Chương 3935: Tử giới đi ra! (2)
Chương 3935: Tử giới đi ra! (2)Chương 3935: Tử giới đi ra! (2)
Dương Diệp cười nói:
Bèo nước gặp nhau, không cần thiết phải truy hỏi nguồn gốc, ngươi thấy thế nào?
A Tú khẽ gật đầu:
- Cũng phải.
Nàng nói xong thì ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi:
Bọn họ đã ởđi tới đó.
Dương Diệp ngẩng đầu liếc nhìn đỉnh núi, sau đó nói:
- Vậy chúng ta cũng lên đi!A Tú liếc nhìn Dương Diệp, tuy trong lòng rất nghi ngờ nhưng cuối cùng vẫn không hỏi gì. Giống như Dương Diệp nói, bọn họ chỉ là bèo nước gặp nhau, nếu tiếp tục hỏi thì có vẻ không biết điều.
Vào lúc hai người sắp đến đỉnh núi, đột nhiên có một tiếng xé gió vang lên ở bên tai hai người, thoáng cái, mấy đường ánh sáng lạnh đi tới trước mặt Dương Diệp cùng A Tú, trong ánh sáng sắc bén là lưỡi dao mỏng như cánh ve.
Những lưỡi dao này nhắm thẳng vào vị trí quan trọng trên người Dương Diệp cùng A Tú! Tuy tốc độ của những lưỡi dao này rất nhanh, nhưng loại tốc độ này vẫn quá chậm đối với Dương Diệp. Hắn không hề né tránh, trực tiếp đánh ra một quyền. Quyền vừa ra, mấy cái lưỡi dao trước mặt hắn trực tiếp bị đánh thành mảnh vỡ.
Dương Diệp quay đầu lại nhìn vê phía A Tú, lúc này, những lưỡi dao trước mặt A Tú cũng đã biến mất. Ở trong tay A Tú còn có thêm một thanh kiếm, trên thân kiếm có kiếm quang chớp hiện.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng cả hai đồng thời nhìn về phía xa, nơi đó có mấy bóng đen đang nhanh chóng lao về phía xa.
Rõ ràng, người trong bóng tối thấy được thực lực của hai người Dương Diệp, quyết định bỏ qua cơ hội giết người đoạt bảo!
- Đuổi theo sao?
A Tú nói.
Dương Diệp khẽ lắc đầu:
- Không cần lãng phí thời gian.
Dương Diệp dứt lời liền ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi ở gần trong gang tấc, trong phút chốc, thân hình hắn run lên và đi thẳng tới đỉnh núi. A Tú theo sát phía sau.
Sau khi đi tới đỉnh núi, Dương Diệp nhìn lướt qua xung quanh và nhìn về phía trước mặt, phía xa không thấy được điểm cuối. Lúc này, A Tú chỉ vào trước mặt nói:
- Bên kia là Hải giới, di tích Thánh Nhân lại ở biên giới của Hải giới cùng Ma giới.
- Chúng ta đi thôi!
Dương Diệp vừa dứt lời, chân phải nhẹ nhàng điểm một cái, cả người đã ở cách đó mấy nghìn dặm.
A Tú nhìn thấy cảnh tượng như vậy liền nheo mắt:
- Lực lượng cơ thể thật mạnh!
Dứt lời, nàng bước nhanh theo.
Qua một canh giờ sau, Dương Diệp cùng A Tú ngừng lại.
Ở phía trước cách hai người không xa có một ngọn núi nhỏ, ở dưới chân ngọn núi nhỏ này có gần ba mươi người!
Liêm Phàm cùng Tô Tú đã ở đó.
Nhìn thấy Dương Diệp cùng A Tú, Liêu Phàm cùng Tô Tú hơi ngẩn người. Liêu Phàm rất nhanh đã đi tới và cười nói:
- Diệp huynh cùng A Tú cô nương không có việc gì là tốt rôi.
Dương Diệp mỉm cười, sau đó liếc nhìn đám người phía xa:
- Liêu Phàm huynh, bên kia có chuyện gì xảy ra vậy?
Thái độ của Dương Diệp rất tốt, không có bất kỳ điểm nào khác thường.
Liêu Phàm liếc nhìn Dương Diệp, sau đó cười nói:
- Diệp huynh sẽ không trách ta cùng Tô Tú huynh vừa rồi đã đi trước chứ?
Dương Diệp lắc đầu, cười nói:
- Làm sao có thể?
Hắn nói xong lại nói:
- Liêu Phàm huynh, chẳng lẽ có người thu được truyền thừa của Thánh Nhân rồi sao?
- Không!
Liêu Phàm lắc đầu, sau đó chỉ vào sườn núi nhỏ phía xa nói:
- Di tích Thánh Nhân ở nơi đó, nhưng chúng ta không thể đi lên. Không chỉ chúng ta, người đến đây đều phải dừng lại, không có người nào có thể đi lên được!
- Vì sao?
Dương Diệp không hiểu!
Liêu Phàm nói:
- Có gì đó đang canh gác!
Dương Diệp nghe vậy, hai mắt híp lại và ngẩng đầu nhìn lướt qua sườn núi nhỏ kia, nhưng cũng không nhìn thấy gì.
Liêu Phàm cười nói:
- Đợi lát nữa ngươi sẽ thấy.
Hắn nói đến đây thì thần sắc nghiêm trọng:
- Ánh sáng này còn muốn khủng khiếp hơn trước!
- Liêu Phàm!
Lúc này, phía xa truyên đến một giọng nói. Liêu Phàm quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người thanh niên mặc áo bào tím chậm rãi đi tới.
- Lâm Thiên huynhl
Liêu Phàm vội vàng ởđi tới, cười nói:
- Không biết Lâm Thiên huynh có gì căn dặn.
Nam tử được gọi là Lâm Thiên liếc nhìn hai người Dương Diệp, sau đó nói:
- Hai vị này là?
Liêu Phàm cười nói:
- Hai vị này là hai vị bằng hữu ta làm quen trên đường, gọi là Diệp Dương cùng Tô Tú.
Hắn nói xong liền nhìn về phía Dương Diệp cùng A Tú, giới thiệu Lâm Thiên này:
- Vị này chính là Lâm Thiên huynh, hai vị, Lâm Thiên huynh là một trong hai Đế của Nhân tộc ta.
Một trong hai Đết
Dương Diệp không khỏi liếc nhìn Lâm Thiên, người trước mắt đây là tiểu tử nổi danh cùng Tần Xuyên sao?
Lâm Thiên khẽ gật đầu với hai người Dương Diệp, sau đó nói:
- Chúng ta đã quyết định, đợi lát nữa mọi người cùng nhau liên thủ đối phó với tiểu tử kia.