Chương 3958: Quỷ thị! (1)
Chương 3958: Quỷ thị! (1)Chương 3958: Quỷ thị! (1)
Dương Diệp khẽ cười nói:
- Ta với Cơ Nguyệt cô nương suy nghĩ không giống nhau, nhân quả gì đó, ta không quan tâm, ta chỉ quan tâm tới mình, loại chuyện này, ta nhìn không được, nếu đủ khả năng, ta vẫn sẽ quản.
Dứt lời, Dương Diệp đã biến mất.
Cơ Nguyệt im lặng.
Cách đó không xa, nữ tử kia còn muốn mắng gì đó, nhưng vào lúc này, Dương Diệp đột nhiên xuất hiện ở trước mặt nàng, Dương Diệp bấm tay bắn ra, một miếng Tiên Tinh thạch rơi vào trước mặt nữ tử kia:
- Ta mua bánh bao trong tay nàng.
Nữ tử kia ngây người, sau đó liếc nhìn Tiên Tinh thạch trong tay, trong phút chốc, nàng đột nhiên chỉ vào Dương Diệp mắng:
- Tên chó này tự nhiên cầm một miếng đá vỡ tới lừa lão nương, ngươi cho rằng. . . Vút!
Đột nhiên, một bàn tay trực tiếp đánh vào trên mặt nữ tử kia. Theo tiếng tát vang lên, nữ tử kia lập tức ngã xuống đất.
Dương Diệp ra tay còn chưa dùng sức, bởi vậy, nữ tử kia chỉ bị sưng mặt, cũng không nguy hiểm tính mạng. Cách đó không xa, nữ tử kia còn sững sờ, nhưng chẳng bao lâu, nàng lấy lại tinh thần, bỗng chốc nhảy dựng lên, sau đó nhào về phía Dương Diệp và điên cuồng nói:
- Đồ tạp chủng có nương sinh không có nương dưỡng lại dám đánh lão nương, ngươi. ..
Nữ tử kia đột nhiên ngừng lại.
Bởi vì một bàn tay đã nắm thật chặt cổ họng của nữa tử kia và chậm rãi nhấc lên, gương mặt nữ tử kia lập tức tím lại.
Đúng lúc này, Cơ Nguyệt đột nhiên nói:
- Dương huynh, không thể giết người.
Dương Diệp không để ý tới Cơ Nguyệt mà nhìn thẳng và nữ tử trước mắt, trong mắt lóe ra sát ý lạnh lẽo.
- Dương huynh đã đáp ứng tai
Lúc này, giọng nói Cơ Nguyệt vang lên lần nữa.
Dương Diệp đột nhiên thả lỏng tay ra, nữ tử kia trực tiếp rơi trên mặt đất, nhưng sau khi nghỉ ngơi một hồi, Dương Diệp cho rằng nàng lại muốn xông lại, nhưng hắn không ngờ được, nữ tử kia đột nhiên ngồi dưới đất kêu gào:
- Không có thiên lý, nam nhân đánh nữ nhân, một đại nam nhân đánh nữ nhân, mọi người tới xem đi. .. Dương Diệp:
Nữ tử kia vừa khóc vừa kêu:
- Thế giới này còn có thiên lý hay không, còn có thiên lý hay không, ông trời, ngươi mở mắt ra nhìn đi, ngươi xem thử đi. ...
Dương Diệp lắc đầu:
- Cả đời Dương Diệp ta gặp phải vô số kẻ địch, ai ta cũng không phục, lại phục ngươi!
Xung quanh các lúc càng có nhiều người vây lại xem.
Lúc này, Cơ Nguyệt đột nhiên đi tới trước mặt nữ tử kia, sau đó bấm tay bắn ra, một thỏi vàng lớn bằng nắm đấm rơi vào trước mặt nữ tử kia, nhìn thấy đĩnh vàng này, nữ tử kia đột nhiên ngừng lại, trong phút chốc đã trực tiếp cầm lấy đĩnh vàng này và xoay người bỏ chạy.
Dương Diệp lắc đầu, sau đó nhìn về phía tiểu nữ hài kia, khuôn mặt nàng nhỏ nhắn tròn vo, thoạt nhìn có chút đáng yêu.
Lúc này, tiểu hài tử đưa cái bánh bao kia tới bên miệng nàng:
- Nương, nương, ăn, ăn...
Lúc này, nữ tử kia đột nhiên mở mắt, nàng không nhìn tiểu nữ hài, mà trực tiếp nhìn vê phía Dương Diệp bên cạnh.
Dương Diệp nhíu mày, bởi vì hắn có cảm giác bị nhìn thấu, loại cảm giác này rất khó chịu.
Lúc này, nữ tử kia đột nhiên đưa tay ra và khẽ nói:
- Tới đây...
Dương Diệp do dự một lúc, sau đó đi tới bên giường, nữ tử đột nhiên nắm tay của hắn, sau đó đặt bàn tay của tiểu nữ hài vào trong lòng bàn tay của hắn:
- Thiếu niên, nàng tên là Thiên Tú, người cuối cùng của tộc ta, sau khi ta đi, nếu như không có người chiếu cố, nàng nhất định sẽ khó có thể sống sót. Vẫn... vẫn mong hãy để cho nàng theo ngài!
Dương Diệp nhíu mày, mà lúc này, giọng nói của nữ tử đột nhiên vang lên ở trong đầu hắn:
- Để báo đáp lại, ta cho ngươi biết một chuyện liên quan tới ngươi.
- Gì?
Dương Diệp hỏi.
Nữ tử nhìn thẳng Dương Diệp:
- Ngươi không có kiếp trước, không có kiếp saul
Dương Diệp không hiểu, đúng lúc này, nữ tử đột nhiên nhìn về phía sau của hắn:
- Vật tà ác nhất. .. Tà phách tạo thành, thiếu niên, tình cảnh của ngươi rất nguy hiểm.
Giờ phút này, vẻ mặt Dương Diệp rất nghiêm trọng.
Nữ tử yếu đuối trước mắt này lại có thể nhìn thấy tà vật phía sau hắn! Nếu như nữ tử trước nói không có kiếp trước cùng không có kiếp sau là cố ý làm ra vẻ huyền bí, vậy bây giờ, những lời của nữ tử trước mắt này làm cho Dương Diệp biết đối phương thật sự không phải là người bình thường!
Tà vật!