Chương 3886: Là ai! (1)
Chương 3886: Là ai! (1)Chương 3886: Là ai! (1)
Trong lòng tất cả mọi người rùng mình, nhao nhao quay đầu nhìn lại. Xa xa, một lão giả lưng còng chậm rãi đi vê phía mọi người.
Thần sắc mọi người đề phòng lên.
Lúc này, lão giả lưng còng ngừng lại, hắn quan sát đám người Dương Diệp một chút, sau đó lắc đầu.
Dương Diệp cùng A Man nhìn nhau, cuối cùng Dương Diệp nói:
Xin hỏi tiền bối, nơi này là nơi nào?
Lão giả lưng còng nhìn về phía Dương Diệp, rất nhanh, trong mắt hắn hiện lên vẻ kinh ngạc.
- Có chút ý tửi
Dương Diệp đang muốn nói, lão giả lại nói:- Biết đây là địa phương gì không?
Dương Diệp lắc đầu.
Lão giả lưng còng mỉm cười.
- Rất nhanh thì sẽ biết!
Dáng tươi cười của lão giả có chút kinh người.
Huyền khí trong cơ thể Dương Diệp vận chuyển, đúng lúc này, bốn phía đám người Dương Diệp, đột nhiên xuất hiện vô số linh hồn thể.
Số lượng khoảng chừng trên trăm!
ÔNGI
Một tiếng kiếm minh vang vọng, theo tiếng kiếm minh vang lên, những linh hồn thể chung quanh lập tức ngừng ngay tại chỗ.
Dương Diệp đi về phía trước một bước, nhìn thẳng lão giả kia.
- Chẳng qua là đi ngang qua, không có ác ý gì. Nếu như nơi đây không cho đi, chúng ta đi đường khác là được!
Lão giả lưng còng cười nhẹ.
- Không còn kịp rồi!
Nói xong, những linh hồn thể chung quanh kia đột nhiên nhào về phía đám người Dương Diệp.
Sưu Sưu Sưu sưul
Lúc này, tâm mười đạo kiếm quang đột nhiên lóe lên, mười đạo kiếm quang trực tiếp cắt về phía những linh hồn thể kia, nhưng Dương Diệp kinh hãi phát hiện, những kiếm quang này không cách nào tạo thành tổn thương!
Xảy ra chuyện gì?
Dương Diệp cau mày. Lúc này những linh hồn thể kia đã tới trước mặt đám người Dương Diệp. Không có thời gian suy nghĩ nhiều, tay Dương Diệp hơi động, Kiếm Thủ xuất hiện ở trong tay hắn, sau một khắc, hắn nắm kiếm mãnh liệt chém một phát!
Xùy-l
Một phát này, hai linh hồn thể trước mặt Dương Diệp hóa thành hư vôi
Có íchI
Trong lòng Dương Diệp buông lỏng, cầm kiếm vung nhanh, trong chốc lát, những linh hồn thể ở chung quanh một tên tiếp theo một tên biến mất không thấy gì nữa.
- Cẩn thận!
Trong tràng, thanh âm của A Man đột nhiên vang lên.
Nói xong, lão giả lưng còng kia chẳng biết lúc nào xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, mà Dương Diệp hiển nhiên sớm có phòng bị, kiếm trong tay đâm ra.
Nhưng một kiếm này của Dương Diệp, bị hai ngón tay kẹp lấy!
Hai ngón tay già nual
Trong tràng yên tĩnh trở lại. Kiếm của Dương Diệp sao mà sắc bén, nhưng mọi người thật không ngờ, kiếm của Dương Diệp vậy mà bị người dùng ngón tay kẹp lấy! Trước mặt Dương Diệp, lão giả nói:
- Kiếm không tệ, kiếm đạo càng không tệ, có chút ý tứ!
Nói xong, hai ngón tay nhẹ nhàng chấn động, Dương Diệp bị chấn đến hơn mấy trăm trượng.
Dương Diệp không có ra tay, lão đầu trước mắt này thực lực vượt xa hắn, ra tay không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Lão giả quan sát đám người Dương Diệp một chút, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Dương Diệp.
- Ngươi lưu lại, người còn lại ly khail
Nghe vậy, đám người Tần Xuyên đi tới bên cạnh Dương Diệp, ý tứ rất rõ ràng!
Lão giả lạnh nhạt nói:
- Hiện tại không đi, chờ một chút nữa có thể đều không đi được!
A Man đang muốn nói, lúc này Dương Diệp lắc đầu, sau đó nói:
- Man tỷ, mang theo bọn hắn rời đi trước!
A Man lắc đầu.
Dương Diệp nhìn về phía A Man, huyền khí truyền âm.
- Ta một người, cơ hội đào tẩu lớn hơn.
Vừa nói, hắn nhìn thoáng qua đám người Tần Xuyên. - Vị tiền bối này thực lực vượt xa chúng ta, nếu muốn giết ta, hắn căn bản không cần phiền toái như vậy. Nói không chừng là hắn nhìn trúng thiên phú của ta, muốn thu ta làm đệ tử chân truyền al
Đám người Tần Xuyên nhìn nhau, cuối cùng A Man nói:
- Chúng ta chờ ngươi ở bên ngoài!
Nói xong, A Man mang theo mọi người thối lui ra khỏi vùng đất chết, bất quá không có đi quá xa.
Mọi người đi rồi, Dương Diệp nhìn về phía lão giả.
- Có chuyện gì, tiên bối nói đi!
Lão giả nói:
- Có người muốn gặp ngươi!
Có người!
Lão giả nói xong, quay người đi xa. Dương Diệp do dự một chút, sau đó đi theo. Đi tới phía trước, Dương Diệp phát hiện, trên mặt đất bốn phía xuất hiện rất nhiều bạch cốt, rất nhiều.
Người chết!
Sắc mặt Dương Diệp trâm xuống.
Rất nhanh, Dương Diệp đi theo lão giả tới một sơn động. Trong động vô cùng lờ mờ. Đi tới phía trước, ước chừng đi một phút đồng hồ, lão giả lưng còng ngừng lại. Lão giả lưng còng nhìn xa xa có chút thi lễ, sau đó xoay người biến mất!
Ngay lúc này, kiếm trong tay Dương Diệp đột nhiên tránh thoát tay của hắn, bay về phía xa xa.
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn lại, tại đó lơ lửng một quan tài thủy tỉnh. Lúc này thanh kiếm kia lơ lửng ở trước quan tài thủy tỉnh. Kiếm có chút rung động, như trả lời cái gì.
Qua hồi lâu, một giọng nói từ trong đó truyền ra.
- Kiếm Thủ rõ ràng ở trong tay ngươi!
Dương Diệp trâm giọng nói:
- Tiên bối nhận ra kiếm này!
Thanh âm kia nói:
- Năm đó người tạo kiếm này, có tất cả chín vị, ta, chính là một cái trong số đó. Ngươi nói ta có biết hay không?
Nghe vậy, Dương Diệp sững sờ tại chỗ.
Đối với lai lịch của Kiếm Thủ, hắn biết không nhiều lắm, chỉ biết thanh kiếm này là lúc trước rất nhiêu chí cường giả liên thủ tạo nên. Mà những chí cường giả kia, đều có thể được gọi là Tổi
Mà hắn thật không ngờ, mình lại có thể ở Tử Giới gặp được một vịl