Chương 4062: Vạn Tinh thành! (1)
Chương 4062: Vạn Tinh thành! (1)Chương 4062: Vạn Tinh thành! (1)
Mà vào lúc này, Dương Diệp đột nhiên lại xuất hiện ở trong đại điện.
Nhìn thấy Dương Diệp, Tuyết Nhi bỗng chốc nhào tới trong lòng của Dương Diệp và khóc, làm cho Dương Diệp muốn suy sụp.
Qua rất lâu, Tuyết Nhi đột nhiên ngẩng đầu nhìn Dương Diệp:
- Phụ thân ở lại chơi với Tuyết Nhi một ngày có được không? Chỉ một ngày thôi!
Dương Diệp đưa tay lau nước mắt trên mặt Tuyết Nhi và cười nói:
- Đương nhiên là được rồi!
Cứ như vậy, Dương Diệp ở lại thêm một ngày.
Một ngày sau, Dương Diệp liền đi. Mặc dù có chút không muốn, nhưng Dương Diệp vẫn phải đi. Bây giờ không phải là thời điểm hưởng thụ cuộc sống vui vẻ.
Trong không trung, Dương Liêm Sương ở bên cạnh Dương Diệp nói:
- Ta chỉ đưa đến nơi này thôi!
Dương Diệp nhìn vê phía Dương Liêm Sương: - Nàng tiễn ta lâu như vậy, nhất định là có chuyện gì muốn nói đúng không?
- Thông minhI
Dương Liêm Sương mỉm cười, sau đó đưa cho Dương Diệp một hòn đá lớn bằng nắm đấm:
- Đây là đá truyên âm, nếu như ngươi có gì cần thì trực tiếp nói với nó là được. Còn nữa, theo tin tức ta nhận được, Thần tộc có thể sẽ có hành động!
- Thần tộc?
Dương Diệp nhíu mày.
Dương Liêm Sương khẽ gật đầu:
- Ta từng phân tích qua quan hệ giữa Bách tộc cùng Thần tộc, còn có một vài thế lực thần bí, từ rất lâu trước đây, Thần tộc một nhà độc quyền, cho nên Bách tộc cùng một vài thế lực thần bí liên hợp đối đầu với bọn họ. Một lần kia, Thần tộc thất bại. Nhưng Bách tộc cũng không thể diệt sạch được nó. Mà bây giờ, Thần tộc đã dần dần hiện thân, trước nghĩ rất nhiều thế lực cũng đã chú ý tới bọn họi
- Bọn họ muốn làm gì?
Dương Diệp trâm giọng nói.
Dương Liêm Sương lắc đầu: - Tạm thời không biết, tuy nhiên chắc chắn không là chuyện gì tốt lành. Một khi bọn họ xuất hiện thì nhất định là gió tanh mưa máu. Nói chung, bản thân ngươi cẩn thận.
Dương Diệp khẽ gật đầu, dường như nghĩ tới điều gì, hắn lại nói:
- Ta giết nhi tử của Nhân Quân, nàng giúp ta chú ý tới động tĩnh của Nhân Quân.
Dương Liêm Sương nói:
- Đã cho theo dõi bên kia rôi. Ngươi yên tâm đi, bây giờ hắn không có thời gian để ý tới ngươi đâu!
- Vì sao?
Dương Diệp không hiểu.
Dương Liêm Sương cười nói:
- Bây giờ hắn cần phải chỉnh đốn những thế lực của Nhân tộc kia, bởi vì biết có khả năng sẽ có chuyện lớn sắp xảy ra, cho nên bây giờ các tộc đều đang tập trung, Nhân tộc là phức tạp nhất, Nhân tộc có mười Đại Động Thiên, ba Đại Thánh Địa, bốn thế gia lớn, những thế lực này không có khả năng nghe lời như vậy!
Dương Diệp nói:
- Nhưng chết một nhi tử, hắn không có khả năng thờ ơ chứ?
Dương Liêm Sương khẽ nói: - Nhân Quân có có 36 nhi tử, mặc dù người chết kia không tệ, nhưng trong 36 người này chỉ có thể xếp trước mười. Đúng rồi, Nhân Quân còn có mười mấy nữ nhi, mỗi người đều là quốc sắc thiên hương!
Dương Diệp lắc đầu:
- Bản thân nàng cũng cẩn thận, có việc gì thì truyền âm cho ta.
Nói xong, Dương Diệp không dừng lại mà xoay người, một đường kiếm quang chợt lóe lên. Trước mặt Dương Liêm Sương đã không còn bóng dáng của Dương Diệp.
Dương Liêm Sương nhìn chỗ Dương Diệp biến mất rất lâu, sau đó khẽ nói:
- Không phải là một người hiền lành!
Nói xong, nàng xoay người biến mất. .....
Việc cấp bách đối với Dương Diệp bây giờ là tìm được Dưỡng Hồn Quan. Bây giờ, thực lực hắn được nâng cao rất lớn, nhưng hắn vẫn không nắm chắc có thể đối đầu với Thánh Nhân.
Tuy hắn đã đạt được Thiện Cảnh, nhưng chênh lệch với Thánh Nhân vẫn có, chỉ có điều không lớn như trước, không đến mức không thể có sức đánh trả.
Vạn Tinh thành.
Bây giờ Dương Diệp phải đi tới Vạn Tinh thành, bởi vì Dương Liêm Sương nhận được tin tức, Dưỡng Hồn Quan sẽ được bán đấu giá ở Vạn Tinh thành.
Dương Diệp ngự kiếm đi nhanh, gần ba ngày mới đến được Vạn Tinh thành.
Vạn Tinh thành cực kỳ lớn và lơ lửng trong tỉnh không, giống như một con thú lớn tinh không. Ở xung quanh nó là từng ánh sáng màu đỏ thẫm, những ánh sáng màu đỏ kia hợp thành từng vòng quấn quanh Vạn Tinh thành.
Đại trận Cấm Không!
Những ánh sáng màu đỏ làm cho hắn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, nếu tiếp tục bay, va chạm tới những ánh sáng màu đỏ thì không chết cũng bị thương.
Dương Diệp liếc nhìn những vòng màu đỏ, sau đó cơ thể thoáng động và đi tới cửa Vạn Tinh thành.
Ở cửa thành là một lão già, Dương Diệp không nhìn thấy rõ nội tình của lão già này.
Khi Dương Diệp đi tới trước cửa thành này, lão già đột nhiên mở mắt ra:
- Thiện Cảnh, một trăm Tiên Tinh thạch!
- Phí vào cửa sao?
Dương Diệp hỏi. Lão già khẽ gật đầu:
- Bất kỳ kẻ nào tiến vào trong đều phải giao nộp phí vào cửa, cảnh giới khác nhau thì giao nộp khác nhau.
- Nếu Thánh Nhân muốn đi vào thì?
Dương Diệp lại hỏi.
Lão già khẽ nói:
- Thánh Nhân dĩ nhiên được miễn phí, tuy nhiên ngươi chắc hẳn không phải là Thánh Nhân đúng không?
Dương Diệp mỉm cười và bấm tay bắn ra, một chiếc nhẫn chứa đồ rơi vào trước mặt lão già.
Lão già liếc nhìn nhẫn chứa đồ, sau đó nói:
- Tiến vào trongl
Dương Diệp đang muốn đi vào, lão già kia đột nhiên lại nói:
- Lần đầu tiên tới đây sao?
Dương Diệp khẽ gật đầu.
Lão già nói:
- Vậy ngươi cần phải biết một việc, không cho phép đánh nhau bên trong gian phòng, có thể đánh nhau bên ngoài phòng, nhưng nếu phá hủy gì phải bồi thường gấp mười lần. Dương Diệp nhìn về phía lão già: