Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 3956 - Chương 4026: Ra Tay! (1)

Chương 4026: Ra tay! (1) Chương 4026: Ra tay! (1)Chương 4026: Ra tay! (1)

Có người hỏi.

Hàn Y trâm giọng nói:

- Tất nhiên rồi, nếu không, chẳng phải chúng ta đã phí công sao?

Ai xuống trước đây?

Lại có người hỏi.

Hàn Y liếc nhìn người nói chuyện:

- Các vị, ta biết rất rõ ràng, tất cả mọi người muốn người khác đi thử nguy hiểm, đồ thì mình giữ lại. Nếu như tất cả mọi người ôm suy nghĩ này, vậy không cần phải nói nữa, chúng ta nhất định sẽ thành công dã tràng!

Nói đến đây, hắn nhìn lướt qua tất cả mọi người ở đó:- Cùng nhau xuống, các vị không có ý kiến chứ?

Tuy trong lòng mọi người đều có tính toán riêng, nhưng bọn họ không phải loại người có tâm nhìn hạn hẹp, tất nhiên biết bây giờ mọi người ầm ï nội chiến, không hề nghi ngờ sẽ giống như Hàn Y nói, chỉ là công dã tràng.

Cho dù muốn nội chiến, cũng chỉ có thể chờ tìm được nguyên thạch hoặc một ít vật trân quý mới có khả năng nội chiến được! Nội chiến!

Tất cả mọi người đều hiểu rõ ràng liên minh này chỉ mang tính tạm thời.

- Vậy còn những bức tranh này thì làm thế nào?

Lúc này, Lý Thủy Thủy đột nhiên nói.

Nghe vậy, ở đó lại im lặng.

Tất cả mọi người biết rất rõ ràng, những bức họa này không phải là vật tâm thường, những bức tranh này là hình vẽ của rất nhiều vũ trụ, cho dù bây giờ bọn họ không dùng, nhưng lấy ra chắc chắn có thể bán với một giá tốt. Giống như thế lực lớn giống như Vũ Đế Học Viện cùng bốn nhà nhất định sẽ cần.

Tất cả mọi người nhìn về phía Hàn Y, bây giờ Hàn Y chính là người dẫn đầu nhóm bọn họ.

Hàn Y suy nghĩ một lát, sau đó nói:

- Các vị, cá nhân ta kiến nghị vẫn không nên lấy đi!

- Vì sao?

Có người lập tức hỏi.

Hàn Y liếc mắt nhìn người kia:

- Ngươi có mạng cầm, nhưng có mạng sử dụng sao? Bốn nhà lớn cùng Vũ Đế Học Viện và vài thế lực thần bí nhất định đã biết chuyện ở đây, bọn họ nhất định sẽ biết tới bức vẽ trên tường này. Đến lúc đó, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ bỏ qua những bức họa này sao? Hay ngươi cảm thấy chúng ta có thể trốn thoát khỏi sự truy sát của bọn họ?

Môi người kia khẽ giật, rõ ràng không cam lòng.

Dương Diệp không khỏi liếc nhìn Hàn Y, người trước mắt này không bình thường! Ở trước sự cám dỗ này lại vẫn có thể không mất lý trí, cũng không ôm tâm lý cầu may. Phần tâm tính cùng lý trí này là rất hiếm có!

Lúc này, Hàn Y lại nói:

- Các vị, ta nghĩ các vị nhớ kỹ các bức họa trước mắt này, chắc hẳn không quá khó khăn chứ?

Nghe vậy, ánh mắt mọi người lập tức sáng lên, mình nhớ kỹ tất cả không phải được rồi sao? Kể từ đó sẽ được lợi ích, bớt phiên phức!

Mọi người vội vàng quét sạch mọi thứ xung quanh, ghi nhớ lại tất cả những bức vẽ trên tường.

Dương Diệp nhìn lướt qua xung quanh và cũng ghi nhớ mấy thứ này, ghi nhớ sẽ không uổng công, có lẽ sau này có chỗ dùng được.

Sau một khắc, tất cả mọi người đã ghi nhớ xong.

- Đi thôi! Hàn Y vừa dứt lời liên dẫn đầu chậm rãi đi xuống.

Mọi người theo sát phía sau.

Một ngọn lửa chậm rãi di chuyển theo mọi người, rất nhanh, mọi người cảm giác một hơi lạnh, mọi người càng thêm đề phòng.

Tháp!

Lúc này, chân của mọi người đã chạm đất.

Dương Diệp nhìn lướt qua xung quanh, ánh sáng của lửa không có cách nào tản ra, bởi vậy bên trong tâm mắt của bọn họ chỉ nhìn thấy mấy người xung quanh.

Đúng lúc này...

Két

Phía xa đột nhiên truyền đến một âm thanh trong trẻo, ngay sau đó, âm thanh này liên tục vang lên, mọi người rất nhanh đã xuất hiện một ánh sáng màu trắng phía xa.

Cánh cửal

Mọi người thấy ở đó xuất hiện một cánh cửa!

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, Hàn Y trầm giọng nói:

- Cẩn thận!

Mọi người khẽ gật đầu, sau đó đi vê phía cánh cửa kia. Trong tay của Dương Diệp lặng lẽ xuất hiện thêm một thanh kiếm. Trực giác nói cho hắn biết có chuyện gì đó không tốt sắp xảy ra.

Khi mọi người ở đây cách cánh cửa kia khoảng bốn năm trượng, đột nhiên có một âm thanh sắc bén chói tai từ trong đó truyên ra.

Trong nháy mắt!

Màng tai của tất cả mọi người ở đó liền bị đập thủng, máu tươi lập tràn ra. Dương Diệp còn đỡ hơn một chút, bởi vì cơ thể hắn đủ mạnh mẽ để chặn lại tiếng sắc bén chói tai kia, nhưng cũng không chịu nổi, đầu đau giống như bị kim đâm vậy!

Mà chuyện vẫn chưa kết thúc, đầu người thứ ba bên phải của Dương Diệp đột nhiên nổ tung ra, máu tươi cùng óc lập tức bắn ra đầy đất, trong giây phút đó, người bên cạnh hắn còn chưa kịp phản ứng cũng bị nổ đầu theo!

Cảnh tượng xảy ra đột ngột làm cho tất cả mọi người ở đó đều bất ngờ không kịp đề phòng, tuy nhiên mọi người phản ứng rất nhanh, tất cả đều lập tức lùi lại, nhưng ở trong quá trình lui lại vẫn có đầu người không ngừng nổ tung ra, rất nhiều máu tươi cùng óc bắn ra xung quanh.

Cảnh tượng như vậy vô cùng đẫm máu!

Mà vào lúc này, sắc mặt Dương Diệp đột nhiên chợt biến đổi, bởi vì hắn cảm giác đầu mình lại muốn nổ tung!

Cái quỷ gì vậy?

Trong lòng Dương Diệp vô cùng kinh ngạc và bất chấp tất cả, giơ kiếm chém mạnh về phía trước.

Xuy!

Một kiếm quang sáng như tuyết chợt lóe lên.

Trong chớp mắt yên lặng.

Đột nhiên!

Âm!

Ở đó bắt đầu chấn động mạnh, cảm giác như đất rung núi chuyển.

Hai mắt Dương Diệp trợn tròn, bên trong tròng mắt đầy tơ máu, mà vào lúc này, một bàn tay đỏ như máu đột nhiên đặt ở trên đầu Dương Diệp.

Bàn tay đỏ như máu này đột nhiên xuất hiện khiến Dương Diệp thậm chí không kịp đề phòng.

Nhìn thấy đỉnh đầu Dương Diệp xuất hiện một bàn tay đỏ như máu, hai nàng Lý Thủy Thủy cùng Ốc U biến sắc và lùi lại.

Không chỉ hai người bọn họ, cho dù là Hàn Y cùng ba người khác cũng vội vàng lùi lại. Trong chớp mắt, mấy người đã biến mất khỏi đó.

Ở đó chỉ còn lại có Dương Diệp.

Dương Diệp không phải không muốn trốn, mà là trốn không thoát.

Không có cách nào nhúc nhích!

Ngay từ lúc đầu, Dương Diệp cho rằng bàn tay đỏ như máu kia muốn giết mình, nhưng chẳng bao lâu hắn phát hiện ra không phải vậy. Bởi vì đầu hắn vốn muốn nổ tung, nhưng bây giờ khi bàn tay đỏ như máu kia rơi vào trên đầu hắn, đầu hắn tự nhiên bình tĩnh lại.

Lực lượng thần bí muốn làm nổ đầu hắn biến mất!

Chuyện gì xảy ra vậy?

Dương Diệp ngây người, hắn rất nhanh đã nghĩ đến một người.

Tà vật!

Bàn tay đỏ như máu kia tuyệt đối là của tà vật, tà vật đang giúp đỡ hắn! Vì sao đối phương phải giúp đỡ hắn?

Trong đầu Dương Diệp đầy nghi ngờ.

Đúng lúc này, một đường ánh sáng đỏ xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.

Trong lòng Dương Diệp thâm rùng mình, quả nhiên là tà vật này ra tay.

Ánh sáng đỏ lướt đến cánh cửa kia chừng mười trượng thì ngừng lại, thoáng cái, một giọng nói từ trong đó truyền ra:

- Ngươi rất thông minh, chỉ trong giây lát đã phát hiện ra sự khác biệt của hắn. Nếu ngươi muốn giết hắn, ta cũng không phản đối, nhưng ngươi lại muốn đoạt xác hắn, thu hoạch cơ duyên số mệnh của hắn!

Đúng lúc này, trong cánh cửa kia đột nhiên truyền đến tiếng bước chân.

Dương Diệp tập trung tinh thần nhìn lại, trong cửa kia có một con yêu thú kỳ lạ đi ra. Hình dáng bên ngoài của yêu thú hơi giống chim, nhưng nó tuyệt đối không có cánh, chỉ có hai chân cực cao, phải tới một trượng, bàn chân cực lớn và hiện lên hình quạt. Một điều đáng để nói là miệng nó có hình sắc nhón và rất dài, giống như một cây kim dài. Mà hai mắt hắn hiện lên màu đen tuyền, ở trong đó hoàn toàn tối tăm giống như hai hố sâu màu đen.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0