Chương 3874: Mượn kiếm dùng một lát! (1)
Chương 3874: Mượn kiếm dùng một lát! (1)Chương 3874: Mượn kiếm dùng một lát! (1)
Ta đỡ đòn cho ngươi!
Tiếng như sấm vang, chấn động lòng người!
Ánh mắt đám người Đạo Cuồng đều rơi ở trên người Dương Diệp, trong ánh mắt có một tia phức tạp.
Tân Xuyên liếc nhìn Dương Diệp, sau đó nhìn vê phía nàng kia, muốn ra tay. Nhưng đúng lúc này, một tiếng cười đột nhiên từ xa xa truyền đến.
- Tần huynh, tỉnh táo một chút!
Mọi người quay đầu nhìn lại, người tới chính là Mạc Thiên Vũ.
Mạc Thiên Vũ đi nhanh đến trước mặt Dương Diệp.
- Dương huynh, Tần huynh, thật có lỗi, lúc trước ta bị phái đi tuần tra Âm Phong Lĩnh, vừa rồi không lâu mới biết được chuyện nơi đây, đã tới
chậm. Dương Diệp khẽ lắc đầu.
- Cùng Mạc huynh không có quan hệ gì!
Mạc Thiên Vũ do dự một chút, sau đó nói:
- Dương huynh, hai người này, có thể không giết hay không?
Dươnlg Diệp nhìn Mạc Thiên Vũ, Mạc Thiên Vũ nói: - Dương huynh, Lãnh Tàng này không phải người bình thường, hắn là cháu ngoại trai của Bắc Phái chi chủ Thiên Vạn U, giết hắn, có thể sẽ để cho Nacm Phái cùng Bắc Phái quan hệ khẩn trương lên! Mà bây giờ, ngoài có đại địch, trong Nam Lân Sơn thật sự không thể có bất kỳ nội loạn! Kính xin Dương huynh dùng đại cục làm trọng!
Dương Diệp kđang muốn nói, Tần Xuyên đột nhiên tỏ thái độ rồi. Hắn lắc đầu, sau đó để Vu Tịnh đỡ hắn quay người rời đi.
Tần Xuyên buông thai
Mặc dù hắn rất muốn giết hai người trước mắt, nhưng hắn không muốn liên lụy những huynh đệ chung quanh.
Nhưng đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên nói:
- Chậm đãi
Tần Xuyên dừng bước quay đầu nhìn vê phía Dương Diệp, Dương Diệp cười nhẹ, sau đó nhìn vê phía Mạc Thiên Vũ.
- Dùng đại cục làm trọng, ta hiểu rồi. Người của Bắc Phái, có thể tùy ý giết Nam Phái, mà Nam Phái phải theo đối phương giảng đại cục làm trọng?
Mạc Thiên Vũ sâm mặt lại.
- Dương huynh, lời không thể nói lung tung!
- Nói lung tung? Dương Diệp cười cười.
- Ta cũng không nói lung tung, ta thấy chính là như vậy. Mạc huynh, cũng không gây khó khăn cho ngươi.
Vừa nói, hắn nhìn lướt qua bốn phía.
- Từ giờ phút này, chúng ta rời khỏi Nam Phái, huynh đệ chúng ta ly khai Nam Lân Sơn.
Nói xong, hắn nhìn về phía Tần Xuyên.
- Là nam nhân liên động thủi
Tần Xuyên không có do dự chút nào, dùng hai tay đã khôi phục trực tiếp đập xuống nữ tử.
Bành!
Đâu nàng kia nổ bể ra.
- Không!
Một bên, Lãnh Tàng muốn rách cả mí mắt.
Tân Xuyên muốn ra tay với Lãnh Tàng, nhưng lúc này, trung niên kia đột nhiên động thủ. Mà thời điểm trung niên động thủ, Dương Diệp cũng động thủ.
Mấy đạo kiếm quang lóe lên!
Bành bành! Trung niên kia bị chấn trở về tại chỗ, lúc này, Tần Xuyên đã một chưởng võ nát đầu Lãnh Tàng.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt trung niên kia trâm xuống. Một bên sắc mặt của Mạc Thiên Vũ cũng có chút âm trâm. Dương Diệp đây là một chút cũng không nể mặt hắn!
Kiếm thul
Dương Diệp nhìn thoáng qua trung niên kia.
- Nếu Bắc Phái ngươi muốn chơi cái gì, chúng ta phụng bồi tới cùng.
Nói xong, hắn nhìn vê phía Đao Cuồng.
- Đao huynh, thông tri huynh đệ còn lại, bây giờ chúng ta rời Nam Lân Sơn!
Đao Cuồng không do dự, quay người rời đi.
- Tiểu hữu xúc động rồi!
Ngay lúc này, một giọng nói đột nhiên từ xa xa truyền đến, rất nhanh, một trung niên mặc cẩm bào xuất hiện.
- Phụ thân!
Mạc Thiên Vũ vội vàng đi tới trước mặt trung niên.
- Sao ngài lại tới đây?
Người tới chính là chủ nhân Nam Phái Mạc Thiên Khung! Mạc Thiên Khung nhìn thoáng qua Mạc Thiên Vũ, khẽ lắc đầu.
- Ta rất thất vọng!
Sắc mặt Mạc Thiên Vũ lập tức trắng đi.
Ánh mắt Mạc Thiên Khung rơi vào trên người trung niên Bắc Phái.
- Nguyên do sự tình ta đã điều tra rõ ràng, Tân Xuyên bất quá là nhìn thoáng qua nữ nhân của Lãnh Tàng, Lãnh Tàng liền trực tiếp bắt người; đánh hắn tàn phế. Việc này, là Bắc Phái ngươi làm không đúng trước. Ngươi trở về đi, chuyện của Lãnh Tàng, ta sẽ giải quyết với Thiên Vạn UI
Trung niên kia không dám nói gì, lạnh lùng nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó xoay người rời đi.
Mạc Thiên Khung nhìn về phía Dương Diệp.
- Tiểu hữu cùng bằng hữu của mình gia nhập Nam Phái ta, chỉ cần các ngươi không chủ động gây sự, xảy ra chuyện, Nam Phái ta tự nhiên sẽ bảo vệ các ngươi.
Dương Diệp trâm mặc.
Mạc Thiên Khung nói:
- Có lẽ tiểu hữu còn không biết, bây giờ Nam Lân Sơn đã bị bao vây. - Bị bao vây?
Dương Diệp nói:
- Những Yêu Thú kia?
Mạc Thiên Khung lắc đầu.
- Nếu chẳng qua là những Yêu Thú kia thì tốt rồi, làm người nhức đầu chính là những dân bản địa của Tử Giới. Những người kia, từ phía nam rất xa di chuyển đến, mục đích của bọn hắn, chính là Nam Lân Sơn này!
- Làm như vậy là vì linh khí nơi này?
Dương Diệp hỏi.
Mạc Thiên Khung nói:
- Không đơn thuần là như vậy. Tiểu hữu cũng biết, dưới Nam Lân Sơn còn có một truyên tống trận. Cái truyền tống trận này, là người nơi đây ở rất lâu trước kia lưu lại, nối thẳng bên ngoài. Sở dĩ nơi đây có linh mạch, kỳ thật cũng là bởi vì truyền tống trận kia, hai linh mạch kia, là những người kia vì duy trì trận pháp vận chuyển mà cố ý lưu lại.
- Nếu như nơi này có truyền tống trận, vì sao tiền bối không ly khai?
Dương Diệp hỏi. Mạc Thiên Khung cười nhẹ.
- Mới đầu, chúng ta cũng muốn. Dù sao chỗ này đã không thích hợp tiếp tục ở lại. Nhưng không nghĩ tới xảy ra chút vấn đề. Tử Giới này, bị một đại trận phong ấn!
- Trận pháp phong ấn?
Dương Diệp nhíu mày.
Mạc Thiên Khung ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.
- Một trận pháp vô cùng lớn, ở dưới trận pháp này bao phủ, thông đạo không gian của Tử Giới và ngoại giới bị phong kín, đừng nói ra, ngay cả liên hệ bên ngoài cũng không được.
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Dương Diệp.
- Muốn đi ra ngoài, hoặc là để cho người phong ấn Tử Giới mở trận, hoặc có năng lực phá hủy phong ấn này, mạnh mẽ đi ra!
Không ra được!
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn thoáng qua chân trời, không cần phải nói, phong ấn Tử Giới, nhất định là Trĩ Nữ cùng Thần tộc làm. Cũng chỉ có bọn hắn có thực lực này! Phong ấn Tử Giới, Trĩ Nữ muốn làm cái gì?
Lúc này, Mạc Thiên Khung lại nói:
- Tiểu hữu, hiện tại loại tình cảnh này, chúng ta tốt nhất nên ôm đoàn sưởi ấm!