Chương 3954: Thiếu một phách! (1)
Chương 3954: Thiếu một phách! (1)Chương 3954: Thiếu một phách! (1)
Ở trước mặt Dương Diệp là một ngọn núi lớn, núi không cao lắm, chỉ có mấy trăm trượng, trên đỉnh núi mơ hồ có thể thấy được một vài cung điện lộng lẫy.
Ở
Ở xung quanh ngọn núi lớn có từng sợi khí lưu màu trắng đang bay, thỉnh thoảng có chim bay lượn qua đỉnh núi kia giống như Tiên cảnh.
Cơ gial
Dương Diệp theo nam tử trung niên đi tới đỉnh núi, được nam tử trung niên dẫn đường, Dương Diệp đi tới trong một thành nhỏ, thành không lớn, chỉ là một thành nhỏ, phải nói là rất nhỏ, không chứa được quá mười vạn người!
Dương Diệp nhìn lướt qua những người xung quanh này, những người này đều là huyền giả, hơn nữa cảnh giới của mỗi người cũng không thấp. Điều này không quan trọng, quan trọng nhất là thiên phú của những người này tốt hơn những người bên ngoài rất nhiều!
Rất nhanh, Dương Diệp đi tới một chỗ phủ đệ, hắn vừa tới, cửa lớn của phủ đệ này lại mở ra, tiếp theo có một nữ tử đi ra. Đó chính là muội muội của nữ tử che mặt Cơ Nguyệt kial Nữ tử kia đi tới trước mặt Dương Diệp:
- Tỷ tỷ có chút việc phải nán lại, không có cách nào tự mình đến đây đón Dương huynh, vẫn mong Dương huynh thứ lỗiIDương Diệp nói:
- Không sao. Có thể cho ta một chỗ yên tĩnh chứ?
Nữ tử liếc nhìn Dương Diệp, cười nói:
- Tất nhiên!
- Liêm muội, vị này chính llà?
Đúng lúc này, một giọng nói từ bên cạnh truyên đến, một nam tử áo bào xa hoa trông anh tuấn đi về phía ba người Dương Diệp.
Trước mặt Dương Diệp, nữ tử kiac cười nói:
- Vị này chính là Dương huynh, khách do tỷ tỷ của ta mời tới! Đúng rồi, là người khách quan trọng đấy!
- Vậy sao?
Ánh mắt của nam tử áo bàok xa hoa này rơi vào trên người của Dương Diệp:
- Không biết các hạ đến từ thế gia nào.
Dương Diệp nói:
- Dương gial - Dương gia?
Nam tử áo bào xa hoa nhíu mày:
- Chưa từng nghe qua.
Dương Diệp nói:
- Chỉ là một gia tộc nhỏ.
Nói xong, hắn nhìn về phía nữ tử trước mặt kia.
Mà nữ tử kia lại không có ý dẫn đường, mà cười nói:
- Khương Hoa huynh, vị Dương huynh này thật không đơn giản, tỷ tỷ của ta đánh giá hắn rất cao đấy!
- Thật à?
Nam tử được gọi là Khương Hao quan sát Dương Diệp.
Nữ tử trước mặt Dương Diệp còn muốn nói gì đó, lúc này, Dương Diệp đột nhiên bước về phía nàng:
- Tiểu hài tử xấu xa nghe rõ cho ta, ta không có hứng thú ở đây lãng phí thời gian với ngươi, càng không có hứng thú chơi tâm tư quỷ quái này với ngươi. Ngươi còn tiếp tục khiêu khích châm ngòi thổi gió, ta sẽ làm cho ngươi hiểu rõ, vì sao hoa lại đỏiI
Tuy Dương Diệp không biết vì sao nữ nhân trước mắt này phải gây xích mích, nhưng Dương Diệp không muốn lãng phí thời gian cùng nữ nhân trước mắt này. Lần này hắn tới Cơ gia là để trả nhân tình.
Nghe thấy Dương Diệp nói vậy, thần sắc nữ tử kia kia lập tức có chút khó coi. Nàng không ngờ được Dương Diệp tự nhiên nói trắng ra như vậy, hoặc nói là thẳng thừng như vậy. Đương nhiên, nàng tức giận hơn là Dương Diệp không nể mặt nàng như vậy!
Cơ Liêm sống lâu như vậy, nghiêm khắc mà nói, đây là lần đầu tiên gặp phải người không nể mặt nàng.
Mà nam tử áo bào xa hoa này cũng có chút khó chịu.
Hắn đứng ở trước mặt Cơ Liêm, nhìn thẳng vào Dương Diệp, trong phút chốc, hắn trực tiếp một chưởng vỗ vào mặt của Dương Diệp.
Nếu như bị một chưởng này vỗ trúng, hàm răng của Dương Diệp có khả năng đều sẽ rơi sạch!
Dương Diệp tất nhiên sẽ không bị nam tử kia vỗ trúng, lại trực tiếp một quyền đánh rai
Âm!
Khương Hoa lập tức bị chấn động đến hơn trăm trượng!
Sau khi dừng lại, Khương Hoa liếc nhìn tay phải của mình, lúc này, toàn bộ xương tay phải hắn đã nát!
Vẻ mặt Khương Hoa lập tức trở nên dữ tợn, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp: - Hóa ra là một thể tuI
Dứt lời, hắn lại muốn ra tay.
- Dừng tay!
Lúc này, một giọng nói từ bên cạnh truyền đến.
Dương Diệp quay đầu nhìn lại, Cơ Nguyệt ngồi xe luân hôi chậm rãi được đẩy vê phía bọn họ, sau lưng Cơ Nguyệt là lão già đeo mặt nạ.
Khương Hoa không ra tay, trâm giọng nói:
- Nguyệt cô nương! Người này sỉ nhục Liêm...
Cơ Nguyệt khẽ lắc đầu, ngắt lời Khương Hoa nói:
- Khương công tử đi về nghỉ ngơi đi, chuyện nơi đây, ta sẽ tự mình xử lý!
Nghe vậy, vẻ mặt Khương Hoa có chút khó coi.
- Sao?
Cơ Nguyệt nhìn về phía Khương Hoa:
- Thế nào?
Khương Hoa liếc nhìn Dương Diệp, sau đó xoay người rời đi.
Cơ Liêm cũng muốn đi, nhưng Cơ Nguyệt lại đột nhiên mở miệng: - Liêm Nhị, trở lại hối lỗi đi.
- AI
Cơ Liêm trừng mắt với Dương Diệp bên cạnh, sau đó xoay người biến mất.
Sau khi hai người đi rồi, Cơ Nguyệt nhìn vê phía Dương Diệp:
- Tiểu muội tuổi nhỏ, nàng khó có thể quên được chuyện trước đây, cho nên mới có cảnh tượng vừa rồi. Tuy nhiên, nàng cũng không có ác ý gì với Dương huynh, vẫn mong Dương huynh đừng chú ý.
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Đều là chuyện nhỏ.
Cơ Nguyệt nói: