Chương 4041: Nguyên nhân! (2)
Chương 4041: Nguyên nhân! (2)Chương 4041: Nguyên nhân! (2)
Nhanh chóng rời đi!
Lúc này, nam tử trung niên lại lên tiếng.
- Đi thôi
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên ở trong không trung. Dương Diệp quay đầu nhìn lại, một lão già đang chậm rãi đi về phía hắn.
Người tới chính là Viên lão của Du sơn.
Viên lão liếc nhìn nam tử trung tuổi kia, người sau ôm quyền chào Viên lão rồi người rời đi.
- Ta không rõi
Dương Diệp nói.
xoayViên lão nói:
- Ngươi dĩ nhiên không rõ rồi, đây là tranh đấu giữa những đại lão, ngươi chỉ là một quân cờ ở trong mắt bọn họ.
- Quân cờ?
Dương Diệp nhíu mày
Viên lão nói: - Ngươi là truyền nhân của Đạo gia, chẳng lẽ thật sự không ai biết điểm này sao? Nếu như ngay cả điều này mà bọn họ cũng không rõ, vậy bọn họ chẳng phải quá là cũng quá vô tích sự rồi?
- Chỉ bởi vì ta là truyền nhân của Đạo gia thôi sao?
Dương Diệp hỏi.
Viên lão lắc đầu:
- Tất nhiên không phải, truyên nhân của Đạo gia có rất nhiều, vì sao bọn họ không nhằm vào những người đó, mà nhằm vào ngươi? Bởi vì bọn họ cảm thấy chí báo của Đạo gia ở trên người ngươi. Không phải cảm thấy mà chắc chắn ở trên người ngươi!
Chí bảo của Đạo gial
Hồng Mông tháp!
Giờ phút này, Dương Diệp liền hiểu ra. Hóa ra, nguyên nhân thật sự là vậy.
Lúc này, Viên lão lại nói:
- Lúc trước, những đại lão thật sự tuyệt đối không ra tay với ngươi, đó là vì lão tổ Đạo gia vẫn còn, ngươi là người hắn chọn, hắn còn thì tất nhiên không ai sẽ ra tay với ngươi, ít nhất những lão tổ sẽ không tới ra tay với ngươi, dù sao đến loại cấp bậc như bọn họ vẫn phải để ý tới một ít quy củ, nếu như bọn họ không để ý tới quy định, cả hai bên chỉ có thể đều chịu thiệt hại nặng nề. - Vậy vì sao bây giờ bọn họ lại ra tay?
Dương Diệp nói.
- Bọn họ ra tay rôi sao?
Viên lão hỏi ngược:
- Nếu như bọn họ ra tay, bây giờ ngươi còn có thể sống sót à?
Dương Diệp im lặng.
Lúc này, Viên lão lại nói:
- Cho dù là tới bây giờ, bản tôn của bọn họ cũng không ra tay với ngươi, nhưng không có nghĩa là người phía dưới của bọn họ không thể ra tay với ngươi. Hơn nữa, những người này giết người đều vô hình.
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Dương Diệp:
- Ngươi nhất định là nghĩ, có phải nên đi Đạo gia đúng không?
Dương Diệp nhìn về phía Viên lão, Viên lão nói:
- Tốt nhất đừng đi.
- Vì sao?
Dương Diệp không hiểu.
Viên lão nói:
- trước đây khi ngươi tới đại thiên vũ trụ lúc, bốn nhà lớn, còn có một vài thế lực thần bí vẫn chưa ra tay với ngươi, đó là bởi vì Đạo gia lão tổ còn, nhưng bây giờ hắn không ở đó.
- Không ở đó?
Dương Diệp nhíu mày:
- Chết rồi sao?
- Chết cái đầu ngươi đấy!
Viên lão tức giận nói:
- Loại cường giả đến cấp bậc như bọn họ, sao có thể dễ dàng chết được. Theo ta được biết thì Đạo tổ bắt đầu bế quan. Ta nghĩ hắn chắc cũng biết loạn thế sắp xuống, cho nên bắt đầu chuẩn bị!
- Bế quanl
Dương Diệp càng nhíu mày.
Viên lão tiếp tục nói:
- Sau khi hắn bế quan, ngươi đi tới Đạo gia có thể sẽ bị người ta ghét bỏ, dù sao, hắn không có tự mình thừa nhận ngươi là đệ tử của hắn trước mặt mọi người . Hơn nữa, bởi vì trên người ngươi mang trọng bảo, đi tới Đạo gia, có khả năng người đầu tiên xuống tay với ngươi chính là người của Đạo gia. Những người này cũng không phải là đèn cạn dầu!
Dương Diệp ôm quyên, sau đó nói với Viên lão: - Cảm ơn Viên lão đã giải thích nghi hoặc.
Viên lão nói:
- Binh gia này cũng đừng ở lại nữa. Tiểu tử Trọng Dạ không tệ, chuyện này không nên trách hắn, không chỉ không nên trách hắn, ngươi còn phải cảm ơn hắn, ngươi có thể một đường vội vàng trở về đây, đều là dựa vào hắn âm thầm thay ngươi ngăn cản những Thánh Nhân kia.
Dương Diệp liếc nhìn lối vào Binh giới này, sau đó khẽ nở nụ CƯời.
Viên lão nói:
- Binh giới không cho ngươi vào là bởi vì bọn họ không muốn cuốn vào trong chuyện này, nếu không, trong thời gian tiếp theo sợ rằng vị lão tổ Binh gia kia không được an bình. Đương nhiên, quan trọng nhất là ngươi là người của Đạo gia, thử nghĩ xem, Binh gia sao có thể làm chuyện tốn sức mà không được cám ơn chứ?
Dương Diệp cười nói:
- Bất kể thế nào, cảm ơn Viên lão đã giải thích, ta phải đi đây. Trước khi đi, tiểu tử cả gan hỏi một câu, vì sao Viên lão biết nhiều chuyện như vậy?
Viên lão cười nói:
- Người sống lâu nên có rất nhiều chuyện không muốn biết cũng đã biết.
Thấy Viên lão không nói, Dương Diệp cũng thức thời không hỏi nhiều, đối với hắn, chỉ cần lão già trước mặt này không có ác ý với mình là được.
Viên lão không có ác ý với hắn, đây là trực giác của hắn.
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía Binh giới, hắn đã từng cảm thấy mình xem như là một nửa người của Binh gia, thậm chí hắn đã chuẩn bị dùng chung đá truyền thừa này với Binh gia. Dương Diệp hắn không phải là một kẻ xảo trá, người khác đối với hắn thế nào, hắn sẽ đối xử với người ta như vậy.
Về phần bây giờ...
Cổ tay của Dương Diệp thoáng động, khối đá trong suốt lấp lánh xuất hiện ở trong tay hắn, hắn đưa hòn đá kia tới trước mặt Viên lão, sau đó nói:
- Viên lão, vẫn mong ngài giao vật ấy ra cho Trọng Dạ, nói với hắn, Binh gia đuổi ta, ta không trách Binh gia, lại càng không trách hắn, cũng không tư cách trách hắn, ta chỉ trách Dương Diệp ta không đủ mạnh.
Nói xong, Dương Diệp xoay người rời đi.
- Ngươi tính đi đâu?
Viên lão đột nhiên hỏi. Dương Diệp dừng bước lại, sau đó cười to nói:
- Trời đất bao la, nơi nào không phải là nhà? Người đời muốn Dương Diệp ta chết, vậy Dương Diệp ta lại muốn người đời phải chết!