng qua Dương Diệp, không nói gì, quay người biến mất ở chân trời.
Trong đám Yêu Thú kia, Đế Ngạc vội vàng đi theo lên. Trong tràng yên tĩnh trở lại, những Yêu Thú kia hai mặt nhìn nhau, không dám động thủ nữa.
- ĐI
Lúc này, thanh âm của A Man truyền đến.
Dương Diệp thu hồi suy nghĩ, mang theo mọi người biến mất ngay tại chỗ.
Trong núi sâu, đám người Dương Diệp ngồi trên mặt đất.
Lúc này bọn hắn chỉ còn lại không tới ba mươi người!
Từ Thiên Cư thành đi tới nơi này, bọn hắn tổn thất một nửa người. Mà còn dư lại một nửa người này, cũng bị thương thật nặng.
Tay phải Dương Diệp vung lên, trước mặt mỗi người xuất hiện năm viên Tiên Tinh Thạch. Mặc dù mọi người hiếu kỳ Dương Diệp từ đâu tới nhiêu Tiên Tinh Thạch như vậy, nhưng không hỏi, cũng không khách khí, trực tiếp thu vào. Dương Diệp cũng ngồi xếp bằng dưới đất, bắt đầu chữa thương.
Sau một ngày.
A Man đứng lên, nàng nhìn về phía một nam tử.
- Thống kê xong chưa?
Nam tử kia nhẹ gật đầu.
- Tổng cộng tổn thất ba mươi hai huynh đệ!
Ba mươi hai người!
Sắc mặt mọi người thấp trâm như nước.
Hai mắt A Man chậm rãi đóng lại, qua hồi lâu nàng mở mắt.
- Chúng ta từ Đại Thiên Vũ Trụ đi đến, cái gọi là rèn luyện, nhưng hiện tại chư vị cũng nhìn thấy. Tử Giới này, không biết xảy ra chuyện gì, đã triệt để rối loạn. Nơi đây, đã không thích hợp rèn luyện. Cho nên, các ngươi trở về không?
- Trở vê?
Tân Xuyên cười khổ.
- Man tỷ, ngươi cũng không phải không biết, bây giờ căn bản không phải là lúc trở về!
- Có ý tứ gì?
Một bên, Dương Diệp hỏi. Tần Xuyên khổ sở nói:
- Truyên tống trận năm năm mới mở một lần, hơn nữa là những lão gia hỏa ở bên ngoài liên thủ mới có thể mở ra, mà bọn hắn đã ước hẹn năm năm mở một lần. Hiện tại cách thời gian mở ra, còn có nửa năm. Mà không có trợ giúp của bọn hắn, chỉ bằng chúng ta, tu luyện thêm mười năm, có lẽ có cơ hội ra ngoài!
Năm năm mở một lần!
Dương Diệp cau mày.
- Các ngươi không thể liên hệ bên ngoài sao?