Chương 4013: Nhân tài không được trọng dụng! (2)
Chương 4013: Nhân tài không được trọng dụng! (2)Chương 4013: Nhân tài không được trọng dụng! (2)
Dương Diệp nói:
Ta chỉ biết giết người, không biết dạy người!
Mắt của nữ hài váy tím lập tức sáng lên:
- Chỉ biết giết người, không biết dạy người, thật là lợi hại!
Dương Diệp liếc nhìn nữ hài váy tím, sau đó nói:
- Một chưởng vừa rồi của ngươi vỗ vào trên ngực ta là dùng lực lượng gì vậy?
Một chưởng kia đã thiếu chút nữa đập nát cơ thể hắn.
Nữ hài váy tím cười nói:- Lợi hại không? Đây chính là sát chiêu độc môn của ta, tập trung lực lượng ở cùng một điểm, sau đó lấy điểm phá bề mặt, đúng rồi, không thể nói những chuyện khác, đây chính là bí mật.
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Thật sự không tệ, chỉ là lực lượng thân thể của ngươi có hơi yếu...
- Bốp!
Lúc này, hai tay của nữ hài váy tím đột nhiên vỗ mạnh xuống bàn đá, tức giận nói: - Ngươi lại dám nói lực lượng của ta...
Đúng lúc này, một thanh kiếm trực tiếp gác ở trên cổ của nữ hài váy tím này:
- Có thể từ từ nói chuyện chứ?
Nữ hài váy tím chớp chớp mắt, sau đó cười gượng:
- Kích động, kích động thôi.
Dương Diệp thu hồi kiếm, sau đó nói:
- Ngươi cảm thấy lực lượng thân thể của ngươi không kém?
- Đương nhiên!
Lý Thủy Thủy vội vàng nói:
- Ở trong học viện, ít nhất ở trong lớp chúng ta, lực lượng thân thể ta mạnh nhất!
Dương Diệp khẽ nói:
- Được, chúng ta đánh cược đi, ta đấu với ngươi về lực lượng thân thể, ta không cần kiếm, nếu như ta thắng ngươi, ngươi cho ta ta một trăm điểm học phần, được không?
Lý Thủy Thủy nói:
- Thực sự không cần kiếm?
Dương Diệp khẽ gật đầu. - Nhưng nếu như ngươi thua?
Lý Thủy Thủy đột nhiên hỏi.
Dương Diệp nói:
- Ta cũng trả cho ngươi một trăm điểm học phần.
- Của ngươi là của ta mài
Lý Thủy Thủy thầm nói.
- Sao?
Dương Diệp nhìn vê phía Lý Thủy Thủy.
Lý Thủy Thủy vội vàng nói:
- Được, tới so lực lượng thân thể, chỉ có điều phải so thế nào?
Dương Diệp nói:
- Ngươi ra tay đánh ta mà ta không cần kiếm, chỉ đơn giản như vậy!
Lý Thủy Thủy nói:
- Được!
Dứt lời, nàng lại muốn ra tay, mà lúc này, Dương Diệp đột nhiên trừng mắt với nàng:
- Đi ra bên ngoài!
Lý Thủy Thủy cười gượng, sau đó theo Dương Diệp đi ra ngoài. Lý Thủy Thủy đã có chút nóng lòng không chờ được, lập tức xông thẳng về phía Dương Diệp, sau đó một quyền đánh về phía Dương Diệp.
Lý Thủy Thủy thoạt nhìn nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng lực lượng vẫn kinh người, hơn nữa còn có quyền thế.
Tuy nhiên, đối với thể tu chuyên nghiệp như Dương Diệp, lực lượng của Lý Thủy Thủy lại có vẻ yếu ớt.
Dương Diệp đánh ra một quyên.
Âm!
Quyền thế kia của Lý Thủy Thủy lập tức biến mất, bản thân nàng cũng trực tiếp bị một quyền này đẩy cho liên tiếp lùi lại phía sau.
Cách đó không xa, Lý Thủy Thủy nhìn nắm đấm nhỏ của mình, sau đó nhìn về phía Dương Diệp:
- Vì sao?
Dương Diệp nói:
- Còn muốn tiếp tục không?
Lý Thủy Thủy im lặng một lát, đột nhiên nàng ngồi trên mặt đất, hai tay ôm chân của mình, vẻ mặt sống không còn gì lưu luyến.
Dương Diệp đi tới trước mặt Lý Thủy Thủy, sau đó nói:
- Có phải thua ta xong liền cảm thấy mình rất vô dụng không? Lý Thủy Thủy ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp, trong mắt đã ngấn lệ.
Dương Diệp lắc đầu:
- Thật không biết ngươi làm sao đi tới ngày hôm nay, gặp phải chút khó khăn đã biến thành như vậy!
Lý Thủy Thủy lập tức đứng lên và muốn nói gì đó, nhưng Dương Diệp lại lắc đầu:
- Cho ta điểm học phần, sau đó rời đi.
Lý Thủy Thủy hừ một tiếng, sau đó bắn tấm thẻ trong tay đến trước mặt Dương Diệp, hắn lấy một trăm điểm học phần xong liền Xoay người đi vào trong tháp.
- Ta sẽ tới tìm ngươi!
Phía sau Dương Diệp truyền đến giọng nói Lý Thủy Thủy.
Dương Diệp không để ý tới Lý Thủy Thủy, hắn ngồi ở trên ghế đá, hai mắt từ từ nhắm lại.
Cách đó không xa, Lý Thủy Thủy nhìn thấy Dương Diệp tự nhiên không nhìn mình thì tức tới giậm chân, cuối cùng trừng mắt với Dương Diệp rồi xoay người hóa thành một đường ánh sáng biến mất ở cuối chân trời.
Mà khi Lý Thủy Thủy đi rồi, lão già vào trong tháp trước đó đã đi ra, khi lão già đi ngang qua bên cạnh Dương Diệp có liếc nhìn hắn. Lúc này, hắn mở mắt và khẽ gật đầu chào lão già. - Nhân tài không được trọng dụng!