Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 3963 - Chương 4033: Chính Là Thích Giết Người! (2)

Chương 4033: Chính là thích giết người! (2) Chương 4033: Chính là thích giết người! (2)Chương 4033: Chính là thích giết người! (2)

Lúc này, người thanh niên này đột nhiên khàn giọng nói.

Dương Diệp liếc nhìn nam tử kia, sau đó nói:

- Vậy ngươi có biết ta là ai không?

Người thanh niên gian nan ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp thấy hắn đi tới trước mặt mình:

- Ta không quan tâm ngươi là ai, cũng không quan tâm phía sau ngươi có ai, ta có thể nói rõ ràng cho ngươi biết, không ai cứu được cái mạng này của ngươi, cho dù cha ngươi là viện trưởng Vũ Đế Học Viện, trước khi ta chết, ta nhất định sẽ giết chết ngươi trước.

Nói đến đây, hắn ngồi xổm xuống và nói:

- Ngươi rất có khí phách, không sao, ta thích nhất là người như thế. Yêu cầu của ta rất đơn giản, quỳ xuống nói xin lỗi nàng một trăm lần, sau đó ta sẽ để cho ngươi chết nhanh một chút!

Dứt lời, Dương Diệp đứng dậy và xoay người đi tới trước mặt Thiên Tú khẽ xoa đầu nàng:- Bắt nạt Dương Diệp ta, tâm tình ta tốt, ta sẽ không tính toán với bọn họ, nhưng dám bắt nạt người bên cạnh ta, tâm tình ta tốt cũng muốn giết chết hắn.

Thiên Tú nhìn Dương Diệp cảm thấy cái hiểu cái không. Dương Diệp căn bản không biết, lời nói và hành động của hắn không chỉ ảnh hưởng đến Tiểu Bạch ngây thơ, còn ảnh hưởng đến tiểu nữ hài trước mắt này.

Sau này, tiểu nữ hài ảnh hưởng tới cả thế giới.

Rất nhanh, xung quanh thư viện có một số người tập trung lại, những người này đều tới thư viện mượn sách. Ánh mắt những người này thỉnh thoảng nhìn nam tử trên mặt đất, thỉnh thoảng lại nhìn về phía Dương Diệp cùng Thiên Tú bên cạnh.

Trong mắt bọn họ đây tò mò!

Người đến càng lúc càng nhiều, qua một canh giờ, ở đó đã tập trung hơn ba mươi người.

Lúc này, một người thanh niên mặc trường bào màu trắng đột nhiên xuất hiện, hắn liếc nhìn nam tử đang quỳ trên mặt đất, khi thấy bộ dạng thê thảm của người đó, sắc mặt hắn trâm xuống và quay đầu nhìn vê phía Dương Diệp cách đó không xa:

- Ngươi làm?

Dương Diệp khẽ gật đầu:

- Ta làm!

- Mẹ nó, ai cho ngươi lá gan này

Nam tử áo bào màu trắng này đột nhiên phẫn nộ quát: - Ngươi...

Đúng lúc này, thanh kiếm trên bàn đá của Dương Diệp đột nhiên hóa thành một đường kiếm quang lập tức biến mất.

Oongl

Một tiếng kiếm ngân đột nhiên vang lên ở trong không trung.

Phía xa, người thanh niên mặc áo bào màu trắng biến sắc, hai tay hắn đưa ra trước người, sau đó lôi kéo. Một tia sét xuất hiện ở trước mặt hắn, ngay sau đó, một thanh kiếm đâm vào trên tia sét này, tia sét đột nhiên tăng vọt, trực tiếp bọc lấy thanh kiếm của Dương Diệp.

Mà vào lúc này, Dương Diệp ngồi ở trên ghế đá phía xa chợt vỗ nhẹ tay phải vào bàn đá.

Âm!

Bàn đá khẽ run lên, cả người Dương Diệp trực tiếp hóa thành một đường kiếm quang bắn ra nhanh như điện chớp, trong phút chốc, một chân hắn trực tiếp đá vào trên chuôi thanh kiếm kia.

Xuy!

Kiếm của Dương Diệp trực tiếp đâm rách tia sét của nam tử áo bào màu trắng này và lao tới rất nhanh. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nam tử áo bào màu trắng tái mặt và vội tránh sang bên, nhưng vẫn quá muộn, thanh kiếm kia trực tiếp đâm vào chỗ ngực trái của hắn.

Âm!

Người thanh niên áo bào trắng trực tiếp bay xa trăm trượng, nhưng vừa rơi xuống đất, tay phải của Dương Diệp đột nhiên vẫy một cái, thanh kiếm kia đã trực tiếp bay trở lại trong tay hắn. Mà chỗ ngực trái của người thanh niên mặc áo bào màu trắng bắn ra một dòng máu tươi.

Ở đó lặng ngắt như tời

Ánh mắt mọi người đều nhìn về Dương Diệp, người này thật sự chỉ là một nhân viên quản lý thôi sao?

Mọi người dĩ nhiên không tin, giờ phút này, tất cả mọi người đều tò mò về thân phận của Dương Diệp. Thậm chí có người đã bắt đầu đi điều tral

Phía xa, nam tử áo bào màu trắng này nhìn chỗ vết thương ở ngực trái của mình, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp đã ngồi trở lại trên ghế đá:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Dương Diệp thản nhiên liếc mắt nhìn nam tử áo bào màu trắng, sau đó chỉ vào nam tử đang quỳ kia:

- Ta không giết ngươi là có lý do. Ta không quan tâm ngươi là gì của hắn, cũng không quan tâm phía sau hắn có ai, bây giờ ta muốn ngươi trở lại nói cho bọn họ biết, Dương Diệp ta nhất định sẽ lấy mạng của người này. Ai tới cứu, ta giết kẻ ấy.

Nghe vậy, sắc mặt nam tử áo bào màu trắng rất khó coi, hắn không ra tay, bởi vì trong giao đấu vừa rồi đã làm cho hắn biết, hắn không đấu lại người trước mắt này. Bây giờ có ra tay cũng chỉ là tặng thêm một mạng mà thôi!

- Lê học sư tới!

Đúng lúc này, ở đó đột nhiên vang lên một giọng nói.

Thoáng cái, một nam tử trung niên xuất hiện ở cách Dương Diệp không xa, trong tay nam tử trung niên câm một quyển cuốn sách, trên thân tản ra khí tức nho nhã.

Người điềm đạm nho nhãit

Đây là cảm giác đầu tiên vê nam tử trung niên.

Nam tử trung niên liếc nhìn nam tử quỳ bên cạnh, sau đó vừa nhìn vê phía Dương Diệp:

- Không ngờ được, một thư viện nhỏ lại che giấu một thiếu niên thiên tài, thật khiến cho người ta bất ngờ.

Dương Diệp nhún vai, sau đó nói:

- Các hạ tới cứu người?

- Ngươi cứ nói xem? Nam tử trung niên hỏi ngược.

Dương Diệp cười nói:

- Ta cảm thấy ngươi sẽ không cứu!

- Vì sao?

Nam tử trung niên có chút hứng thú.

Dương Diệp cười nói:

- Ngươi xem thử đi?

Nam tử trung niên liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó nói:

- Có chút thú vị. Tuy ta không cứu hắn, nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, phía sau này này không đơn giản, nếu ngươi giết hắn...

Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên lắc đầu và ngắt lời nam tử trung niên nói:

- Xin lỗi phải ngắt lời, ta biết các hạ muốn nói gì, cũng hiểu rõ. Nhưng...

Nói đến đây, hắn đột nhiên chỉ vào nam tử quỳ phía xa:

- Ca hắn tới cứu, ta giết ca hắn, phụ thân hắn tới cứu, ta giết phụ thân hắn, gia gia hắn tới cứu, ta giết gia gia hắn, cả nhà của hắn tới cứu, ta lại giết cả nhà của hắn.

Nói đến đây, Dương Diệp hơi cong khóe miệng: - Đời này ta không có sở thích tệ hại gì, chỉ thích giết người!
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0