Chương 3888: Hấp cho ta! (1)
Chương 3888: Hấp cho ta! (1)Chương 3888: Hấp cho ta! (1)
Trong sơn động yên tĩnh im ắng.
Lão giả lưng còng nhìn bốn phía, cực kỳ đề phòng.
Đối phương đã đi rồi!
Lúc này, trong quan tài truyên đến một giọng nói.
- Người nọ là?
Lão giả lưng còng hỏi.
- Bản thể của đối phương không ở giới này!
Trong quan tài, thanh âm kia nói. Bản thể không ở giới này!
Đồng tử của lão giả lưng còng bỗng nhiên co rụt lại, người nọ là a2...
Dương Diệp đi ra sơn động, đi tới không trung, tay phải Dương Diệp vunlg lên, Thần Dực xuất hiện ở trước mặt hắn. Dương Diệp cong ngón búng ra, một giọt máu rơi vào Thần Dực, bị tinh huyết dính vào, Thần Dực khẽ run lên, chỉ nháy mắt, trong hai mắt đầu lâu đột nhciên xuất hiện hai ngọn lửa màu xanh lam.
CHÍU... U... UII
Thần Dực hóa thành một đạo hắc quang chui vào mi tâm của Dương Diệp, rất nhanh, phần lưng Dương Diệp xuất hiện một đôik cánh khổng lồ, cái cánh kia, so với cả người Dương Diệp thì lớn hơn một vòng!
Nhẹ nhàng quá!
Đây là cảm giác của Dương Diệp lúc này, hắn cảm giác bản thân vô cùng nhẹ, nhẹ đến hầu như cảm giác không thấy thân thể của mình.
Tâm niệm khẽ động, Dương Diệp đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ngay tại chỗ.
Hai hơi sau.
Chân trời Nam Lân Sơn đột nhiên xuất hiện một nam tử thanh sam, sau lưng nam tử thanh sam là một đôi cánh khổng lồ.
Nam tử thanh sam này đúng là Dương Diệp!
Nhìn Nam Lân Sơn phía dưới, Dương Diệp hít sâu một hơi, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ. Tốc độ này, quá nhanh! Hiện tại tốc độ này của hắn, dưới Thiện Cảnh đã vô địch. Đừng nói cường giả Kiến Đạo cảnh, coi như cường giả Thành Đạo cảnh cũng có thể bị hắn một kiếm miểu sát!
Khuyết điểm duy nhất, là có chút tiêu hao huyền khí, vừa rồi dùng một cái, tiêu hao không sai biệt lắm một phần ba huyền khí. Bất quá cái này cũng bình thường, loại bảo vật này ở loại cảnh giới như hắn dùng, nhất định là có chút tai hại! Thu hồi suy nghĩ, Dương Diệp nhìn xuống Nam Lân Sơn phía dưới.
Giờ phút này, Nam Lân Sơn đã bị đại quân Yêu Thú chiếm lĩnh. bốn phía Nam Lân Sơn đều là khí tức của Yêu Thú.
Không có dừng lại ở Nam Lân Sơn, thân hình Dương Diệp run lên, biến mất ngay tại chỗ.
Dương Diệp tìm được đám người A Man, nhìn thấy Dương Diệp, trong lòng đám người A Man đều thở dài một hơi.
- Hiện tại nên như thế nào?
Tần Xuyên nói.
Dương Diệp có chút trầm ngâm, sau đó nói:
- Chờ, chờ phong ấn biến mất, sau đó chúng ta liền rời đi.
Đao Cuồng đột nhiên nói:
- Vừa rồi ta đi thăm dò thoáng một phát, chúng ta có thể tiếp tục đi phía bên phải, bên kia không có vấn đề gì!
Dương Diệp lắc đầu.
- Không cần. Chúng ta ở phụ cận che giấu, phải biết nửa tháng sau chúng ta vẫn phải quay về Nam Lân Sơn dùng truyền tống trận kia. Hiện tại mọi người tìm một chỗ che giấu, nghỉ ngơi cho khỏe. Phong ấn biến mất, chúng ta trở về Nam Lân Sơn! Đối với cái này, mọi người không có dị nghị gì.
Mọi người ở trong dãy núi tìm một sơn cốc, trong cốc hết sức rộng rãi, bốn phía là vách núi.
Dương Diệp ngồi xếp bằng dưới đất, tâm thân chìm vào trong cơ thể.
Lúc này đây, hắn phải để cho mình chân chính đột phá đến Minh cảnh ngũ đoạn. Bởi vì một khi phong ấn biến mất, thế giới này không có bao lâu thời gian sẽ sụp đổ, mà bọn hắn muốn lợi dụng truyền tống trận của Nam Lân Sơn ly khai, khẳng định không phải dễ dàng như vậy!
Phải chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất!
Lần này đột phá cũng không có gì khó khăn, bởi vì lúc trước ở trong Tu La Tràng, kỳ thật hắn đã tương đương với đột phá đến Minh cảnh ngũ đoạn rồi. Chỉ bất quá khi đó hắn không có trùng kích, mà muốn giả heo ăn thịt hổ.
Mà bây giờ, đã có được Thần Dực, huyền khí của hắn có chút không đủ dùng, cho nên hắn lựa chọn trực tiếp đột phá đến Minh cảnh ngũ đoạn.
Sau một ngày, Dương Diệp thuận lợi đạt đến Minh cảnh ngũ đoạn.
Cách Đạo cảnh chỉ có một bước! Sau khi cảnh giới đột phá, Dương Diệp bắt đầu dung hợp sở học gần nhất của mình. Nhân Kiếm Hợp Nhất, hiện tại hắn đã đạt tới loại cảnh giới này, sau khi Nhân Kiếm Hợp Nhất, thực lực của hắn sẽ nhận được một biến hóa về chất. Nhưng hắn còn không có triệt để hòa tan hấp thu.
Bây giờ át chủ bài của hắn có Táng Kiếm Sát, Ảnh Kiếm Sát, sau đó là Nhân Kiếm Hợp Nhất. Nhân Kiếm Hợp Nhất không phải kiếm kỹ, mà là một loại cảnh giới, nhưng mạnh hơn bất luận kiếm kỹ gì. Ở dưới tình huống Nhân Kiếm Hợp Nhất thi triển Táng Kiếm Sát hay Ảnh Kiếm Sát, uy lực kia, sẽ nâng cao một bước!
Hiện tại hắn cần phải làm là hoàn mỹ dung hợp cả ba, để cho kiếm đạo của mình càng thêm tinh giản.
Giết người, nhiều khi chiêu thức nhiều hơn nữa cũng là giả.
Một chiêu là được rồi!
Cứ như vậy, thời gian từng chút từng chút trôi qua.
Mà giờ khắc này bên ngoài, Tử Giới đã biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Càng ngày càng nhiều Yêu Thú, người, các loại sinh linh tụ vê phía Nam Lân Sơn, đều muốn chạy trốn khỏi Tử Giới!
Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt nửa tháng đi qua.
Âm! Đột nhiên, cả Tử Giới nổ vang, rất nhanh, ở các nơi trên Tử Giới, vô số núi lửa bộc phát, vô số nước biển hóa thành sóng thần bao phủ tới.
Trừ lần đó ra, vài chỗ mặt đất bắt đầu rạn nứt, nham thạch nóng chảy từ lòng đất chậm rãi tràn ra, trừ cái đó ra, một ít sơn mạch cao vút trong mây cũng đang dần dần sụp đổ.
Tử Giới sắp xong rồi!
Loại tình huống này, cả Tử Giới triệt để rối loạn.
Trong sơn cốc.
Dương Diệp xếp bằng ngôi dưới đất đột nhiên mở mắt, bởi vì ở bốn phía bọn họ, những núi cao kia bắt đầu rạn nứt, đại địa đang run rẩy.
Đám người A Man vây quanh, nhìn những cảnh tượng trước mắt, A Man trầm giọng nói:
- Theo loại tốc độ này, tối đa ba ngày, ba ngày sau, Tử Giới liền không tôn tại. Chúng ta phải ở trong vòng ba ngày lợi dụng truyên tống trận kia ly khail
Ba ngày!
Dương Diệp đứng lên.
- Đi, quay vê Nam Lân Sơn! - Giết vào?
Tần Xuyên hỏi.
Dương Diệp lắc đầu.
- Theo chân bọn họ giảng đạo lý.