Chương 3960: Tổ tiên Cơ gia (2) (1)
Chương 3960: Tổ tiên Cơ gia (2) (1)Chương 3960: Tổ tiên Cơ gia (2) (1)
Thiên Tú khẽ gật đầu, sau đó không nói nữa.
Dương Diệp do dự một lúc, sau đó nói:
- Thiên Tú tạm thời chờ ở trấn nhỏ, ca ca phải đi làm chút việc cho người ta, sau khi xong việc ta sẽ quay lại đón...
Thiên Tú đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp:
Ca ca không muốn ta đi theo ngươi sao?
Dương Diệp lắc đầu:
- Không phải, chỉ là nơi ta sắp đi có thể có nguy hiểm!
- Tú Nhi không sợt†Thiên Tú nói.
Dương Diệp lắc đầu, sau đó nói:
- Được rồi, vậy ca ca dẫn ngươi đi một chỗ, bên trong có một vật nhỏ, ngươi tạm thời chơi với nó đãi
Nói xong, hắn vung tay phải lên, trực tiếp đưa Thiên Tú vào trong Hồng Mông tháp.
Trong Hồng Mông tháp, Tiểu Bạch nhìn không hề chớp mắt vào tiểu nữ hài mới tới. Thiên Tú cũng đang nhìn Tiểu Bạch.
Lúc này, Thiên Tú đột nhiên nói: - Ngươi tên là Tiểu Bạch!
Tiểu Bạch chớp chớp mắt, trong mắt có vẻ kinh ngạc, hình như là đang hỏi làm sao ngươi biết!
Thiên Tú ngẩng đầu liếc nhìn qua, nói:
- Nơi đó có thứ đang nhìn ta, hắn hình như không chào đón taI
Tiểu Bạch ngẩng đầu liếc nhìn qua, nàng chớp chớp mắt, sau đó móng nhỏ nhẹ nhàng vẫy một cái.
Thiên Tú khẽ nói:
- Thật vậy sao?
Tiểu Bạch vội vàng gật đầu.
Thiên Tú nói:
- Vậy chúng ta là bằng hữu. Bây giờ ngươi bảo vệ ta, sau này ta sẽ bảo vệ ngươi.
Nghe vậy, Tiểu Bạch toét miệng cười.
Tiểu Bạch ngây thơ không biết, nàng nhất thời làm việc thiện, khiến cho trong cuộc sống của nàng sau xuất hiện thêm một chỗ dựa vững chắc siêu cấp.
Sau đó, Tiểu Bạch vung móng nhỏ lên, vạn giới run rẩy!
Cứ như vậy, Tiểu Bạch có thêm một bằng hữu, rất nhanh, hai đứa trẻ lại chơi cùng nhau... Trong trấn nhỏ, Cơ Nguyệt còn đang chờ đợi ở chỗ lúc trước.
Dương Diệp nói:
- Đã để cho Cơ Nguyệt cô nương phải đợi lâu rồi!
Cơ Nguyệt khẽ gật đầu:
- Không sao, cũng không muộn. Dương huynh xử lý chuyện đó xong chưa?
Dương Diệp khẽ gật đầu.
Cơ Nguyệt cười nói:
- Dương huynh có các tính! Làm việc đầu chú ý tới bản tâm của mình! Tuy nhiên, tiểu cô nương cùng nữ tử kia chắc hẳn không phải là người bình thường.
Dương Diệp nói:
- Cơ Nguyệt cô nương suy nghĩ mọi chuyện quá phức tạp, có một số việc thật ra rất đơn giản, chẳng qua là lòng người không trong sáng, cho nên biến nó thành phức tạp thôi.
Cơ Nguyệt im lặng một lát, sau đó nói:
- Ta tiếp nhận bài học này!
Dương Diệp nói:
- Đi thôi! Cơ Nguyệt khẽ gật đầu, sau đó ba người tiếp tục đi lên phía trước. Một đường không nói chuyện, rất nhanh, ba người Cơ Nguyệt đã đi ra khỏi trấn nhỏ, đi tới dưới một ngọn núi sau trấn.
Núi đá xanh, mặt đất trơn nhẫn như một mặt gương.
Cơ Nguyệt khẽ nói:
- Dương huynh chờ một lát, sẽ có mấy người tới ngay thôi!
Dương Diệp nhìn vê phía Cơ Nguyệt:
- Cơ Nguyệt cô nương còn mời người khác sao?
Cơ Nguyệt lắc đầu:
- Bên trong tiểu động thiên này còn có động thiên khác. Thật ra, sở dĩ Thánh Nhân kia lựa chọn làm động thiên này ở đây, nguyên nhân chủ yếu là ở đây có tiểu động thiên tự nhiên. Tiểu động thiên này là do bốn gia tộc lớn chúng ta cùng nắm giữ, muốn mở ra thì nhất định phải do bốn nhà liên thủ mới được!
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Vậy thì chờ một lát!
Thời gian dân trôi qua, một canh giờ sau, một người thanh niên đột nhiên từ phía xa đi tới, trên lưng đeo trường kiếm, ở trước ngực thêu hai chữ nhỏ màu vàng: Hiên Viên.
Dương Diệp liếc nhìn, sau đó thu hồi ánh mắt, hắn không có tình cảm gì với Hiên Viên gia. Trước đây, người của gia tộc này từng gây rắc rối cho hắn.
Nam tử này đeo trường kiếm đi tới và dừng cách bọn họ không xa nói:
- Hiên Viên Duyên!
Cơ Nguyệt khẽ gật đầu:
- Cơ Nguyệt!
Sau khi hai người chào hỏi xong liền im lặng, không nói chuyện.
Cứ như vậy, hai canh giờ sau lại có một nam tử xuất hiện ở cách đó không xa, nam tử mặc một bộ trường sam áo bào xa hoa, tóc dài thả xuống vai, thoạt nhìn có chút tiêu sái phiêu dật. Nam tử liếc nhìn Cơ Nguyệt cùng Hiên Viên Duyên, sau đó nói:
- Khương Phái
Cơ Nguyệt cùng Hiên Viên Duyên khẽ gật đầu, lại giới thiệu một chút vê mình.
Bốn thế gia lớn chỉ còn lại một nhài
Quỷ thị!
Lại qua một canh giờ, nhưng Guỷ gia vẫn chưa xuất hiện.
- Quỷ gia luôn chậm như vậy!
Khương Phá đột nhiên nói một câu. Cơ Nguyệt mỉm cười:
- Chắc là có việc thôi, không sao, chúng ta lại chờ một chút!
Khương Phá khẽ gật đầu, sau đó nhìn vê phía Dương Diệp bên cạnh:
- Vị này chính là?
Dương Diệp đang muốn nói, Cơ Nguyệt đột nhiên nói:
- Cơ Diệp, đường đệ ta, lần này tới cùng ta.
- A2
Khương Phá liếc mắt nhìn Dương Diệp:
- Cơ gia có thể để cho các hạ đến đây, xem ra các hạ không đơn giản!
Nói đến đây, hắn đột nhiên khẽ nở nụ cười: