Chương 3949: Về Thiên tộc! (2)
Chương 3949: Về Thiên tộc! (2)Chương 3949: Về Thiên tộc! (2)
- Đối phương bắt tiểu tử nhà ta, sau đó cố ý để tiểu tử kia báo cho ta biết và dẫn dắt ta rời đi, tuy nhiên chắc là Dương Diệp.
Nam tử trung niên nói:
- Không chỉ một mình hắn, có người giúp đỡ hắn.
Nói xong, nam tử trung niên từ từ nhắm hai mắt lại:
- Điều tra, vận dụng tất cả lực lượng, ta thật ra muốn xem thử cuối cùng là ail
Ngoài Vân Tiêu Thành, Dương Diệp cùng Vu Tịnh theo người thần bí kia đi tới trong một chỗ rừng rậm, người thần bí kia xoay người nhìn vê phía Dương Diệp:
- Các hạ, bởi vì giúp đỡ các hạ, hơn năm điểm được Cơ gia ta sắp xếp ở bên trong Thiên Tộc nhiều năm, bây giờ đều không còn. Vẫn mong các hạ nhớ kỹ hứa hẹn của mình!Nói xong, hắn bấm tay bắn ra, một đường ánh sáng trắng tiến vào giữa chân mày của Dương Diệp:
- Còn đây là vị trí của Cơ gia ta ở Nhân tộc, vẫn mong các hạ tới Cơ gia một chuyếnl, từ biệt! Đúng rồi, Thiên Quân chắc hẳn sẽ lập tức vận dụng tổ chức 'Thiên Nhãn của hắn, lấy năng lực của Thiên Nhãn này, muốn tìm được hai người chắc hẳn không khó, cho nên, các hạ ctốt nhất nên mau chóng rời khỏi Thiên tộc!
Nói xong, người thần bí trực tiếp biến mất.
Dương Diệp thu hồi mạch suy nghĩ, sau đó tay phải giơ ra, một ánh sáng trắng xuấtk hiện ở trước mặt Vu Tịnh:
- Cho ngươi!
- Đây là?
Vu Tịnh không hiểu.
Dương Diệp cười nói:
- Một đồ chơi nhỏ.
Nói xong, hắn vỗ nhẹ vài cái vào vai của Vu Tịnh:
- Sống thật tốt, hôm khác các huynh đệ sẽ tập trung.
Nói xong, Dương Diệp không dừng lại, xoay người hóa thành một đường kiếm quang biến mất ở phía chân trời.
Vu Tịnh ngây người một hồi lâu, sau đó nhìn về phía ánh sáng trắng trong tay, hắn bấm tay điểm tới, ánh sáng trắng trực tiếp tiến vào giữa chân mày hắn.
Cơ thể Vu Tịnh lập tức cứng đờ ởI
Qua rất lâu, Vu Tịnh mở mắt, mà lúc này, một nam tử trung niên xuất hiện ở trước mặt hắn. Nam tử này chính là cha của Vu Tịnh!
Vu Tịnh nhìn nam tử trung niên trước mắt:
- Cha có biết đó là cái gì không?
Nam tử trung niên lắc đầu.
Vu Tịnh nói:
- Truyền thừa của một vị cường giả Thiên tộc - truyên thừa của Thánh Nhân!
Truyền thừa của Thánh Nhân!
Nam tử trung niên sửng sốt:
- Thật sao?
Vu Tịnh nói:
- Cha nói xem?
Nghe vậy, cơ thể của nam tử trung niên này có chút run rẩy.
Vu Tịnh ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, đó là nơi Dương Diệp biến mất. Qua rất lâu, Vu Tịnh nói:
- Cha, truyên thừa của Thánh Nhân... cha sẽ tặng cho huynh đệ của mình sao?
Nam tử trung niên im lặng.
Vẻ mặt Vu Tịnh dần dần trở nên lạnh lùng: - Trở lại nói cho thái gia gia ta biết, tôn tử của hắn đã thu được truyên thừa của Thánh Nhân. Nhưng nếu muốn tôn tử của hắn quay về Vu gia thì phải có một điều kiện: Đó chính là lão tử phải làm gia chủ Vu gia.
Dương Diệp rời khỏi Thiên tộc, đã bị khoảng mười tên nam tử mặc khôi giáp màu vàng cản lại!
Thiên tộc!
Dương Diệp khẽ cười:
- Tới thật là nhanhl
Thật ra, hắn đã sớm dự đoán được. Nếu hắn rời đi như thế, Thiên tộc khó tránh khỏi quá kém cỏi.
Ở trước mặt mười nam tử mặc khôi giáp màu vàng xuất hiện một lão già trong tay cầm trường thương.
Cường giả Thiện Cảnh!
Lão già liếc mắt nhìn Dương Diệp:
- Ai đã giúp đỡ ngươi?
Dương Diệp khẽ cười nói:
- Ngươi đoán xem?
Lão già lắc đầu:
- Không đoán! Chỉ cần ngươi chết là được! Vừa dứt lời, tay trái hắn hơi vung lên, trong phút chốc có mười đường ánh sáng đột nhiên nhanh như điện bắn vê phía Dương Diệp.
Mười người này đều là cường giả Đạo cảnh nên Dương Diệp tất nhiên không dám khinh thường!
Đối phương phái ra đội hình này, hiển nhiên không muốn cho hắn bất cứ cơ hội nào!
Hai mắt Dương Diệp chậm rãi nhắm lại, trong phút chốc, ở trước mặt hắn xuất hiện chừng ba mươi thanh khí kiếm giăng kín khắp nơi, hợp lại thành một tấm lưới, trực tiếp chắn mười mấy đường lưu quang trước mặt của hắn!
Sau khi ngăn chặn những ánh sáng lấp lánh này, ba mươi thanh khí kiếm trực tiếp hóa thành ba mươi đường kiếm quang bắn nhanh về phía đám người lão già này!
Nhanh như tia chớp!