Chương 4075: Nữ tử váy trắng! (2)
Chương 4075: Nữ tử váy trắng! (2)Chương 4075: Nữ tử váy trắng! (2)
Trời đất u ám này không phải là thế giới hiện thực, bởi vì hắn nắm giữ Kiếm Vực, cho nên có thể cảm nhận được rõ ràng, đây là thế giới do Thánh Nhân chế tạo ra, rất khủng khiếp, thế giới giả phát ra áp lực không có cách nào ảnh hưởng đến thế giới hiện thực. Ngoài việc đó ra, Dương Diệp còn phát hiện ra trong thế giới này, nam tử trung tuổi kia trở nên cao không thể leo tới!
Mà phía xa, hai mắt Lý Các lão đã trợn tròn:
- Trộm thiên đổi địa... Ngươi tự nhiên đạt được loại cảnh giới này...
Tiếp theo, trong thế giới giả phát sinh đại chiến kinh thiên động địa.
Dương Diệp tuyệt đối không rời khỏi thế giới giả lập này, nam tử trung tuổi kia cũng không đuổi hắn đi. Đối với hắn, được quan sát cuộc chiến đấu giữa Thánh Nhân trong khoảng cách gần như vậy là cơ hội này mà hắn không muốn bỏ qua. Thánh Nhân đã thuộc về cường giả đứng đầu trong trời đất này. Chiến đấu giữa bọn họ tuyệt đối có rất nhiều chỗ có thể học tập.
Nhưng, Dương Diệp cũng không thể nhìn được quá lâu, bởi vì chiến đấu chỉ diễn ra không đến nửa canh giờ đã kết thúc.
Ở đó khôi phục lại bình thường. Nam tử trung niên của Thân tộc còn, lão già kia vẫn còn, nhưng, Dương Diệp đã không còn cảm giác được sức sống từ trên người hắn. Nam tử trung niên của Thần tộc liếc nhìn Lý Các lão:
- Bây giờ Thánh Nhân kém cỏi tới trình độ này sao?
Vừa dứt lời, cơ thể của lão già này dân dần mờ ảo, không bao lâu đã hoàn toàn biến mất.
Lại một vị Thánh Nhân chết!
Trong không đến nửa canh giờ, hai Thánh Nhân ngã xuống!
Sau khi Lý Các lão ngã xuống không lâu, không gian phía chân trời đột nhiên bắt đầu chấn động, ngay sau đó, một lão già râu tóc bạc trắng đột nhiên trừ trong không trung bước ra. Ánh mắt lão già tóc trắng rơi vào trên người của nam tử trung niên:
- Các hạ có thù oán cùng Tiên Bảo các ta sao?
- Là ai đưa Chiến Thiên cho Tiên Bảo các ngươi bán đấu giá?
Nam tử trung niên hỏi ngược.
Lão già tóc trắng im lặng một lát, sau đó nói:
- Không thể nói!
- Lại giết!
Đúng lúc này, phía chân trời lại vang lên một giọng nói.
Nam tử trung niên khẽ gật đầu, không nói thêm lời nào, cơ thể thoáng động, cả người biến mất khỏi đó.
Trong chớp mắt này, lão già tóc trắng phía xa cũng đã biến mất.
Dương Diệp lại một lần nữa bước vào trong không trung, nhưng lần này, nam tử trung tuổi kia đuổi hắn ra. Ngay từ lúc đầu Dương Diệp cảm thấy không hiểu, nhưng chẳng bao lâu, hắn đã hiểu rõ. Bởi vì lần này nam tử trung tuổi kia đã gặp phải đối thủ.
Tuy nhiên, Dương Diệp vẫn không buông tha, lại muốn tiến vào trong, mà vào lúc này, một ánh sáng đột nhiên bọc lấy hắn, thoáng cái, cảnh tượng trước mặt hắn thay đổi.
Thế giới u ám.
Hai vị Thánh Nhân đang chiến đấu kịch liệt, vượt quá sự tưởng tượng của Dương Diệp. Ở trong thế giới giả lập này, từng tấc đổ nát, từng tấc bị chôn vùi.
Đây mới là Thánh Nhân quyết đấu thật sự!
Vẻ mặt Dương Diệp rất nghiêm trọng, nếu như hắn gặp phải hai người này, tuyệt đối không có bất kỳ phần thắng nào.
Sự thật chứng minh, trong Thánh Nhân cũng có mạnh yếu, hơn nữa, chênh lệch giữa các Thánh Nhân vẫn lớn vô cùng, giống như Lý Các lão trước đó, đối phương còn xa mới bằng được nam tử trung niên này và lão già tóc trắng này.
Cứ như vậy, Dương Diệp nhìn gân một giờ. Lúc này, ánh sao trên người hắn đột nhiên mờ đi, cùng lúc đó, rất nhiều ánh sao đột nhiên xuất hiện ở trong không gian xám xịt này, khi những ánh sao xuất hiện, sắc mặt lão nhân tóc trắng phía xa lập tức thay đổi:
- Ngươi, Thần tộc...
Hình ảnh trước mắt Dương Diệp ngừng lại.
Qua gần mười hơi thở, nam tử trung niên cùng lão già kia đã xuất hiện.
Nhìn từ bề ngoài, hai người đều không có bất kỳ vấn đề gì.
Lúc này, lão già tóc trắng này đột nhiên nói:
- Vật ấy là do Thiên Quân của Thiên tộc giao cho Tiên Bảo các ta bán đấu giá.
Nói đến đây, hắn ngẩng đầu liếc nhìn qua:
- Vẫn hãy bỏ qua cho Tiên Bảo các tai
Vừa dứt lời, cơ thể của lão già dân dân mờ ảo, cũng không lâu lắm, hắn liên hoàn toàn biến mất.
Lại một Thánh Nhân ngã xuống!
Mà Dương Diệp phát hiện, ở xung quanh có rất nhiều thần thức mạnh mẽ đang không ngừng quét tới bên này. Nhưng không ai dám ra đây.
Chưa tới một canh giờ đã liên tục có ba vị Thánh Nhân ngã xuống!
Dương Diệp nhìn lướt qua xung quanh và tính rời khỏi đó, mà vào lúc này, cơ thể hắn đột nhiên không thể dịch chuyển. Thoáng cái, hắn lập tức biến mất, bị người mạnh mẽ dùng ngoại lực dời đi.
Ba hơi thở sau, Dương Diệp ngừng lại. Ở cách hắn không xa có một nam tử trung niên đang đứng, trước mặt nam tử trung niên là một nữ tử váy trắng, nữ tử quay lưng về phía hắn nên hắn không nhìn thấy được gương mặt của đối phương.
Lúc này, nữ tử váy trắng này đột nhiên nói:
- Hiếm cói
- Sao?
Dương Diệp không hiểu nhìn về phía nữ tử váy trắng này.
Nữ tử váy trắng lắc đầu, sau đó khẽ vung tay, lúc này, nam tử trung tuổi kia đi tới trước mặt Dương Diệp, sau đó lấy ra một cái hộp thật dài đưa tới trước mặt Dương Diệp.
Trong hộp là một thanh trường thương màu bạc đang nằm.
Chính là Chiến Thiên.
Dương Diệp không hiểu nhìn về phía nam tử trung tuổi kia:
- Cái này...
Nam tử trung niên nói: - Tặng cho ngươi!
- Vì sao?
Dương Diệp không hiểu.
Nam tử trung niên lắc đầu:
- Ta cũng muốn biết vì sao tặng cho một kẻ vừa xấu lại vừa yếu như ngươi!
Dương Diệp: