Chương 3977: Không phục thì làm lại được rồi! (2)
Chương 3977: Không phục thì làm lại được rồi! (2)Chương 3977: Không phục thì làm lại được rồi! (2)
- Lão tử không có hứng thú nói linh tinh với ngươi, chỉ một câu nói, không phục lại giết!
Dứt lời, Dương Diệp chợt giãẫm chân phải một cái, cả người trực tiếp hóa thành một đường kiếm quang bắn ra.
Âm!
Người thanh niên này còn chưa kịp phản ứng, một đường kiếm quang liền đi tới trước mặt hắn, kiếm khí cường đại, trực tiếp ép cho người thanh niên này phải lùi vê phía sau. Phát hiện ra kiếm khí sắc bén của Dương Diệp, trong mắt người thanh niên này cuối cùng cũng có vẻ nghiêm trọng!
Rất nghiêm trọng!
Người thanh niên nắm chặt trường thương trong tay, huyền khí trong cơ thể điên cuồng tuôn ra, cuối cùng, hai tay hắn nắm trường thương chợt chém mạnh về phía trước.
Âm!
Theo một tiếng nổ lớn chói tai vang lên, người thanh niên này trực tiếp bị chấn động đến hơn mấy trăm trượng, nhưng hắn vừa dừng lại, Dương Diệp liên một lần nữa xuất hiện ở trước mặt của hắn, cùng lúc đó, một thanh kiếm bổ về phía trước mặt hắn!Người thanh niên theo bản năng đón đỡ.
Âm!
Người thanh niên trực tiếp bị chấn động bay ngược về phía sau.
Mà vào lúc này, trong tay Dương Diệp phía xa đột nhiên có một thanh kiếm lơ lửng, trong phút chốc, kiếm trực tiếp biến mất.
Oong
Theo một tiếng kiếm ngân vang lên, đầu của người thanh niên đang bay trực tiếp bắn ra ngoài.
Máu tươi phun ra thành vòi!
Thân hình của Dương Diệp run lên, rơi vào bên cạnh thi thể của người thanh niên này, hắn ngẩng đầu nhìn lướt qua phía chân trời:
- Lão tử nói cho các ngươi biết, từ hôm nay trở đi, Du sơn này là địa bàn của lão tử, đây là kết quả khi không được lão tử cho phép mà tự ý tiến đến, I
Nói xong, Dương Diệp xoay người rời đi. Tuy nhiên, hắn đi được mấy bước liền ngừng lại, sau đó xoay người nhìn về phía chân trời kia:
- Quên mất, còn có một việc, từ hôm nay, Dương Diệp ta tiếp nhận khiêu chiến của bất kỳ kẻ nào trong năm mạch còn lại, tuy nhiên lão tử chỉ nhận cuộc chiến sinh tử! Nói xong, Dương Diệp biến mất.
Trong thiên địa hoàn toàn yên tính.
Dương Diệp đi tới một gian đại điện cuối cùng, trong đại điện có động tiên khác. Thật ra không thể nói đại điện này là đại điện, mà phải nói là một tòa cung điện, bên trong cung điện có rất nhiều gian phòng được phân bố rộng rãi, giữa mỗi một tòa cung điện cách nhau ít nhất mấy ngàn trượng.
Có phần giống với hoàng cung thế tục!
Lúc này, lão già kia xuất hiện ở bên cạnh của Dương Diệp, sau đó nói:
- Đây là chủ điện của Du sơn, chỉ có Phù Chủ cùng một ít trưởng lão mới có khả năng tiến vào. Bên cạnh đó là Du điện, là chỗ ở của Phù chủ. Bây giờ, ngươi là chủ nhân nơi này.
Dương Diệp khẽ gật đầu, dường như nghĩ tới điều gì, hắn quay đầu lại nhìn vê phía lão già:
- Giết một người không có vấn đề gì chứ?
Lão già khẽ lắc đầu:
- Không thành vấn đề, tuy nhiên có thể phiên phức sẽ càng lúc càng nhiều.
Hắn liếc nhìn Dương Diệp: - Lấy giết để chặn giết, ý nghĩ này không sai, tuy nhiên nơi này là Binh gia, người sợ chết thì không thể trở thành thiên tài xuất sắc của Binh gia. Sự cường thế của ngươi chỉ càng chọc giận bọn họ, phải nói là kích phát ý chí chiến đấu của bọn họi
Dương Diệp nhún vai:
- Không sao dù sao ta đã lâu không giết một cách sảng khoái. Nói thật, sát ý đã lâu cũng không có tăng nên có chút xấu hổi
Nói xong, Dương Diệp trực tiếp đi vê phía Du điện.
Lão già im lặng rất lâu, sau đó khẽ nói:
- Ánh mắt tiểu sư thúc thật tốt, tuy nhiên, sợ rằng người này sẽ gây hỗn loạn cho Binh gial
Nói đến đây, hắn đột nhiên cười tự giễu. Có mấy người kia ở đây, Binh gia vĩnh viễn sẽ không loạn...
Chuyện đã làm và lời nói của Dương Diệp ở Du sơn không biết đã được ai đó truyên đi khắp tất cả Binh giới!
Một mạch Sát Phạt của Binh giới có một vị Phù chủ mới tới!
Đây là một tin tức được mọi người của Binh gia nhận được.
Một mạch Sát Phạt!
Nếu như không phải Dương Diệp xuất hiện, một mạch Sát Phạt có lẽ đã bị người quên lãng. Dù sao, một mạch Sát Phạt đã có rất nhiều năm không xuất hiện qua. Tuy nhiên, mọi người trong Binh giới đều không có thiện cảm với người này!
Kiêu ngạo!
Quá kiêu ngạo!
Trí Linh Sơn.
Trí Linh Sơn là chủ sơn của Trí Mạch ở phía Bắc, vừa vặn tương đối cách xa Du sơn. Giờ phút này, không thể nghi ngờ Trí Mạch đã bùng nổ. Bởi vì thanh niên đã chết kia chính là người của Trí Mạch. Mà trong lịch sử từ trước tới nay, một mạch Sát Phạt cùng Trí Mạch đã không hợp nhau, bây giờ một mạch Sát Phạt xuất hiện một vị chủ nhân mới, hơn nữa vừa tới đã giết một người của Trí Mạch, bọn họ sao có thể chịu được?
Ở dưới tình huống không thông báo cho cao tầng Trí Mạch, một đám người len lén rời khỏi Trí Linh sơn, lấy tốc độ rất nhanh đi tới dưới chân núi Du sơn.
Dẫn đầu là một nam tử áo bào màu trắng.
Sau lưng nam tử áo bào màu trắng này có chừng mười người, mỗi người đều có khí tức không kém, người có cảnh giới thấp nhất cũng là Kiến Đạo cảnh, mà nam tử áo bào màu trắng dẫn đầu này càng đáng xấu hổ hơn, không thấy rõ cảnh giới!
Nam tử áo bào màu trắng ngẩng đầu liếc nhìn qua Du sơn lơ lửng trên không trung phía xa, cong khóe miệng đây vẻ châm chọc:
- Phù chủ mới của một mạch Sát Phạt à? Đúng là khôi hài.
Bên cạnh nam tử áo bào màu trắng, một người thanh niên trâm giọng nói:
- Lý Chân huynh, vẫn không thể sơ suất được, người kia được tiểu sư thúc chọn lựa nên hắn nhất định có chỗ hơn người, cho nên ta cảm thấy chúng ta đều không thể khinh thường, để tránh khỏi lật thuyền trong mương!