Chương 4060: Đoàn tụ! (1)
Chương 4060: Đoàn tụ! (1)Chương 4060: Đoàn tụ! (1)
Lĩnh ngộ!
'Ngộ này có chút huyền ảo, rất nhiêu người có khả năng ngồi tĩnh tọa cả đời cũng không lĩnh ngộ được gì, có rất nhiều người chỉ trong lúc lơ đãng đã hiểu ra.
Thứ này phải chú ý tới cơ duyên!
Mặc dù có người tiền sử giúp đỡ, nhưng cuối cùng có thể bước qua được hay không, hoàn toàn phải dựa vào bản thân Dương Diệp.
Trong đại điện, từng ngày trôi qua.
Ở bên cạnh Dương Diệp là Tiểu Bạch, lúc này, nàng đang làm hộ vệ. Nàng ngồi ở trên vai của Dương Diệp, trong mắt quay tròn, không biết đang suy nghĩ gì.
Mà Hỏa linh, Thủy linh cùng với Vụ linh thỉnh thoảng tìm đến Tiểu Bạch, mấy tiểu tử kia nói thì thâm, không biết đang thương lượng gì.
Ám linh lại từ phía xa nhìn tới, nhưng không đến. Bởi vì trước đây hắn ra tay với Tiểu Bạch, điều này khiến cho Tiểu Bạch rất khó chịu về hắn, hắn tới gần, Tiểu Bạch sẽ vung nắm đấm nhỏ của nàng lên, điều này khiến cho Ám linh chỉ! có thể đứng chờ ở phía xa.
Tính cách của Tiểu Bạch có phần tương tự với Dương Diệp, khi nói chuyện tốt thì đặc biệt dễ nói, không nói chuyện được lại rất khó tính. Nàng lcà linh chủ, dĩ nhiên phải có chút cá tính!
- Ngươi lựa chọn hắn sao?
Đúng lúc này, trong quan tài này đột nhiên truyền ra một giọng nói.
Tiểu Bạch nhìn về kphía quan tài này, nàng đi tới phía trên quan tài này, sau đó móng nhỏ vỗ nhẹ vài cái vào quan tài này, ý nói ngươi đang nói chuyện với ta phải không?
- Vì sao ngươi lại chọn hắn chứ?
Âm thanh này lại nói:
- Linh chủ thiên địa có tâm tính tinh thuần, lương thiện, không phải người lựa chọn là loại người có phẩm chất tính cách hiền lành sao?
Tiểu Bạch chớp chớp mắt, sau đó chỉ vào Dương Diệp bên cạnh, tiếp theo, nàng đặc biệt nghiêm túc vung vẩy hai cái móng nhỏ, ý nói hắn là một người tốt, thật sự là một người tốt.
Qua rất lâu, âm thanh này lại nói:
- Cũng đúng, định nghĩa người tốt với mỗi người không giống nhau, người rất tốt với ta chính là người tốt, người không tốt với ta lại là người xấu. Ta nhìn ra được, hắn rất tốt với ngươi!
Trên quan tài, Tiểu Bạch gật đầu.
Đối với nàng, không thể nghi ngờ Dương Diệp là người tốt nhất trên thế giới. Thật ra, chỉ có thể nói nàng gặp phải Dương Diệp trong thời điểm tối tăm nhất, sau đó vừa vặn cứu nàng, vì vậy, Dương Diệp trở thành tất cả của nàng.
- Phùi
Đúng lúc này, trong đại điện đột nhiên truyền đến một tiếng thở nhẹ.
Tiểu Bạch giật mình và quay đầu lại nhìn Dương Diệp, lúc này, hắn chậm rãi mở mắt ra. Tiểu Bạch thấy vậy, thoáng cái đã bay đến trên vai của hắn, sau đó đầu nhỏ cọ nhẹ vào gương mặt hắn.
Dương Diệp cười xoa đầu của Tiểu Bạch, tâm cảnh bình thản.
Loại cảm giác này thật sự rất tốt!
- Thiện Cảnh sao?
Lúc này, trong quan tài này truyên đến một giọng nói.
Dương Diệp nhìn vê phía quan tài này, trong phút chốc, một khí thế đột nhiên từ trong cơ thể cuốn ra ngoài, tuy nhiên thoáng cái, khí thế này lại biến mất.
Tiểu Thiện Cảnh đỉnh phong! Bây giờ hắn chỉ cách Đại Thiện Cảnh có nửa bước xal
- Chúc mừng!
Lúc này, âm thanh này đột nhiên nói.
Dương Diệp ôm quyền nói với quan tài này:
- Cảm ơn!
Nếu như không phải nhờ có đối phương, hắn không biết phải tốn bao nhiêu năm mới tăng lên tới Tiểu Thiện Cảnh đỉnh phong. Hắn sẽ nhớ kỹ phần nhân tình này.
- Người hình như đang bị người đuổi giết?
Lúc này, âm thanh này đột nhiên nói.
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Đúng!
Âm thanh này im lặng một lát, rất nhanh, một lá cây màu xanh đậm rơi vào trước mặt Dương Diệp.
Dương Diệp không hiểu nhìn về phía quan tài này, âm thanh này nói:
- Còn đây là lá Bồ Đề, một chiếc lá từ trên cây Bồ Đề rơi xuống. Cây Bồ Đề là thần vật đỉnh cấp trong thời đại của chúng ta. Lá cây của nó có thể che giấu khí tức, che giấu Thiên Cơ, ngươi đeo nó thì trong thời gian ngắn một vài Toán sư cũng không thể tính ra vị trí của ngươi. Đương nhiên, chuyện trên thế gian không có tuyệt đối, ngươi vẫn phải tự mình cẩn thận hơn!
Dương Diệp không từ chối, thu hồi lá cây này rồi cười nói:
- Tiền bối, ta đã nợ phần nhân tình lớn này của tiền bối rồi!
Âm thanh này nói:
- Không sao, sau này ta chắc chắn cũng sẽ có lúc cần ngươi giúp, đến lúc đó hi vọng ngươi đừng từ chối!
Dương Diệp cười nói:
- Chỉ cần trong phạm vi có thể, ta nhất định sẽ không từ chối, dù ngoài phạm vi năng lực, ta cũng sẽ cố gắng hết sức đi làm!
Nói đến đây, hắn liếc nhìn xung quanh, sau đó nói:
- Tiền bối, vãn bối còn phải đi tìm thần vật dưỡng hồn, lại cáo từ trước!
Âm thanh này nói:
- Bảo trọng!
Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó ôm Tiểu Bạch xoay người đi ra ngoài điện, Tiểu Bạch vẫy tay chào bốn linh, sau đó tiêu sái xoay người ngồi ở trên vai của hắn.
Dương Diệp cùng Tiểu Bạch đi rồi, Hỏa linh kia đột nhiên nói:
- Vì sao không giữ nàng lại? Đây dĩ nhiên là chỉ Tiểu Bạch.
Người tiên sử này nói:
- Linh vật có linh tính, các nàng sẽ tự lựa chọn người mình muốn, cưỡng ép cũng không có ý nghĩa gì cả. Lại giống như các ngươi, ta sẽ không cưỡng ép các ngươi, nếu như ngươi muốn rời khỏi, ta sẽ không miễn cưỡng.
Ở thời đại người tiền sử kia, linh vật đặc biệt tôn quý, về phần linh chủ lại càng đáng quý hơn. Đây cũng là nguyên nhân vì sao trước đây người tiên sử đồng ý gặp Dương Diệp, bởi vì ở trên người của hắn có một linh chủ!
Nếu không, cho dù Dương Diệp có thiên phú tốt hơn nữa cũng không thể tiến vào đại điện này!...
Sau khi rời khỏi đại điện, Dương Diệp xoay người, quả nhiên đại điện này dần dần mờ ảo, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Dương Diệp im lặng rất lâu, sau đó xoay người rời đi.
Thần vật dưỡng hồn!
Sau khi rời khỏi di tích tiền sử, Dương Diệp đi tới Nhân tộc. Bây giờ có lá Bồ Đề này, hắn sẽ tạm thời được an toàn, bởi vậy, hắn quyết định quay vê Nhân tộc gặp đám người Tô Thanh Thi. Đã lâu không gặp, hắn thật sự nhớ các nàng!
Sau khi đi tới Nhân tộc, Dương Diệp liên lạc Dương Liêm Sương đầu tiên, cũng không lâu lắm, nàng đã xuất hiện ở trước mặt của hắn.