Chương 3902: Để cho Dương Diệp đi ra! (1)
Chương 3902: Để cho Dương Diệp đi ra! (1)Chương 3902: Để cho Dương Diệp đi ra! (1)
Hầu Tử đi rồi!
Tại chỗ, Dương Diệp trâm mặc.
Hắn không biết Hầu Tử còn sống trở về hay không, thực lực của Phật Gia kia, hắn không quá rất rõ, nhưng thế lực có thể sánh vai Đạo Gia, sẽ là kẻ yếu sao?
Bất quá, trực giác nói cho hắn biết, Hầu Tử khẳng định có thể còn sống trở về!
Thu hồi suy nghĩ, thân hình Dương Diệp run lên, đi tới trước mặt bày vượn.
Bọn hầu tử này số lượng chỉ chừng trăm con, nhưng thực lực rất mạnh, trong đó cự viên màu đen cầm đầu, ít nhất là Thiện Cảnh.
Lúc này, cự viên màu đen đi tới trước mặt Dương Diệp.
- Bảo ta Hắc Viên là được, từ hiện tại, trên dưới Linh Viên Sơn đều nghe theo mệnh lệnh của ngươi. Sau lưng Hắc Viên, những hầu tử kia cũng nhao nhao gật đầu.
Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó nói:
- Yêu tộc ở phụ cận này, tộc nào đối với chúng ta có uy hiếp nhất? Hắc Viên trâm giọng nói:
- Vùng này của chúng ta, tên là Nam Yêu sơn mạch, ở khu vực này có ba vị Yêu Vương, theo thứ tự là phía bắc Thương Mãng Yêu Vương, còn có cách chúng ta mấy trăm ngàn dặm Thôn Thiên Yêu Vương.
- Cùng Linh Viên Tộc quan hệ như thế nào?
Dương Diệp hỏi.
Hắc Viên lắc đầu.
- Hai Yêu Vương kia đều bị lão tổ đánh qual
Dương Diệp:
Hắc Viên nói:
- Yên tâm, trong một năm, không có bất kỳ Yêu tộc nào dám xâm phạm Linh Viên Sơn. Nếu như sau một năm, lão tổ hắn chưa trở về, khi đó cả Yêu tộc khả năng sẽ là địch nhân của chúng ta. Mà nếu hắn có thể trở về, chúng ta ở Yêu tộc, sẽ không còn địch nhân!
Một năm!
Dương Diệp quay đầu nhìn lướt qua bốn phía, bốn phía là núi lớn mờ mịt, vô cùng vô tận. Một năm sau, nếu Hầu Tử không trở về, hắn sẽ đối mặt phiên toái cực kỳ to lớn. Bất quá, phiền toái lại lớn hắn cũng phải khiêng.
Thu hồi suy nghĩ, Dương Diệp nói:
- Cho ta một chỗ yên tĩnh!
Hắc Viên khẽ gật đầu, sau đó nhìn thác nước nhẹ nhàng vung lên, trong chốc lát, thác nước kia từ chính giữa tách ra hai bên.
Thân hình Dương Diệp run lên, tiến vào thác nước kia.
Sau thác nước, có khoảng trời riêng!
Trong sơn động, không có vật gì, ở trên vách động có tảng đá kỳ dị lóe ra ánh sáng nhàn nhạt.
Yên tĩnh, vô cùng yên tĩnh!
Thích hợp tu hành!
Dương Diệp ngồi xếp bằng dưới đất, tiến vào trong Hồng Mông Tháp.
Địa Sát!
Binh Đạo Lục Sát, hắn đã nắm giữ Nhân Sát, hiện tại hắn chuẩn bị nghiên cứu Địa Sát, bởi vì cảnh giới của hắn đã đủ.
Cái gọi là Địa Sát, đã có chiêu thức, mượn nhờ Đại Địa chi lực tới giết người! Đại Địa chi lực, có thể nói là vô cùng vô tận, đứng ở trên mặt đất, lực lượng của hắn có thể vô cùng vô tận, đương nhiên, cái vô cùng vô tận này điều kiện tiên quyết là thân thể của hắn có thể chèo chống!
Hơn nữa, thu hoạch Đại Địa chi lực, chẳng khác gì đang cướp đoạt, sơ sẩy một cái, vô cùng có khả năng lọt vào Đại Địa chỉ linh cắn trả.
Tóm lại, chiêu Địa Sát này, uy lực rất lớn, nhưng tác dụng phụ cũng có chút lớn.
Dương Diệp nghiên cứu một hồi, cuối cùng lựa chọn tu luyện. Cướp đoạt Đại Địa chỉ lực, chỉ cần hắn không cướp đoạt nhiều lần, vấn đề sẽ không lớn.
Cứ như vậy, thời gian từng chút từng chút trôi qua, đảo mắt nửa năm. Nửa năm qua, Dương Diệp không có ra Hồng Mông Tháp, mỗi ngày điên cuồng nghiên cứu Địa Sát. Ngoại trừ Binh Đạo Lục Sát, Táng Kiếm Sát cùng Ảnh Kiếm Sát cũng đã nhận được tăng lên cực lớn.
Trên đại địa, Dương Diệp cầm kiếm mà đứng.
Không biết qua bao lâu, đất đai dưới chân Dương Diệp nhẹ nhàng run lên, rất nhanh, vô số Đại Địa chi lực giống như thủy triều hội tụ đến trên người Dương Diệp. Trong nháy mắt, Dương Diệp bị vô số Đại Địa chi lực bao vây lấy.
- Giết! Nói xong, cả người Dương Diệp hóa thành một đạo hư ảnh biến mất ngay tại chỗ. Ngoài ngàn trượng, đại địa đột nhiên tét ra, chỉ nháy mắt, một đạo kiếm quang từ trong đó vọt ra, chỉ nháy mắt, ở chân trời ngoài ngàn trượng, xuất hiện một lỗ hổng khổng lồ!
Vị trí kia, tựa như bị người xé mở.
Mượn nhờ Đại Địa chỉ lực, đầu tiên phải cùng đại địa hòa làm một thể, sau đó mới có thể mượn lực lượng thi triển ra một kiếm.
Dương Diệp tính toán, một kiếm này, đối với cường giả Đạo cảnh, cho dù là cường giả Thành Đạo cảnh cũng có uy hiếp rất lớn, coi như không thể miểu sát đối phương, nhưng sẽ trọng thương Thành Đạo cảnh.
Nhưng đối với Thiện Cảnh uy hiếp sẽ không lớn như vậy!
Không chỉ Địa Sát, ngay cả Táng Kiếm Sát cùng Ảnh Kiếm Sát đối với cường giả Thiện Cảnh cũng không có uy hiếp gì.
Không có cách nào, cảnh giới của hắn quá thấp, lúc trước có thể một kiếm đẩy lui Huyết Yêu Vương, ở trong mắt rất nhiều người xem ra, là thuộc về nghịch thiên. Nếu như lấy cảnh giới bây giờ của hắn là có thể đánh chết cường giả Thiện Cảnh, vậy không khỏi quá kinh khủng!
Nhân Kiếm Hợp Nhất tăng thêm Đoạn Tội, đối với cường giả Thiện Cảnh có thể sẽ có một chút uy hiếp, nhưng uy hiếp cũng không phải lớn như vậy! Không phải kiếm kĩ cùng kiếm đạo của hắn không mạnh, mà là cảnh giới của hắn quá thấp. Cảnh giới chênh lệch quá lớn, bất kỳ ngoại vật nào cũng khó bù đắp.
Cảnh giới!
Bây giờ Dương Diệp hắn cách Đạo cảnh chỉ thiếu chút nữal
Đạo cảnh phân tứ đoạn, thứ nhất là Thính Đạo cảnh! Cái gọi là nghe đạo, chính là cảm giác được đạo. Loại cảm giác này vô cùng huyền diệu, cũng không phải điên cuồng tu luyện là có thể đạt tới. Hơn nữa là một loại thăng hoa trên tâm cảnh!
Ngội
Muốn đạt tới Đạo cảnh, chỉ có thể dựa vào ngộ, tu luyện là không được.
Trong khoảng thời gian kế tiếp, Dương Diệp ngồi xếp bằng dưới đất, bắt đầu ngộ.
Hiện tại kiếm đạo cùng kiếm kỹ đều đã đạt đến đỉnh phong, hắn nhất định phải đột phá cảnh giới, thực lực của mình mới có thể nâng cao một bước.
Tu luyện là buồn tẻ nhàm chán, cũng không có năm tháng.
Trong Hồng Mông Tháp, đã qua một năm. Đương nhiên, ở bên ngoài, bất quá mới một tháng mà thôi.
Ở trong một tháng này, Đại Thiên Vũ Trụ đã xảy ra rất nhiều chuyện. Đầu tiên, Nhân tộc Nhân Quân đột nhiên phát ra một lệnh truy nã.